Thần Hồn Điên Đảo

Chương 59




Edit: Mộc Tử Đằng

Lúc Thư Dao về gần tới nhà, bảo mẫu đã ôm cậu nhóc chờ trước cửa. Hôm nay thời tiết vô cùng đẹp, mặt trời chiếu sáng trên cao, cậu nhóc mặc áo bông màu vàng, đang nhìn xung quanh.

Xe còn chưa dừng lại, Thư Dao thấy con đã kích động không thôi. Xe vừa mới dừng cô đã nhanh chóng mở cửa bước xuống, cậu nhóc thấy cô thì a a hai tiếng, kế đó giơ tay ra.

Thư Dao cực kỳ kích động, vội ôm nó, hôn mấy cái lên khuôn mặt mủm mĩm kia, lúc này Khương Tri Ngật mới bước xống, hai mẹ con diễn màn ‘gặp lại sau bao ngày xa cách’ rốt cuộc cũng đi vào nhà.

Cả quá trình bảo mẫu chỉ mỉm cười. Thư Dao ôm con, không ngừng nói chuyện với nó, hỏi đủ thứ. Cậu nhóc không biết nói, chỉ có thể ê ê a a.

Khương Tri Ngật cầm túi của Thư Dao về phòng, còn cô ngồi ôm con trên sofa, trên mặt là nụ cười của mẹ hiền. Cậu nhóc cũng rất vui vẻ, tay chân nhỏ nhắn không ngừng vẫy đạp, một lúc thì nắm tóc Thư Dao, lúc lại nắm lấy áo cô. Thư Dao vùi đầu trên bụng cậu nhóc, nhẹ nhàng cọ một cái, con trai thơm quá đi!

Cậu nhóc cười rộ lên, dường như cảm thấy rất vui. Thư Dao lại cọ vài cái lên bụng cậu, cậu nhóc cười lên, cơ thể nhỏ nhắn mềm mại run run theo.

Thư Dao cười không khép được miệng: Đáng yêu quá đi!

Hai mẹ con đùa một lúc thì bảo mẫu đi đến nói đến lúc cho bé uống sữa. Do vừa mới kết thức công việc hai ngày nay nên Thư Dao có hơi mệt mỏi, ấy vậy từ lúc nhìn thấy con thì những sự mệt mỏi đó lập tức biến mất, cô ôm cậu nhóc cũng không muốn buông ra, cách mấy phút lại hôn một cái. Cậu nhóc cũng vô cùng thích cô, mỗi lần Thư Dao hôn nó thì nó sẽ bật cười khanh khách.

Thư Dao nhận lấy bình sữa, cậu nhóc nằm trong ngực cô, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bình sữa, Thư Dao khều cái mũi nhỏ của nó, sau đó đưa bình đến miệng cậu nhóc, nó lập tức dùng hai tay ôm bình, sức lực cũng lớn lắm nha.

Nhìn ra được là một cậu nhóc khỏe mạnh.

Thư Dao vui vẻ an tâm, cô tựa vào sofa nhẹ thở ra một hơi, cậu nhóc đang uống sữa, cô nhìn nó không thôi, nhìn cách nào cũng không đủ.

Khương Tri Ngật hiểu được tâm trạng của cô lúc này nên không đến quấy rầy. Chờ đến lúc ăn cơm tối mới buông con ra, lúc này cậu nhóc đã ngủ, Thư Dao vẫn không nỡ bỏ cậu nhóc.

Đứa bé vừa mới được bảo mẫu bế đi, cô lập tức ngáp một cái thật to. Khương Tri Ngật bật cười, véo bàn tay cô, nói: “Không nghe lời gì cả.”

Thư Dao híp mắt cười, hôn anh một cái: “Bây giờ nghe lời rồi được chưa?”

Khương Tri Ngật mỉm cười: “Ừ, biển hiện rất tốt.”

