Thần Ma Chi Mộ

Chương 133: Toàn Thành Chấn Động






Khả Hân mang theo cảnh viên của tổ đặc vụ,chạy đến viện bảo tàng, thì hiện trường đã bị phong tỏa, rất nhiều xe cảnh sát đứng ở phụ cận,thỉnh thoảng có cảnh sát được trang bị vũ khí hạng nặng, đang ở bốn phía tuần tra.
Tiêu Khả Hân dưới đám thủ hạ tiền hô hậu ủng,đi vào viện bảo tàng, nhìn bốn phía một chút, sau đó hướng một gã cảnh sát trẻ tuổi đang khám xét hiện trường vẫy tay, đem hắn gọi lại hỏi:” Ngươi tới đã bao lâu, Có tra xét ra kết quả gì không? Có cái gì phát hiện?”
Tên cảnh sát trẻ tuổi bị khuôn mặt quyến rũ của nàng làm kinh diễm, vừa nhìn lướt qua đôi vú hùng vĩ bị ép ở trong cảnh phục, không khỏi nuốt nước miêng, có chút thất thần, một lúc sau mới nói :” Khám xét kết quả, đại khái đã rõ, căn cứ chúng ta tra xét, tất cả các vật phẩm trong viện bảo tàng, đều bị người cuỗm sạch,không còn cái gì, một món cũng không để lại.
Mặt khác, viện bảo tàng phát hiện bẩy cụ thi thể, trong đó có ba gã bảo an, ba tên đạo chích, cùng một gã trung niên nam tử,.

Căn cứ dấu vết lưu lại nơi hiện trường, ba gã bảo an cùng ba tên đạo chích, bị tên trung niên nam tử này giết chết, mà vị trung niên nam tử này, lại bị một người thần bí giết chết !
Bất quá, để cho kẻ khác cảm thấy kì quái chính là, từ vết thương trên người họ cho thấy, đều bị hung khí cực kì bén nhọn giết chết, nhưng chúng ta tim khắp viện bảo tàng cũng không có tìm được hung khí !
Mặt khác, hiện trường tựa như xuất hiện qua sự đánh nhau kịch liệt,ngay cả cột đá chống đỡ viện bảo tàng,cũng bị sụp đổ, chúng ta thậm chí không biết, cây cột đá này đến cùng là như thế nào bị phá hư! Cho dù dùng rocket , cũng thể phá hư đến mức này !”
“Uhm, ta biết rồi !”
Tiêu Khả Hân nghe xong hắn báo cáo, hơi gật gật đầu, sau đó đi về phía trước, nhìn khuôn mặt của ba tên trộm, lại nhìn trang bị trên người họ một chút.
Đột nhiên, trong lòng nàng nhớ đến một cái tên, vì vậy thốt ra:” Thâu thiên hoán nhật! Ba người là thâu thiên hoán nhật!
“A! Không thể nào ! Chính là bọn hắn !
Phụ cận cảnh sát nghe cái tên này, đều kinh hãi.
Bon thâu thiên hoán nhật này,là một trong những băng nhóm trộm cắp cổ vật nổi tiếng ở trong nước, có thể nói là hách hách nổi danh.


Bộ công an đã phát lệnh truy nã ba tên này, chỉ là ba kẻ này phi thường giảo hoạt, giỏi về ẩn nấp, hơn nữa mỗi người trong bọn họ, năng lực ở các phương diện đều rất là xuất sắc, cho nên tới nay vẫn không thể bắt bọn họ về quy án.
Không nghĩ ra rằng, bọn họ hôm nay sẽ chết ở cái viện bảo tàng này !
Cái này đại khái đã ứng ngiệm câu tục ngữ,săn chó cả đời đến cuối cùng cũng phải chôn xác trên núi.
“Cổ quái ! Thật sự là một vụ án cổ quái !”
Tiêu Khả Hân nói thầm một câu, cũng không dám chậm trễ,mang theo thủ hạ, tự mình kiểm tra hiện trường một lần.
Sau đó, nàng đem tất cả đầu mối,đều để ở trong đầu mà sắp xếp một chút, cuối cùng miêu tả ra đại khái câu chuyện được diễn ra như thế nào .
Đêm qua, viện bảo tàng này xuất hiện ít nhất ba cỗ thế lực.
Mà mục đích của ba cỗ thế lực, tất cả đều muốn lấy những đồ được cất giữ trong viện bảo tàng, không tưởng được là,bọn họ trùng hợp chạm trán.Vì vậy đã xảy ra xung đột.
Cuối cùng, tên trung niên nam tử này, đã giết chết bảo an của viện bảo tàng cùng ba tên trộm, bất quá rất nhanh, hắn lại bị một người thần bí giết chết !
Giữa hai người đó, thậm chí còn bộc phát một hồi chạm trán kịch liệt.
Chỉ là.Người thần bí đó rốt cục là ai? Hắn đến cùng mạnh đến cỡ nào, dĩ nhiên có thể tạo ra sự phá hoại lớn như vậy trong viện bảo tàng!Còn nữa, hắn lại là như thế nào đem bảo vật trong viện bảo tàng chở đi ?
Phải biết rằng vật được lưu giữ ở viện bảo tàng rất nhiều, cho dù dùng xe tải chở đi.

