Chương 373
Lục Thạc nghĩ một chút rồi nói.
Nghe con gái nói vậy Lục Thạc thấy có lý.
Bên ngoài có chuông cửa, Lục Thạc cho rằng Hào Danh Đạt đến nên nhanh chóng mở cửa.
Dù sao hắn ta cũng hẹn cô sẽ tới cùng cô chọn vài phụ kiện trang trí.
“Là anh.”
Nhìn người trước mặt Lục Thạc vô cùng bất ngờ.
“Không mời anh vào nhà?”
Hồ Cửu chỉ cười cười rồi hỏi.
Thật ra anh dự định ngày mai sẽ bay chuyến sớm về thành phố Gia.
Chỉ là… có hơi nôn nóng một chút, dù anh có lạnh nhạt đến đâu đi nữa khi nhắc đến Lục Thạc thì anh lại không tự chủ mà nôn nao.
Hỏi anh Lục Thạc cưới anh buồn không ư?
Có chứ.
Nhưng anh biết đó là chuyện sớm muộn.
“Không… chỉ là hơi bất ngờ… anh vào nhà đi.”
Lục Thạc hơi sượng một chút.
Dù sao bản thân cô cũng là người khó đối mặt với anh.
“Ngồi đi.”
Lục Thạc có vẻ không vui nói.
Nhìn thấy người tới Lục Chỉ có chút mong chờ.
“Hồ Cửu, là cậu.”
“Chào cha! Cha khỏe chứ?”
Hồ Cửu thoải mái cười nói hỏi thăm, giống như không có chuyện gì.
Nghe xưng hô cha, Lục Chỉ có hơi ái ngại.
‘Cha đừng ngại, dù sao con trước giờ một mình, cho nên con với Lục Thạc không còn là vợ chồng, thì con vẫn xem cha là cha.”
Hồ Cửu rõ ràng nói, cũng không muốn ai phải khó xử.
“Được.”
Lục Chỉ gật đầu đồng ý.
“Em chuẩn bị đám cưới đến đâu rồi? Có khó khăn gì không? Cần tôi giúp gì không?”
Nhìn Lục Thạc, anh có chút hơi nhớ lại ngày trước.
Người con gái này sắp thành vợ của người khác rồi sao?
“Em chuẩn bị đám cưới đến đâu rồi? Có khó khăn gì không? Cần tôi giúp gì không?”
Nhìn Lục Thạc, anh có chút hơi nhớ lại ngày trước.
Người con gái này sắp thành vợ của người khác rồi sao?
“Cũng… không có gì.”
“Hào tổng cũng là người có danh tiếng, còn sự nghiệp. Cho nên mọi thứ anh ấy đều lo cho tôi rồi.”
Lục Thạc ban đầu hơi ái ngại, sau cũng thoải mái hơn.