Hai người ngồi xuống bàn ăn, trên bàn đều là những món mà hôm qua Thư Dao nói, nhưng cách chế biến thanh đạm hơn nhiều, hiển nhiên là đặc biệt chuẩn bị cho Thư Dao, cô đột niên nhớ tới đoạn sau trong cuộc nói chuyện với Khương Tri Ngật vào hôm qua, ăn xong thì…cô lập tức đỏ mặt.

Cố gắng bình tĩnh ăn xong bữa tối, mặc dù rất mệt nhưng tinh thần không tệ lắm.

Cậu nhóc ngủ vài tiếng rồi tỉnh và đã có bảo mẫu chăm sóc. Sau khi ăn xong Thư Dao còn muốn sang phòng con nhưng bị Khương Tri Ngật ngăn lại.

Thư Dao cũng không kiên quyết, cô giơ lên một ngón tay, khôn khéo nói: “Em chỉ nhìn một chút thôi, chỉ nhìn thôi được không anh?”

Khương Tri Ngật cảm thấy hình như mình đã bị Thư Dao nhìn ra, anh bất đắc dĩ thở dài, cùng cô đến phòng con.

Đúng thật chỉ nhìn thôi nhưng thời gian hơi dài chút. Khương Tri Ngật kéo cô đi, Thư Dao cũng không giãy giụa.

Mười giờ tối, Thư Dao tắm xong thì leo lên giường, cô vô cùng thả lỏng.

Khương Tri Ngật cởi nút áo, nhìn cô nói: “Tối nay ăn ngon không?”

Thư Dao nhìn chằm chằm nút áo từ từ mở ra, nuốt nước bọt nói: “Khá ngon.”

Khương Tri Ngật dừng tay lại, đè cô xuống, hô hấp phả ra gò má cô, nhẹ giọng hỏi: “Hửm?”

“Ôi, ăn để chống đỡ.” Thư Dao cười cười.

Khương Tri Ngật duỗi tay ra vuốt ve gò má cô, giọng nói mềm mại như nước: “…Ngoan lắm.”

“Bây giờ phải vận động sao?” Thư Dao chớp chớp mắt: “Thầy Khương?”

Khương Tri Ngật cúi xuống hôn cô, nói: “Tất nhiên rồi.”

Thư Dao bật cười, ôm cổ anh, qua vài giây hai người dính sát vào nhau.



Trước mắt với nhân khí và địa vị của Thư Dao thì vai diễn trong các bộ phim đều rất trọng yếu. Nên từ khi cô mang thai đến giờ, mặc dù có nhiều kịch bản được gửi tới nhưng vẫn chưa chọn được một bộ có chất lượng và cô cảm thấy hứng thú, dù là phim điện ảnh hay truyền hình.

Bây giờ cô không thiếu tiền, giá trị thương mại cũng cao, cái cô cần là một tác phẩm ưu tú có thể củng cố địa vị của cô lúc này, hoặc có thể giúp cô chuyển đổi hình tượng, thì sự nghiệp mới có bước tiến cao hơn. Cho nên bất luận là cô hay Trần Băng cũng vô cùng nghiêm túc và cẩn thận chọn lựa kịch bản.

Thư Dao không vội, nửa năm nay dường như cô chỉ ở ẩn, nhưng có quan hệ với Khương Tri Ngật nên độ hot của bản thân cô cũng cao không giảm, sau khi sinh con rồi quay lại làm việc thì có đủ các lời mời từ tạp chí, các nhãn hàng và quảng cáo..nhưng cô vẫn duy trì hoạch định sự nghiệp từ hai năm trước, số lần xuất hiện trước đại chúng không nhiều nhưng mỗi lần đều đầy phong độ, dưới hoàn cảnh lớn, tạo hình không thể có sai sót, để fan hâm mộ chia sẽ rộng rãi, để lại ấn tượng cao quý ưu nhã trong lòng cư dân mạng.

Đoán chừng một tháng, những tiêu cực vì chuyện mang thai đã hoàn toàn biến mất, từ trạng thái đến nhân khí của Thư Dao hoàn toàn vượt qua lúc trước khi mang thai.