Cũng phải mất thời gian dài để vận chuyển lên xe, nhưng mà ở ngoài viện bảo tàng, cũng không có phát hiện vết bánh xe tải lưu lại.
Những món đồ đó, giống như là biến mất trong nháy mắt!
Tiêu Khả Hân nhúi đôi mày liễu, nghi vấn trong lòng càng lúc càng tăng, càng nghĩ lại càng hồ đồ.

Mặc dù nàng là một vị cổ vũ giả,học qua võ học gia truyền, nhưng cũng bởi vì gia đình nàng không phải đại gia tộc, đối với hết thảy những điều trong cổ võ giới, từ rất nhiều năm trước, đều đã bị tiền nhân lãng quên rồi.
Về phần tu chân giả, nàng càng chưa từng nghe qua,nên tưởng rằng điều đó chỉ là truyền thuyết.
Bởi vậy nàng hoàn toàn không thể tưởng tượng, trên đời còn có người có thể tùy ý đập nát một cây cột đá to lớn, tùy ý cũng có thể đem bảo vật được cất giất trong viện bảo tàng mang đi sạch sẽ !
Cúi đầu, đang suy tư về viện bảo tàng thì bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng ồn ào.
“Chuyện gì xảy ra?” Tiêu Khả Hân bị cắt đứt dòng suy nghĩ, không khỏi nóng giận trong lòng, nguyên lai đôi mắt phượng vốn quyến rũ phong tình, lúc này lại lẫm liệt , sinh uy.
Một gã cảnh viên vội vàng dùng ống điện thoại, từ đồng ngiệp đang phong tỏa bên ngoài viện bảo tàng liên lạc,hỏi rõ tình huống, sau đó báo cáo, nói :
“Truyền thông, các nhà truyền thông đều nhận được tin tức, đều chạy tới săn tin rồi!”
“Tin tức của bọn họ cũng quá nhanh nhạy rồi.”Tiêu Khả Hân nói thầm một câu,cũng không quá để ý,dù sao nàng cũng không phải là người phụ trách vụ này,chỉ là người tham dự, cho dù có áp lực, thì cái áp lực đó cũng sẽ không rơi toàn bộ xuống nàng trên người.
Bất quá, nàng vẫn cẩn thận dặn dò đám cảnh sát thủ hạ, không nên nói điều gì, thì ngàn vạn lần không nên nói lung tung khắp nơi, đặc biệt những việc cùng vụ án có liên quan, bởi vì một khi nói ra, liền
khiến cho nghi phạm cảnh giác, đối với việc phá án sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt.
Trên thực tế, không chỉ có tổ đặc biệt bị dặn dò không được tiết lộ ra ngoài,những cảnh sát khác, đồng dạng đều nhận được lệnh giữ miệng.
Bởi vì, sức ảnh hưởng của vụ án này thực sự là quá lớn,giới cao tầng trong ngành cảnh sát sợ chuyện bị truyền ra ngoài, sẽ tạo thành sự khủng hoảng cho dân chúng, mà cũng làm cho bọn bị tăng thêm áp lực rất nhiều.
Bất quá, cho dù cảnh sát ra lệnh giữ miệng,đám truyền thông thần thông quảng đại này, vẫn từ các con đường khác nhau chiếm được một ít tin tức.
Mà chủ nhân của viện bảo tàng là Chung Nhàn, cũng lặng lẽ hướng giới truyền thông tiết lộ một chút chi tiết trong viện bảo tàng.
Bởi vì hắn cảm giác được, có áp lực của dư luận,sẽ khiến cảnh sát đối với vụ án này gia tăng thêm càng nhiều sức lực.
Cảnh sát cũng đang rất khẩn trương tiến hành điều tra, truyền thông đang tiến hành theo dõi và phát tin tức,mà người gây ra chuyện là Triệu Thụy, đã mua xong đồ gia dụng.


