Thần Long Ở Rể

Chương 286




Chương 286

“Mời vào đi. Dù là ai cũng nên khách khí một chút.”

Quả nhiên người vào nhà chính là Lão Lý.

“Lão Lý, Ngài vừa mới được nhận chức ở ban Nội các. Sao giờ lại có thời gian đến thăm chúng tôi thế này.”

“Mời ngồi, mời ngồi.”

Trần Nghĩa cùng Thẩm Thanh Hương cũng quá bất ngờ.

Vừa sáng nay Lão Lý này đã được bổ nhiệm, tuy là chưa có chức vị quá cao, nhưng ông ta lại có một quyền lực có thể nói khiến Ban chính trị e dè.

Nhìn thái độ những người trong ban chính trị cũng đủ biết bọn họ đè ép bản thân thế nào?

“Trần lão gia quá khách khí rồi. Đều là người quen, tìm hiểu nhau một chút cũng tốt.”

Lão Lý cười nói rồi ngồi xuống.

Dáng vẻ vô cùng thoải mái, cứ như bọn họ là người quen lâu năm vậy.

“Thật quý hóa…”

Trần Nghĩa thấy Lão Lý thoải mái với mình như vậy thì có chút ái ngại, không biết là ông ta có ý đồ lôi kéo gì mình không.

“Trần lão gia, dù sao cũng tới rồi. Tôi có chuyện cần nói thẳng.”

Lão Lý học theo Hồ Cửu, có một số chuyện có thể tiết kiệm thời gian thì cứ làm.

Điều tra nhiều lần cũng thấy rõ, Trần gia thực sự so với các gia tộc lớn còn lại thì tương đối sạch sẽ.

“Lão Lý… Ngài cứ nói đừng ngại.”

Nghe Lão Lý nói vậy, Trần Nghĩa có chút lo lắng, không khí trở nên khẩn trương.

“Trần gia được Chiến thần ưu ái như vậy, ông có nghĩ nên đi theo Chiến thần?”

“Đi theo?”

Trần Nghĩa mơ hồ chưa hiểu.

“Ông nghĩ xem, Lão Lý tôi với lý lịch như vậy thì ở đâu mà chui lên nơi này?”

Nháy mắt Lão Lý vô cùng nghiêm túc mà nói.

“Lão Lý, ông có thể nói rõ hơn.”

“Tôi là người của Chiến thần, không vì gì cả, vì tôi tự nguyện.”

Lão Lý cười cười rồi nói.

Bọn họ vẫn chưa hiểu là có chuyện gì.

“Nhưng… Chẳng phải vì Trần Giai Linh…”

Thẩm Thanh Hương mơ hồ thắc mắc, thiếu chút đã nói ra chuyện kia.

Bà ta nhanh chóng định thần lại.

“Tôi hiểu ý bà. Chỉ là mọi chuyện không như bà nghĩ.”

Lão Lý không có ý định nó ra chuyện kia, dù sao đó cũng là sự tổn thương rất lớn với Trần gia.

“Nhưng tại sao lại là Trần gia… chúng tôi không thể….”

Trần Nghĩa lo lắng.

Ông ta biết rõ hơn ai hết, Trần gia đến khi ông ta kế nghiệp đã xuống dốc thấy rõ.