Đến cuối năm, bộ phim truyền hình mà Thư Dao đã quay vào mùa hè năm trước được lên sóng, thời gian vừa vặn ngày mùng một tết nguyên đán, được hai nhà đài lớn phát sóng.

….

Thư Dao đóng vai chính, lúc khai máy phim truyền hình vào năm trước Thư Dao đã được chú ý, độ hot cao. Từ khi cô thành danh, mỗi lần quay phim tuyền hình đều thu được rating cao, hai năm nay tốc độ đóng phim chậm lại, đề tài lẫn hình tượng nhân vật cũng khác nhau. Thư Dao là kiểu điển hình đóng phim thần tượng, những kịch bản cô nhận được thì phim thần tượng chiếm đa số, những bộ phim thế này thường có chất lượng không cao, tình tiết Mary Sue, thế mà lại phổ biến, nam nữ chính có diện mạo đẹp, kỹ thuật diễn nhìn ổn thì rating không thành vấn đề, tiền casting cũng cao.

Tết nguyên đán khởi chiếu bộ phim này về chủ đề gián điệp chiến tranh thời dân quốc, một đề tài ít được quan tâm, nam diễn viên hợp tác với cô cũng không phải là một tiểu thịt tươi nổi lắm, tuy nhân khí thấp nhưng thuộc hàng nam diễn viên phái thực lực, những diễn viên phụ còn lại hầu như cũng thuộc phái thực lực, có nhân khí thấp. Trong bộ phim này chỉ có duy nhất Thư Dao là người nổi tiếng lại có kỹ thuật diễn, nhân khí cao, là một tiểu hoa đán đang ăn khách.

Tuy dù là vậy, khi đoàn làm phim vừa công bố vai nữ chính là Thư Dao, thì những nhà đài lớn bắt đầu tranh giành quyền công chiếu, cuối cùng được hai nhà đài hàng đầu cả nước có lượng người xem cao mua lại.

Từ khi bộ phim khai máy cho đến đóng máy. Đoàn làm phim lẫn nhà đài không ngừng tuyên truyền, thỉnh thoảng tung ra một vài tình tiết trong phim, bộ phim về gián điệp chiến tranh là đề tài mà Thư Dao chưa từng đóng qua, không chỉ fan hâm mộ của cô mà phần lớn khán giả cũng ôm hy vọng cao ở cô.



Vào đêm tết nguyên đán đó, đến khung giờ vàng chiếu phim, hai nhà đài bắt đầu phát quảng cáo, nhân vật chính trong quảng cáo cũng là Thư Dao, tỷ số người xem thu được trên mạng từng bước tăng cao, còn chưa bắt đầu chiếu phim mà tỷ số người xem đã phá kỳ lục những lần trước.

Thư Dao rất thích hợp với phim truyền hình, có duyên với khán giả. Nhà đài cũng đã dự đoán được trước một tháng, hiển nhiên sẽ giữ chân khán giả vì rất hợp sở thích.



Cũng trong cùng lúc đó, ở biệt thự bên bờ hồ, Thư Dao, Khương Tri Ngật và còn một anh bạn nhỏ cũng ngồi xem trước tivi.

Số bộ phim Khương Tri Ngật tham gia tính ra còn thấp hơn Thư Dao, anh cũng không quan tâm đến độ hot hay xuất hiện trước công chúng, nếu không có kịch bản thích hợp sẽ không ép buộc bản thân đóng những bộ phim khác.

Bất kỳ một diễn viên nào, dù lấy được danh hiệu ảnh đế ảnh hậu cũng sẽ không lơ là với tác phẩm của mình. Cho nên vào ngày công chiếu hôm nay, Thư Dao cũng mong đợi như fan của cô.

