Cảm thấy trong đó có chút hương vị âm mưu. Cử động lần này của Vô Cực đạo nhân càng khiến hắn cảm thấy sự việc có chút bất thường.
Nếu cách Đông Lâm khá xa thì cũng thôi đi, chuyện này, cũng không cần phải đếm xỉa đến. Nhưng hết lần này tới lần khác lại cách Đông Lâm gần như vậy --
Khách quan mà nói, vật mà vị Ma Đạo tu sĩ kia lại thực tế hơn nhiều, trực tiếp ném một bình sứ qua.
- Nghe nói quân thượng, đã đến thời điểm trùng kích tiên cảnh, Vạn Ma khung cảnh ta liền lấy ra vật ấy, coi như hạ lễ!
Tông Thủ tiếp nhận, dùng linh thức thoáng tìm tòi, sau đó lông mày hắn liền chau lại. Nếu vật ấy là do hắn tìm được, nhất định sẽ vui mừng không hiểu. Nhưng người đưa vật này cho hắn lại là vị trước mắt khiến nội tâm hắn âm thầm lo lắng.
Đây là uy hiếp?
Cười lạnh một tiếng, Tông Thủ vẫn lấy ra hai cái đầu người ném tới hai người.
Những ngày này đặt hai cái đầu lâu máu chảy đầm đìa, nhưng lại chưa chết trong Càn Khôn Đại quả thật cũng có chút buồn nôn.
Tất cả giao dịch đã xong, hai người kia lại ngậm miệng không nói gì nữa, tựa hồ vội vã muốn rời khỏi, nhưng có kiêng kị lẫn nhau nên đều ngồi lại nơi này, lại có vài phần muốn dây dưa.
Tông Thủ cũng không hiểu ra sao, bất quá vừa hay hắn cũng có một bút sinh ý muốn nói với mấy người kia, vì vậy cười tủm tỉm nói:
- Cô ở đây còn có một chuyện, ước chừng mấy ngày trước, Càn Thiên Sơn ta thu được mấy chiếc không hạm, cô muốn xem đây là cơ hội chinh phạt ngoại vực. Không biết mấy vị có thể cho Càn Thiên ta mượn chút tiền tài không? Lãi hàng năm ba thành, hoặc là nhập làm cổ cũng được, có tất cả 3000 cổ, một cổ trăm miếng linh thạch, bất quá lại phải là cửu giai linh thạch. Nếu có thể mượn ít nhân thủ tới, cũng có thể chiết khấu thành cổ quyền tương ứng. Ngày sau tất cả tiền lời ở ngoại vực, đều theo tỉ lệ cổ phần nhiều ít mà phân chia --
Lời vừa nói ra, đám người kia đều sững sờ, sau đó liền cười cười nhìn thiếu niên này.
Tuyệt đối không ngờ được đối phương lại nói chuyện này.
Chinh phạt ngoại vực, tê này chẳng lẽ điên rồi sao?
Tự khi Vân Giới mở, Nhân tộc sinh ra đời, còn chưa từng nghe nói qua, có thành lệ chinh phạt ngoại vực, quả thật là ý nghĩ hão huyền.
Đều biết ngoại vực hung hiểm, chỉ sợ chưa làm được gì thì toàn quân đã bị diệt rồi.
Hơn nữa nghĩ cũng thật hay, 3000 cổ phần, mỗi cổ trăm miếng cửu giai linh thạch. Chẳng lẽ là muốn gạt tiền trong tay bọn họ sao?
Nếu có gì ngoài ý muốn xảy ra, tên này ném ra không phải đều trôi theo dòng nước sao?
Ngược lại mượn tiền còn có thể chấp nhận được, có Đông Lâm Vân Lục, Càn Thiên Sơn đảm bảo. Dùng xu thế thánh địa cũng không sợ hắn quịt nợ.
Một năm tiền lãi ba thành, nếu số lượng lớn thì khoản tiền cũng không hề nhỏ. Không kém hơn một hai đầu mạch khoáng Hoàng giai cao đẳng .
Khóe môi Vô Cực càng có chút run rẩy, thầm nghĩ tên này quả thật quá vô sỉ.
Ba vạn miếng cửu giai linh thạch, tạo ra mười chiếc không hạm cũng đã đủ rồi.
Đang suy nghĩ xem cho mượn bao nhiêu linh thạch mới phù hợp lại nghe người tới của Kiếm Tông bỗng nhiên cười mở miệng:
- Rất là thú vị! Thử xem cũng không sao cả. Kiếm Tông xuất 3000 miếng cửu giai linh thạch, 600 vị đệ tử lục giai, 50 vị thất giai. Trong mười thành, tông ta cần chiếm hai thành --
Tông Thủ khẽ giật mình, kinh ngạc nhìn sang. Vốn đang cho rằng, mình hôm nay phải hao hết miệng lưỡi. Mặc dù thuyết phục được mấy người kia, cũng chỉ có thể mượnđược ít tiền thôi. Không ngờ tới người Kiếm Tông này lại hào sảng như vậy.
