Thần Hoàng

Chương 892: Tín vật đính ước




Sau khi nói xong lại bỗng dưng rút kiếm, chém lên trên bàn ra một lổ hổng.

- Sau ngày hôm nay, Khổng Dao ta cùng Khổng gia, ân đoạn nghĩa tuyệt! Nếu gặp trên chiến trường, không chút lưu tình! Ngươi nhất định phải nhớ kĩ, người tới --

Bên ngoài doanh trướng đã sớm có mấy vị vệ sĩ, lúc này bị Khổng Dao triệu hoán, lập tức đi vào trong lều, kéo Khổng Huyền đi. Tên kia lại cười to như điên:

- Tốt! Tốt! Tốt! Không nghĩ Khổng Huyền ta còn có cơ hội sống. Ngươi cũng nhớ kỹ cho ta, ta nhất định sẽ dùng hai mắt xem kĩ Khổng Dao ngươi chết như thế nào, lại không lưu tình với Khổng gia thế nào! Mối hận chặt tay chân này, ta nhất định phải khiến Tông Thủ dùng thân để trả!

Tông Thủ nghe được liền khẽ lắc đầu, người này, thật sự có vài phần thần kinh. Vốn muốn hạ độc thủ. Chẳng qua nghĩ tới tên này có thể sẽ khiến Khổng Dao chính thức quy tâm, lập tức lại cảm thấy vui mừng, liền cũng rộng lượng không đi so đo nữa. Rồi sau đó cũng cũng không đợi nữa, bước vào trong doanh trướng.

Khổng Dao vốn nghiêm mặt, lúc trông thấy Tông Thủ tiến đến thần sắc liền ngẩn người. Mới thoáng buông lỏng.

- Bái kiến quân thượng!

Thần sắc nhàn nhạt đứng dậy thi lễ một cái, sau đó trực tiếp hỏi:

- Quân thượng lúc trước, nói có thể cho Khổng Dao trăm vạn quân để đánh trận chiến này. Không biết Càn Thiên Sơn, khi nào mới bằng lòng điều binh lực còn lại tới?

Tông Thủ lại trừng mắt nhìn, tỏ vẻ rất là kinh dị:

- Chẳng lẽ binh nơi này chưa đủ trăm vạn sao?

Nơi này Đại Thương chi quân đã có 50~60 vạn, còn lại Huy Châu Chư Thành liên quân, có thể cùng tiêu chuẩn Càn Thiên Sơn tương đương, cũng có chừng hai mươi vạn.

Thoáng vơ vét ở Huy Châu Chư Thành một phen, ít nhất còn có hai trăm vạn tinh binh!

Khổng Dao lập tức kêu lên một trước, từ lúc hai ngày trước nàng đã đoán được sẽ là như thế rồi--

Khổng Dao có chút im lặng, chỉ với hơn trăm vạn người tâm tư khác nhau này đã muốn kháng Dạ Ma? Quả thực là ý nghĩ hão huyền!

Chỉ là lúc này, Càn Thiên Sơn rõ ràng đã là kết quả đâm lao phải theo lao, trừ phi Khổng Dao nàng tử đi chức quan này --

-- chỉ là chẳng biết tại sao, nàng lại có chút không tình nguyện.

Khổng Dao cũng biết lúc này Đông Lâm Vân Lục, vừa mới bình định không lâu. Xác thực không thể điều quá nhiều binh lực. Suy ngẫm chỉ chốc lát, liền lại mở miệng:

- Mà thôi! Thần ở đây chỉ cần hai mươi trấn là được, không biết có thể rút ra từ Đông Lâm không? Ngoại ra nghe nói quân thượng, đang biên luyện Đại Tần tinh tốt năm đó? Có thể trong một tháng chia cho thần hai trấn Thiên cương kiếm tốt, hai trấn Xích Thiên cương nỏ sĩ không?

Tông Thủ hơi nhíu mày, tin tức của Khổng Dao sao lại linh thông vậy?

Lúc này Càn Thiên Sơn, tổng cộng cũng chỉ có một ít kiếm tốt nỏ sĩ, tất cả biên luyện năm trấn quân.

Chỉ cần giảm xuống chút ít yêu cầu, quân tốt hợp cách có thể dễ dàng tìm được, chính thức làm khó người chính là khí tài quân sự. Tài liệu khan hiếmt, mặc dù Luyện Khí Sư của Càn Thiên Sơn và Không Khí Tông toàn lực ứng phó. Nhưng trong một tháng cũng chỉ làm được chừng hai vạn bộ đồ.

Khổng Dao quả thật đã liệu đúng số lượng có thể thành quân của Càn Thiên Sơn.

Cũng biết được ý định của nàng, bốn trấn đợi đến sau khi luyện thành, khi đó chưa hẳn có cơ hội đưa đến Huy Châu Đảo. Giờ là định trực tiếp biên luyện ở Huy Châu luôn.

Ánh mắt lóe lóe, Tông Thủ liền không chút do dự gật đầu:

- Có thể!