Trên bàn bày quà vặt và bánh ngọt, người giúp việc rót trà. Thư Dao và Khương Tri Ngật ngồi trên sofa, còn cậu nhóc ngồi ở giữa ôm bình sữa trong ngực, vừa uống sữa vừa nhìn màn ảnh.

Trên màn ảnh đang phát chương trình quảng cáo mà Thư Dao làm người đại diện, cô mặt quần thể thao ngắn màu xanh nước biển, cầm một chai sữa chua của nhãn hiệu nào đó uống một ngụm, sau đó hiệu ứng xuất hiện, cả người cô trở nên khỏe khoắn, chạy rất nhanh…Cuối cùng hình ảnh dừng lại ở logo của nhãn hiệu đó, nữ minh tinh xinh đẹp nhẹ nhàng đọc lên câu quảng cáo, trên môi còn dính lại vòng sữa chua, nụ cười rực rỡ.

Nhà bọn họ thật ra không hay xem tivi, lúc mang thai cũng có xem nhưng thường đi đến rạp luôn, từ khi Thư Dao quay lại làm việc, phần lớn thời gian đều không ở nhà, tivi càng ít được dùng hơn nữa.

Nói một cách ngắn gọn…Thư Dao và Khương Tri Ngật dường như chưa từng xem quảng cáo mà đối phương đóng trên tivi, ừm, còn xem chung dưới tình huống này.

Sắc mặt Khương Tri Ngật không có gì khác thường. Thư Dao che mặt, cảm giác như mình bị phơi bày hết ra vậy.

Cậu nhóc đã được năm tháng, thân thể phát triển còn tốt hơn những bé cùng lứa, cũng rất khỏe mạnh. Thư Dao vừa mới xuất hiện trên tivi, ánh mắt của cậu nhóc chợt mở lớn, miệng phồng phồng, bàn tay nhỏ bé dùng sức vẫy, trong miệng còn phát ra tiếng ê a.

Thư Dao thật sự muốn che miệng con trai lại, cô dở khóc dở cười nói: “Con đừng gọi…”

Cậu nhỏ mập mạp nào chịu nghe lời cô, theo hình ảnh Thư Dao bắt đầu chạy nhanh, cậu nhóc cũng năng động ra sức đạp đôi chân nhỏ bé.

Thư Dao khóc không ra nước mắt, thấy thật mất mặt. Cô che mặt chờ hết quảng cáo, kết quả cứ hai mươi giây lại chiếu lại một lần…

Trời ạ..Thư Dao bật cười, âm thầm cầu nguyện mau chiếu phim.

Bàn tay đang che mặt của cô đột nhiên bị kéo xuống, Khương Tri Ngật quay đầu sang nhìn cô.

Bàn tay hai người đặt trên đùi con trai, nắm lại với nhau, cậu nhóc ngẩng đầu nhìn họ.

Trong mắt Khương Tri Ngật mang theo ý cười, nói: “Rất năng động hoạt bát.”

“Anh đừng nói nữa mà…”  Thư Dao giả vờ mếu máu. Đóng phim là một chuyện, quay quảng cáo là chuyện khác, cô có cảm giác bị Khương Tri Ngật nhìn thấy nó lạ làm sao ý..Hơn nữa còn quảng cáo đầy năng động thế này, hoàn toàn không giống với tính cách của cô!

Khương Tri Ngật cười nói: “Rất đáng yêu, nhưng có cảnh quay còn chưa tốt.”

Sự chú ý của Thư Dao bị dời đi, cô hỏi: “Chỗ nào vậy ạ?”

Khương Tri Ngật dùng ngón cái lau môi cô, nói: “Chỗ này chưa được lau sạch.”

Thư Dao theo bản năng sờ môi mình, cô thấy nụ cười của Khương Tri Ngật mới hiểu ra là hình ảnh ở cuối quảng cáo, trên môi của cô vẫn còn dính vệt sữa chua.

Thư Dao che môi, Khương Tri Ngật cúi đầu liếm môi cô, sau đó ngồi ngay ngắn lại, dịu dàng nói: “Ừ, mùi vị cũng không tệ lắm.”