về tới túc xá của ngiên cứu sinh tại Bắc Giang đại học.
Đi vào kí túc xá, liền chứng kiến Thạch Cảnh Lam đang dùng vi tính lên mạng.
Nghe thấy tiếng bước chân, Thạch Cảnh Lam liếc hắn một cái, sau đó cười chào hỏi.”Đã về rồi !”
Triệu Thụy gật gật đầu, thuận miệng hỏi một câu:”Đang xem cái gì? Mà chăm chú như vậy?”
Thạch Cảnh Lam click chuột nói:”Hôm buổi tối, có người xông vào viện bảo tàng tư nhân của Chung Nhàn, đem tất cả bảo vật bên trong đều quét sạch, không còn gì! Thật sự là không thể tưởng nổi,những vật được cất giữ trong viện bảo tàng, nhiều đến mức không đếm xuể,dĩ nhiên đều mang đi sạch,cái gì cũng không để lại! Sách sách, ai có bản lĩnh lớn như vậy, có thể trong một đêm cuỗm sạch cả viện bảo tàng ?
Nói tới đây, hắn không khỏi từ miệng thở dài một tiếng, sau đó nở nụ cười có chút hả hê.
“Tên Chung Nhàn đó, sáng hôm qua vẫn còn kiêu ngạo, không ai bì được,hôm nay phỏng chừng khóc mà chết ! Hắc Hắc, đáng tiếc a, ta không thấy được vẻ mặt khi đó của hắn, chắc là phi thường đặc sắc !”
“A? Thật sao?”Triệu Thụy cũng không có cảm thấy quá ngoài ý muốn,sự mau lẹ của tin tức trên inte, hắn tại lúc ở Đông An, cũng đã thể nghiệm qua một cách cực kì thảm thiết.
“Vậy thật đúng là có chút kì quái nha !”Triệu Thụy cười cười, nói.
“Hả, kỳ quái? Có cái gì kỳ quái.Nếu như ngươi xem những comment đằng sau cái tin tức này, ngươi sẽ phát hiện hết thảy đều có thể.”Thạch Cảnh Lam Click chuột vài cái, cười nói.
“Vậy để ta xem một chút.”Triệu Thụy đi tới bên cạnh hắn, ngồi gần máy vi tính, nhìn một chút comment của tin tức.
Comment dưới tin tức rất là nhiều, các loại quan điểm đều đấu nhau gay gắt.
Có người để lại Comment cười lớn:”Ha ha! Chung Nhàn cũng có ngày hôm nay ! Đại khoái lòng người ! Đại khoái lòng người !”
“Đúng vậy! Danh tiếng của tên kia tại Bắc Giang quả là thối tha khó ngửi, ai ai cũng biết, hắn không phải là kẻ tốt lành gì.”
Cũng không biết là ai làm! Dĩ nhiên cuỗm sạch cả viện bảo tàng! Nghe nói một món cũng không lưu lại! Thật là mạnh a ! Cuồng mãnh vô cùng! Quá kính nể ! Quá sùng bái!”
“Nga! Bán Cao ! Viện bảo tàng đó ta đã tới xem qua!Không biết cất giấu bao nhiêu đồ cổ! Dĩ nhiên có thể trong một đêm cuỗm sạch ! Quá thần kỳ ! Đại khái là tập đoàn tội phạm thần bí làm chăng !”
“Nói nhảm ! Đương nhiên rồi ! Ngươi cho là một người có bản lãnh lớn như vậy sao, có thể mang nổi những đồ vật đó đi ! Vậy trừ phi là thần tiên rồi !”

“Là vậy cũng không chừng ! Có lẽ thực sự có thần tiên đó !”
“Nhổ vào ! Thần tiên cũng giết người ! Ở trong viện bảo tàng có người chết rồi nha ! Còn chết mấy tên, bảo an cũng bị giết đó !”
“Này! Lật lại page trên xem kỹ lại tin tức xem, cảnh sát đều nói là người bị tên trung niên nam tử kia giết , hắn lòng dạ độc ác, ra tay tàn độc, cho nên thần tiên mới diệt trừ hắn.
“Nga ? Vậy thì vị thần tiên đó cũng quá nhàn rỗi rồi ! Chẳng lẽ vừa rồi là ngày nghỉ? Không biết bọn họ có ngày nghỉ quốc khánh không? Hơn nữa, các thần tiên chẳng lẽ cũng yêu thích đồ cổ? Thuận tay liền đem các thứ trong viện bảo tàng đem trở về ?”
“Ách….

Thì cũng vì Chung Nhan là kẻ xấu mà .”
“Fuck,Tên viết bài ở page trên, ông quá có khả năng xuy diễn rồi, thế này ông cũng có thể nói được! Bội phục bội phục !”
“Cái này gọi là chưa chết nên còn mạnh miệng! Cố cãi đến cùng !”
“Chính phải, cái này rất rõ ràng mà ! Chó cắn chó ! Bọ ngựa bắt ve, ai ngờ chim sẻ phía sau.”
“......”
“......”
Trên Inte tranh luận đến rối tinh rối mù
“Vụ án này cũng quá không có đầu mối rồi, phỏng chừng rất khó phá”Thạch Cảnh Lam làm ra đánh giá rất chuyên nghiệp.
Triệu Thụy tự nhiên hy vọng, vụ án này không phá được, nhưng vẫn cứ cười hỏi ngược lại một câu :” Ngươi làm sao biết ?”
“Ta đoán mò.”Thạch Cảnh Lam cuời hì hì nói
Triệu Thụy ngất.