Dùng người thì không nghi ngờ, nghi ngờ thì không dùng người, chính hắn không có biện pháp ứng phó, cũng chỉ có thể dựa vào lực tuyệt thế danh tướng tương lai này thôi.

Quân thần tương lai bách chiến bách thắng cũng không thể nào thua trong tay đối thủ đã bại bởi nàng được --

Mình cần làm chính là cấp cho Khổng Dao, càng nhiều thẻ đánh bạc, càng nhiều ủng hộ hơn nữa.

Khổng Dao nao nao, hơi có chút ngoài ý muốn. Nàng là công phu sư tử ngoạm, không ngờ Tông Thủ rõ ràng không mặc cả với nàng?

Tiếp theo lại lấy ra một tấm địa đồ Huy Châu Đảo, trực tiếp vẽ một cái, rồi sau đó ngưng âm thanh nói:

- Ngày ấy ở giới hà xem quân thế của chúng, thật là cường thịnh! Mặc dù hôm nay đã hao tổn hầu hết, cũng khó bại được. Bất quá Dạ Ma, Cự Mộc mà chúng cứ trú đã bị hủy. Lương thực mang theo phần lớn đã thất lạc giữa không trung, vậy thì dự trữ chắc đã không còn nhiều lắm Vì vậy vườn không nhà trống. Chuyện đầu tiên cần làm chính là coi đây là giới, thỉnh quân thượng sai quân điều dân ở đây đến tây Huy Châu. Ngoài ra còn xây dựng doanh trướng ở Thất Hà Sơn, tập trung tất cả lương thảo vật tư của phía đông Huy Châu vào đó --

Tông Thủ nhìn thoáng qua địa đồ, trong miệng lập tức hít một hơi hàn khí.

Chiêu thức ấy của Khổng Dao quả thật có thể nói là tàn nhẫn tuyệt độc. Tuy nói trên địa đồ là trong vòng làm giới. Nhưng đất Huy Châu phần lớn đều khắp nơi phía Đông.

Vẽ một cái này, đựu biến địa vực hơn một vạn dặm thành nơi không một bóng người rồi.

Đây rõ ràng là bức bách Dạ Ma phải quyết tử chiến ở Thất Hà Sơn.

Bất quá cử động lần này tuy là bức bách mấy tỷ con dân, không thể không vứt nhà bỏ đất, nhưng còn tốt hơn mất mạng nhiều:

- Ngươi là tả quân kiểm điểm, những chuyện này có thể sự tự quyết!

Khổng Dao tự nhiên cười nói, nếu thật sự làm được những chuyện này, như vậy nàng đã có hai thành nắm chắc.

- Ngoài ra, kính xin quân thượng mệnh không khí đan tuyền chư tông. Hết sức chế tạo Đại Minh Quang Phù. Số lượng càng nhiều càng tốt, cũng cần trong vòng một tháng đưa đến Càn Thiên -- "

Đại Minh Quang Phù?

Tông Thủ ngây cả người, Đại Minh Quang Phù là linh phù tứ giai, so với Tụ Quang Phù ngày đó Triệu Yên Nhiên dùng phải mạnh hơn không ít.

Nhưng Dạ Ma tuy là sợ ánh sáng không sai, nhưng mà này tộc đánh trận Dị Giới. Trong mấy vạn năm, cũng không biết trải qua bao nhiêu chiến sự. Thế giới bị chúng chinh phạt không có 1000 cũng có 800.

Cái nhược điểm này, có lẽ đã sớm không xem là nhược điểm rồi. Cũng không tin, những tướng lãnh Dạ Ma sẽ không có đề phòng --

Những Đại Minh Quang Phù này, lại có thể có bao nhiêu tác dụng?

Bất quá Tông Thủ cẩn thận nghĩ nghĩ, thực sự cũng không quan tâm lắm, dù sao Đại Minh Quang Phù cũng đáng không có bao nhiêu tiền, thử xem không sao.

- Tất cả đều theo ý ngươi!

- Như vậy thần, nhất định không phụ kỳ vọng của quân thượng!

Trịnh trọng thi lễ, Khổng Dao tiếp theo lại quay đầu, nhìn chằm chằm Tông Thủ, một hồi có chút do dự. Hồi lâu sau, lúc Tông Thủ cho rằng trên mặt mình có gì không đúng thì Khổng Dao mới nhịn không được hỏi:

- Không biết quân thượng vừa rồi đến lúc nào, lại đã nghe được bao nhiêu?

Tông Thủ cười mà không nói, một màn vừa rồi hắn đã thấy toàn bộ.

Khổng Dao chỉ thấy thần sắc hắn liền biết rõ đại khái, không khỏi càng hiếu kỳ:

- Chẳng lẽ quân thượng không sợ? Không sợ mệnh cách của ta liên luỵ Càn Thiên? Sẽ không sợ một trận chiến này, Khổng Dao vô năng, bại vào tay Dạ Ma sao?

Tông Thủ lại khinh thường cười:

- Mệnh cách thuật số gì đấy, cô từ trước đến nay không tin.