Chương 424
Khối lượng bom đó đủ thay đổi kết cấu, làm đứt gãy mạch ngầm.
Vậy thì xong rồi!
“Thanh Ngũ! Sao cậu lại đề anh Hồ Cửu một mình tới đó. Cậu muốn chết rồi à?”
Hữu Thủ tức giận khi thấy Thanh Ngũ đã quát lên.
“Đó là lệnh! Tôi là trái được sao? Các anh dám trái lệnh không?”
Nhìn dáng vẻ tức giận của Hữu Thủ, Thanh Ngũ cũng đồng cảm.
Chỉ là anh cũng có nổi khổ riêng.
Nếu có thể sống chết cùng Chiến thần đó cũng là một loại vinh hạnh.
“Chuyện cậu nói là thật? Có bom hạng nặng?”
Túc Trì nhanh chóng muốn giải quyết vấn đề.
“Đúng. Theo như máy phát tín hiệu nội bộ mà anh Hồ Cửu cài đặt thì có bom hạng nặng ít nhất ba quả.”
“Sức công phá là năm cây số.”
“Sơ tán sẽ không kịp, mà chưa kể làng sen ở đó cũng có dân thường. Nếu như…”
Thanh Ngũ cũng không dám nghĩ nếu thực sự quả bom này nổ thì phải làm như thế nào?
“Bạch Long này là muốn cùng sống hoặc cùng đồng quy vu tận rồi.”
Hữu Thủ nhíu mày nghiêm túc nhìn sơ đồ cùng địa hình trên bàn mà Thanh Ngũ đã bày ra trước đó.
“Hiện tại cậu có thể điều được bao nhiêu quân…”
Hữu Thủ nhìn Từ Chấn Nam hỏi.
“Không thể!”
“Không thể!”
Cả Từ Chấn Nam cùng Thanh Ngũ đồng thanh nói.
“Có kẻ phản bội!”
Hữu Thủ cũng nhìn ra.
Mà Túc Trì vẫn nhìn địa hình trên bàn suy nghĩ.
“Có thể cử ra một đội tinh nhuệ chuyên vô hiệu hóa bom mìn không?”
“Loại bom này có kíp nổ tự động, chỉ cần vô hiệu hóa ở nguồn điện tử, sau đó nhanh chóng phong tỏa, bắt hết đám người đó. Chờ đội đặc chủng tới đưa bom đi là được.”
Túc Trì vừa nhíu mày nhìn sơ đồ vừa nói.
“Hiện tại có thể tin tưởng cử đi chỉ có một đội khoảng mười người.”
“Thời gian quá gấp gáp không đủ để tra ra kẻ phản bội.”
Từ Chấn Nam nói.
“Được! Tôi đích thân dẫn quân.”
Túc Trì nói.
Mọi người đều nhìn anh.
“Ý kiến sao? Có thể hành quân không để ai phát hiện trong khi đô thị cùng nông thôn tôi là người có kinh nghiệm.”