Thư Dao: “…”

Ngay sau đó cô che mắt cậu nhóc còn đang uống sữa lại, nghiêm túc nói: “Không thích hợp vơi thiếu nhi.”

Tầm nhìn của cậu nhóc đột nhiên tối đen nên khóc oa oa lên, Thư Dao buông tay ra, tiếng khóc của cậu nhóc lập tức dừng lại, sắc mặt thay đổi cực nhanh, Thư Dao và Khương Tri Ngật cũng không ngờ được.

Cậu nhóc ngoan ngoãn uống sữa, tựa như tiếng khóc vừa rồi không phải của cậu.

Bộ phim rốt cuộc cũng được chiếu, Thư Dao đưa ra kết luận: “Thừa hưởng chân truyền của bố rồi.”

Khương Tri Ngật nhìn cô, môi Thư Dao cong lên, đoạn nhạc giới thiệu đầu phim kết thúc, bắt đầu vào phim.



Vai diễn của Thư Dao là một đặc công nằm vùng, cô không có trang phục lộng lẫy, cũng không trang điểm tinh xảo, bộ phim này cũng là bước đệm thay đổi hình tượng của cô, không dựa vào gương mặt và dáng người xinh đẹp, cả phim đều là diễn viên phái thực lực, nam chính là một người hơn ba mươi lăm tuổi, đã kết hôn, hai người nhất định sẽ không tạo CP, đạo diễn và cả đoàn làm phim đều rất nghiêm túc, luôn dùng chất lượng để được khán giả thừa nhận.

Ở giữa dàn diễn viên, Thư Dao cũng xem như người khá trẻ, tập một được phát sóng, tình tiết khá chậm vì làm bước đệm cho phim, hai tập đầu cô không có nhiều phân cảnh, khi so với diễn viên lão luyện trong đoàn thì khí thế có vẻ như bị áp chế một ít, tỷ số người xem trên mạng vẫn đang tăng lên không ngừng.

Cũng trong lúc này, những hình ảnh và đoạn phim cũng được phát lên mạng, chủ yếu là Thư Dao, chủ các trang web giải trí bắt đầu so sánh Thư Dao với những diễn viên khác, điều vô cùng rõ ràng là biểu hiện của Thư Dao không như dự đoán. Hoặc có thể nói kỹ thuật diễn của cô có tốt cũng tính trong nhóm tiểu thịt tươi và các tiểu hoa đán khác, còn nói đơn giản hơn thì khả năng diễn xuất của cô không giỏi như những lời đồn đoán bên ngoài, so sánh với diễn viên thực thụ liền lộ ra khuyết điểm vô cùng rõ ràng.

Trong danh sách tỷ lệ người xem cũng bắt đầu ngừng tăng ở tập thứ hai, thế mà độ hot của bộ phim lại nhanh chóng tăng lên, những đề tài khác nhau nhanh chóng xuất hiện trên hot search, hai tập đầu, các diễn viên đều bị mang ra so sánh với Thư Dao, không biết là lời thoại hay bị hạn chế ở những phương diện khác mà trạng thái của Thư Dao nhìn thật sự không tốt.

Những lời đánh giá trái chiều xuất hiện, fan hâm mộ cũng rất nóng ruột.

Nhưng Thư Dao và Khương Tri Ngật lại vô cùng bình tĩnh, hai người không quan tâm đến điện thoại, cậu nhóc uống sữa mệt mỏi nên ngủ luôn trong lòng Khương Tri Ngật, Thư Dao ngồi vắt chéo chân trên sofa, âm lượng của tivi rất nhỏ, cô cầm ly nước uống vài ngụm.

Khương Tri Ngật ôm cậu nhóc nói với Thư Dao: “Sao lại dùng cách diễn này?”