Vô Cực cũng ngạc nhiên, rồi sau đó nuốt lại lời đã đến miệng, không biết sao cũng sửa lời nói:
- Đạo Linh khung cảnh ta gia đại nghiệp đại, linh thạch cất trong kho không nhiều lắm, chỉ có thể cho quân thượng mượn 3000 miếng. Nhân thủ ngược lại là không ít, cũng giống như Kiếm Tông, chiếm cứ một thành.
Lời vừa ra đã hối hận, lập tức lại bỏ thêm một câu:
- Bất quá phải cần khung cảnh Chi Chủ gật đầu mới được --
Thầm nghĩ dù sao người rãnh rối trong Đạo Linh khung cảnh cũng rất nhiều. Sau khi trở về, cùng lắm thì đuổi toàn bộ người không vừa mắt đi là được rồi.
Còn có mầm tai vạ Huy Châu Đảo kia, Tông Thủ đánh trận ngoại vực có thể thẳng hay không cũng không biết được.
Tu giả Ma Tông bên kia thần sắc cổ quái, ánh mắt lập loè, tựa hồ đangdo dự. Nhưng đến khi mở miệng lại giống hệt như Vô Cực, Ma Tông ta có thể cho mượn 3000g, nhân thủ thì lại có thể nhiều hơn chút ít, một phần rưỡi!
Tông Thủ vui lên, ánh mắt nhìn về phía Từ Phương. Chỉ thấy vị lão tăng này đang sầu mi khổ kiểm.
Cũng ước chừng biết được, Phật gia thật ra cực kỳ có tiền, bất quá đó đều là phần thuộc Phật gia chư tông. Hơn nữa đệ tử phật tông cực lực tuyên dương cái gì mà nhân thiện chi niệm, ít nhất là lộ ra cực kỳ bài xích chuyện sát sanh.
- Đại hòa thượng, chẳng lẻ không nguyện khiến linh quang chư Phật chiếu rọi Dị Giới thương sinh sao?
Từ Phương thần sắc khẽ giật mình, sau đó than nhẹ, nói một tiếng vô lượng chung thủy.
Vô Cực đạo nhân và tu giả Ma Đạo kia cũng không có ý tiếp tục ở lâu, từng người vội vàng rời đi.
Lần này chỉ là nói vậy thôi, hai người ở hai phái Ma Đạo tuy có uy quyền, nhưng loại đại sự này cũng không cách nào làm chủ, còn cần phải bẩm báo lên tông môn nữa mới được
Tông Thủ đối với nhân thủ của hai đại khung cảnh này cũng không trông cậy gì nhiều, có thể mượn chút ít linh thạch đã rất hài lòng rồi.
Lúc này kỳ quái nhất là vừa rồi Từ Phương kia lại nói vậy
Hắn chỉ nghe qua Nguyên Thủy cổ Phật, thường xuyên bị đệ tử Phật gia này nói ở cửa miệng
Vô lượng chung thủy này là từ đâu ra? Chẳng lẽ Phật gia lại nhiều thêm một vị Phật tôn sao?
Lại không tiện hỏi, chỉ có thể nói thầm trong lòng
Thoáng qua, trên đám mây chỉ còn lại ba người.
Từ Phương cũng mở miệng lần nữa:
- Lão nạp nghe Tịnh Âm nói, quân thượng muốn thỉnh cao tăng Phật gia ta tinh lọc A Tỳ hoàng tọa sao?
Thấy Tông Thủ gật đầu, tỏ vẻ xác thực. Từ Phương lập tức cười cười:
- Quân thượng từ bi, đây là đại công đức! May mà lục quốc hoàng tộc có thể vào vạn năm sau gặp được nhân từ Chi Chủ như quân thượng --
Nói một loạt lời tán thưởng vô nghĩa với Tông Thủ, những ý trong lời nói vẫn còn chần chừ, cuối cùng vẫn rất không có ý tứ mở miệng nói:
- Nghe nói Triệu Yên Nhiên và quân thượng, là đỉnh thai lẫn nhau có đúng không? Dùng nghịch chuyển đỉnh thai chi pháp, sinh tử của nàng chắc hẳn đều đã ở trong một ý niệm của quân thượng?
Nghe đến đây, Tông Thủ đã biết được ý hắn, đây chính là điều kiện của Vạn Phật khung cảnh đề ra rồi.
- Ý của đại hòa thượng là muốn cô thu hồi thai chủng lại đúng không?
- Đúng vậy!
Từ Phương khẽ gật đầu:
- Nàng này có liên quan rất lớn đến hưng suy Phật giáo ta!
Tông Thủ cười cười, đối với việc này ngược lại cũng không có gì chấp nhất. Sau khi nghĩ ngợi một phen bộ dáng Triệu Yên Nhiên khi làm ni cô, chuyện này khiến hắn rất là chờ mong --