Uẩn Độc Ma thể là thể chất cực kì phù hợp tu độc. Nó là thể chất đặc biệt hấp thu các loại độc để đề thăng bản thân, hiệu quả làm chơi ăn thật. Kẻ có được thể chất này có thể nói là chiến đấu dượ sư trời sinh. Nhất niệm là ma, diệt tận chúng sinh. Nhất niệm là phật, cứu vớt thương sinh. Uẩn Độc Ma thể không cần nói cũng biết có bao nhiêu khủng bố.
Lão giả cảm thán nói.
Mắt Hạo Nhật như chiếu ra từng tia kim quang
- Sư phụ ở trên nhận đồ nhi một lạy.
- Ta có nói nhận ngươi làm đồ đệ sao?
Lão giả dở khóc dở cười nhìn Hạo Nhật
- Ta muốn có sức mạnh, ta muốn có lực lượng. Ngài đã nói ta thể chất mạnh như vậy, trời sinh là chiến đấu dược sư. Mà lão nhân gia ngài lại là một chiến đấu dược sư, ta bái ngài làm thầy là thiên kinh địa nghĩa.
Lão giả đứng lên đi thẳng ra ngoài. Mặt ngoài thì tỏ ra không có gì, nhưng trong lòng lại đang vui như mở cờ. Khụ khụ, chú ý hình tượng, là tiền bối phải có phong thái.
- Ta không nhận
- Lão gia gia, không thể nào..
- Cái gì mà không thể
- Ta thể chất tốt như vậy không có lí do gì ngài không nhận ta
- Ta không cao hứng, được không?
-...
Hạo Nhật có chút im lặng. Được rồi ngài là đại gia, ngài lớn nhất.
- Cùng lắm thì ta không cần ngài tặng lễ nhận đồ...
Vèo
Lão giả sắp khuất bóng chớp mắt xuất hiện trước mặt Hạo Nhật.
- Đây là ngươi nói nha. Được rồi, hành lễ bái sư.
Lão giả gật gù đắc ý nói
-...
Vũ Dạ mấy ngày nay đang một mực lẩn trốn. Khi ra khỏi thông đạo không lâu, đám sát thủ do Nhị trưởng lão Cao Hùng đã đuổi đến. Không phải hắn nhanh chóng rút lui trước một bước thì không chắc giờ này hắn còn mạng mà suy nghĩ cách đào thoát. Nhưng đám sát thủ như giòi trong xương vậy, mãi mà không thể cắt đuôi. Hắn đã thử nhiều cách mà cũng chỉ có thể làm trì hoãn đôi chút. Ba ngày không ngừng nghỉ chạy trốn khiến hắn có chút đuối sức.
Nuốt một khoả chữa thương đan, Vũ Dạ bắt đầu suy tính.
- Nếu ta nhớ không sai thì 10 dặm hướng tây sẽ đến Hắc Ám sâm lâm.
Hắn khẽ hừ một tiếng
- Đuổi giết lâu như vậy không tặng các ngươi chút quà vậy thì thất lễ.
Nói đoạn, hắn bấm quyết điều khiển phi kiếm độn hướng Hắc Ám sâm lâm.
Cách Vũ Dạ không xa, một tên to con dẫn theo một nhóm mặc áo choàng đen mang tiêu chí của Hắc Dạ Các nhanh chóng hướng về phía hắn mà tới. Tên to con chính là Nhị trưởng lão Cao Hùng mang theo đám sát thủ truy sát Vũ Dạ 3 ngày nay.
- Chạy đi thỏ con, ngươi hành đại gia 3 ngày không được nghỉ ngơi, bắt được ta sẽ lột da ngươi.
Cao Hùng vẻ mặt khó chịu lầm bầm. Dù sao 3 ngày theo đuôi một thằng nhóc mà chỉ có thể ở sau lưng hít bụi thì ai cũng không vui nổi. Nhất là rõ ràng một quyền có thể đập chết nhưng hết lần này đến lần khác sắp tóm được thì đối phương lại trơn như cá trạch mà chuồn mất. Nếu bắt được phải cho hắn nếm tư vị ba mươi sáu đại hình, một trăm lẻ tám tiểu hình. Cho hắn đi một vòng qủy môn quan rồi lại lôi hắn về tiếp tục tra tấn. Khoé miệng nhếch lên với ý nghĩ yy trong đầu, Cao Hùng hừ lạnh một cái, thúc dục
- Chúng tiểu nhân, tăng thêm tốc độ, giết xong con thỏ nhỏ này trở về mỗi người sẽ được ban thưởng một viên Phá Chướng Đan.
- Vâng, Nhị trưởng lão.
Nói đoạn, đám người bấm quyết tăng nhanh tốc độ theo sát Cao Hùng.
Hắc Dạ các, Hắc Dạ tháp
Lăng Sơn lúc này đang rất vui vẻ, đạt được công pháp của Vũ gia, hắn có thể bế quan đột phá Kim Đan, từ đó, Thiên Đấu còn ai có thể ngăn hắn.
- Ngươi rất vui vẻ đi.
A Tam như u linh hiện ra sau lưng Lăng Sơn, giọng nói khàn khàn như kim loại ma sát khiến người nghe nổi da gà.
- Ngươi vẫn như vậy
- Đừng quên thoả thuận giữa chúng ta. Ta giúp ngươi lấy được cuốn công pháp, ngươi giúp ta tìm vật liệu. Đến lúc thực hiện rồi đấy.
Lăng Sơn chẳng thèm nhìn lại, nghĩ nghĩ rồi lại nói
- Ta biết, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng giúp ngươi rồi. Còn lại thì phải nhìn ngươi rồi.
- Hừ, không cần ngươi lo.
Thân hình A Tam chìm vào bóng tối, Phúc bá cũng từ ngoài tiến vào đại sảnh.
- Các chủ, Cao Hùng báo sắp tóm được tên nghiệt chủng kia, giờ hắn đang tại ngoại vi Hắc Ám sâm lâm.
- Hừ, cái tên đầu óc ngu si tứ chi phát triển ấy không làm hỏng việc mới tốt. Truyền lệnh, để Vương Huy tiến đến phối hợp, vây được nghiệt chủng kia lập tức giết ngay. Không được sơ sót.
- Vâng.
- Còn nữa, ta muốn bế quan, mọi chuyện do ngươi phụ trách, đừng đến làm phiền ta.
Phúc bá lui đi, Lăng Sơn mẳt loé lên sát ý
- Con trai, đừng trách ta, chỉ trách ngươi sinh nhầm nhà thôi.
Lăng Sơn thu liễm tinh thần, mở ra mật thất. Hắn cần nhanh chóng đột phá, sau mười sáu năm, hắn chờ không nổi rồi.
Bên ngoài Hắc Dạ các, một đạo độn quang phá không mà đi, phương hướng chính là Hắc Ám sâm lâm.