Thần Long Ở Rể

Chương 329




Chương 329

Sau khi ăn cơm xong, Hồ Cửu cùng Hữu Thủ đi khỏi, dì Thẩm dưới sự thuyết phục của Bạch Thố cũng đến bệnh viện.

Đây là lúc Bạch Thố có thể hành động dễ dàng.

Bạch Thố thành thục kết nối với đầu dây bên kia.

“Ngài Tuệ, anh nói xem, Hồ Cửu có thể giấu những thứ đó ở đâu?”

Giọng nói của cô có chút gấp gáp.

“Nếu thực sự đã tìm kỹ không có, cô nên xem trong phòng ngủ hoặc phòng làm việc có cơ quan gì đó không? Chẳng phải các gia tộc ở phương Bắc luôn dùng cách này sao?”

Bạch Thố nghe theo, nhanh chóng lần mò, gõ gõ xung quanh muốn tìm ra điểm khác thường nào đó.

Bạch Thố dù cố gắng nhưng vẫn không có cách nào tìm ra điểm khác thường. Cô không tin Hồ Cửu có thể giấu những thứ đó kỹ càng như vậy.

“Không có bất thường.” Bạch Thố thất vọng nói.

“Nếu có cơ hội, thử vào phòng ngủ xem sao.”

Ngài Tuệ đầu dây bên kia lên tiếng.

“Rất khó. Tôi làm cách nào chứ?”

“Bạch tiểu thư xinh đẹp động lòng, hắn không mảy may gì sao?”

Giọng nói giễu cợt của người đàn ông trẻ kia làm cho Bạch Thố khó chịu.

“Rồi một ngày nào đó, anh ấy sẽ là của tôi, cho nên Ngài Tuệ cũng không nên quá lo lắng.”

Bạch Thố nghiêm giọng nói, dù là đang làm nhiệm vụ nhưng Bạch Thố lại không tiết lộ thân phận Long chủ cho người bên kia biết.

Bọn họ chỉ biết Hồ Cửu chính là Chiến thần, màn giả mạo vừa rồi chính là muốn Hồ Cửu công khai thân phận, hoặc chí ít đả kích Chiến thần thật, để anh nhanh chóng đến ‘cánh cửa’ truyền thuyết kia.

Chỉ là không ngờ, định lực của Chiến thần không hề tầm thường.

“Tôi không lo lắng. Người lo lắng là cô mới đúng. Nếu là người phụ nữ của anh ta, cô còn phải tìm kiếm như thế này sao?”

Giọng bất mãn của người đàn ông vô tình đả kích Bạch Thố.

Cô không nói gì nhưng lòng hạ quyết tâm, trước sau sau gì cũng sẽ bước vào tâm Hồ Cửu.

Nhưng có chuyện cô không hiểu được, lúc ở núi Hàng, rõ ràng cô đã tiến gần tới anh hơn. Dù anh không có tình cảm gì cả, nhưng vẫn có chút thiên vị cô.

Vậy mà dạo gần đây, không biết tại sao, anh đối với Bạch Thố cùng lắm chỉ là có sự thiên vị, như Túc Trì, Hữu Thủ…

Không hơn không kém!

Cô quả thực hơi sốt ruột.

“Vẫn không có gì.”

“Cô nên ra ngoài đi, dù sao cô không thể cứ thế ở đó lâu được. Không cẩn thận sẽ bại lộ.”

Ngài Tuệ nghiêm túc nói.

“Được rồi.”

Bạch Thố cũng biết cần làm gì.

“Tìm cơ hội vào phòng ngủ kiểm tra đi.”

Ngài Tuệ nhắc nhở cô.