Trên màn hình đang phát nhạc cuối phim, Thư Dao nói: “Lúc dó em đã thảo luận rất lâu với đạo diễn, vốn là dựa theo kịch bản mà diễn, có bốn năm câu thoại thôi. Nhưng em đã thử vài lần vẫn thấy dưới tình huống đó nên giữ yên lặng là hợp với hoàn cảnh nhất, hơn nữa cũng có lợi cho hậu kỳ biên tập.”

Khương Tri Ngật: “Cho nên đã bỏ hết lời thoại gốc?”

Thư Dao gật đầu cười: “Vâng.”

Khương Tri Ngật cũng cười, dùng một tay khác xoa tóc cô, “Được rồi, anh ôm Hoành Hoành về phòng ngủ, em cũng về phòng nghỉ đi.”

Hai người xuyên suốt quá trình cũng không nhắc tới rating hay phản ứng của người xem, Thư Dao thuận theo nói: “Vâng ạ.”

Khương Tri Ngật đứng dậy ôm con về phòng em bé. Thư Dao ở lại dọn dẹp bàn trà, nhà họ không hề nghiêm khắc trong quan hệ chủ tớ, bình thường khi cô và Khương Tri Ngật ở nhà, sau khi dùng cơm xong cũng không cần người giúp việc hay bảo mẫu phục vụ, chỉ cần một người chuyên tâm chăm sóc cho cậu nhóc là được.

Cô dọn dẹp sạch sẽ bàn trà rồi tắt tivi, sau cùng đi về phòng.

Khương Tri Ngật đặt con lên giường, bảo mẫu đã chờ sẵn trong phòng, Khương Tri Ngật dặn dò đôi câu rồi rời đi.

Điện thoại của hai người đều đang rung lên không ngừng, Thư Dao tắm xong thì sấy khô tóc, sau đó ngồi lên giường mở điện thoại đăng nhập vào weibo xem sơ qua, Trần Băng và những đồng nghiệp khác cũng gửi tin wechat cho cô, trong nhóm chat của công ty cùng đoàn đội đều náo nhiệt, họ đang thảo luận khí thế ngất trời.

Thư Dao trả lời tin nhắn của Trần Băng, lại nhắn hai câu trong nhóm chat mới đặt điện thoại xuống.

Khương Tri Ngật đi ra khỏi phòng tắm, anh khoác khăn tắm, tóc ướt nhỏ giọt chảy từ cổ xuống.

Thư Dao đứng dậy ép anh ngồi xuống bàn trang điểm, sau đó cầm khăn lông lau tóc cho anh, Khương Tri Ngật không nhúc nhích, thỉnh thoảng khăn lông cọ vào mặt anh, anh chỉ nhắm mắt lại, lông mi vùa dài còn dày.

Lau khô tóc xong, hai người nằm lên giường nghỉ ngơi, mùi sữa tắm hoàn toàn giống nhau.

Thư Dao nằm trong lòng anh, dù không muốn thừa nhận cỡ nào thì trong lòng cô thật sự không hề bình tĩnh nổi, nhưng cũng thấy nó thật bình thường, bất kỳ một tác phẩm của diễn viên nào khi mở màn công chiếu vào những ngày đầu thường dễ gây kích động. Dĩ nhiên cũng có người không tài giỏi, ví như vai diễn không như mong đợi.

Tuy nhiên tính tình Thư Dao khá tốt. Trong phòng chỉ chừa lại ngọn đèn trần, ánh sáng nhu hòa. Thời gian còn sớm nên hai người nói về nhân vật trong phim, Khương Tri Ngật phát triển bên lĩnh vực phim điện ảnh, không quay phim truyền hình, nhưng rất am hiểu về kỹ thuật diễn, hai người phân tích kịch bản hai tập đầu cũng như diễn xuất của những diễn viên trong đó, dĩ nhiên cũng phân tích cả Thư Dao, Khương Tri Ngật không hề che giấu, anh nói ra cái nhìn của mình về cách diễn của Thư Dao, Thư Dao khiêm tốn tiếp thu, thảo luận với anh…