Thần Hoàng

Chương 794: Tính toán tất thắng (2)




- Thiết huyền hồ tộc, nguyệt ngấn hồ tộc, kiếm hồ tộc -- hắc, nhũng hồ tộc thượng cổ này không có diệt vong toàn bộ...

Thần sắc Khâu Vi nhàn nhạt nhìn qua binh sĩ ngay cổng thành..

Tuy là quân đội vào thành nhưng không có chút khẩn trương nào cả.

- Nghe nói là bị Tuyết thị Thiên Hồ nhất tộc cùng mang theo, dù sao đi tới dị giới cũng cần nhân thủ. Những hồ tộc này là bộ tộc có chiên lực mạnh mẽ. Nếu không phải nhũng tộc nhân này ngày đó biến mât thì hồ tộc mấy ngàn năm trước không có rơi vào cảnh gần diệt tộc. Không thể không từ trung ương vân lục di chuyển tới Đông Lâm Vân Lục.

Người nói chuyện là một trung niên có thần sắc chán chường. Rõ ràng đã có một thời gian ngắn chưa từng tắm rửa. Chòm râu đày cặn bã và dính chặt vào nhau.

- Không chỉ là mười vạn tinh nhuệ mà thôi, nghe nói Tuyết thị nhất tộc hơn phân nửa tộc nhân, đều đã trở về Vân Giới. Hôm nay tại bên ngoài, còn có sáu chiếc không hạm. Chẳng những còn có 30 vạn hồ bộ đại quân. Càng có gần trăm vạn tộc nhân.

Khâu Vi yên lặng, mà Tông Sư Nguyên vào ba năm trước bị chém cụt tay đã như vậy rồi.

Một mặt là tâm tình xấu hổ, một mặt là Tông Thủ hữu ý vô ý bài xích. Kết quả trong Kiền Thiên Sơn hoàn toàn trở thành kẻ rãnh rỗi.

Tông Thủ có thể không lấy mạng của hắn chính là quân vương nhân từ. Nhưng mà lòng dạ của hắn còn kém xa không có dễ dàng buông bỏ cừu địch.

Khâu Vi cũng có chút đáng tiếc, đây là thân vương duy nhất của Kiền Thiên Sơn. Nhưng mà bởi vì làm sai mà té ngã thật đau.

Chẳng qua hiện nay lại không phải thời điểm cảm thán việc này.

- Bổn tọa làm sao biết Tuyết thị bố trí xuống bẩy rập? Làm cách nào tin tưởng Tông đình hôm nay bị người ta khống chế?

Nói ra những lời này thần sắc Khâu Vi lạnh như băng. Trên thực tế hắn và Tông Sư Nguyên này cũng không tin nhau.

Nêu đã phản bội lần đầu tiên thì sao không có khả năng phản bội lần thứ hai.

Chưa hẳn không phải do Tuyết thị khống chế, dùng những lời này trước an tâm hắn đã.

Nếu không phải vẫn còn lý trí sót lại, hăn biết được Kiền Thiên Sơn có trăm vạn đại quân đang phân bố trấn áp ngoài thành.

Trước khi Huyết Vân Kỵ không trở về thì quân coi giữ Kiền Thiên Sơn tuyệt đối không địch lại Tuyết thị, hắn cũng đã sớm động thủ tiêu diệt quân của Tuyết thị tộc.

Tông Sư Nguyên nghe vậy ngẩn người, sau đó cười lên ha hả, thần sắc điên cuồng: 

- Bị người khống chế? Hôm nay đều là tám vĩ, sao còn có thể bị người ta khống chế?

Thời điểm nói tới lời này thì đầu ngon tay của Tông Sư Nguyên lại bưc ra một ít máu, trôi nổi trên không trung. Màu sắc đỏ tươi nhưng lại ẩn ẩn mang theo màu vàng.

Khâu Vi nhìn trong mắt và bất động thanh sắc. Huyết mạch chi lực so với thất vĩ Tông thị chi huyết càng tinh thuần mấy thành.

Mặc dù không phải tám vĩ cũng nhất định không khác lắm.

Sau khi suy nghĩ một hồi Khâu Vi lại nói:

- Miễn cưỡng tin được! Nhưng mà khâu vi chỉ kỳ quái, Tông Sư Nguyên ngươi nếu không có mật báo, tại sao cam tâm tình nguyện thông báo tin tức cho ta chứ. Ngươi nên biết quân thượng không dễ dàng tha thứ cho ngươi nha.

- Ngươi nhìn ta như thế nào?

Bỗng nhiên thấn sắc của Tông Vị Nhiên lạnh như băng, sau đó nhìn qua Khâu Vi không chút động dung. Ánh mắt lập lòe và biến thành phức tạp:

- Cũng không phải không có tâm tư này, nhưng mà Tuyết thị cũng cho rằng ta đối với Tông Thủ oán hận sâu vô cùng. Chỉ cần có thể được trọng dụng thì ta sẽ khăng khăng một mực. Lại tự hỏi huyết mạch của Tông Sư Nguyên ta cao hơn một cấp, trốn không được bị bọn chúng khống chế, vì vậy bỏ mặc ta làm gì thì làm. Lại không biết Tuyết thị trong mắt ta đã thua chắc rồi. Cho dù là như thế nào thì kết quả đã sớm định ra. Nói không chừng rất nhiều bộ hạ của Tuyết thị đều tiện nghi cho chất nhi của ta.

- Ân?

Khâu Vi nhíu mày lại, vẫn có chút ngoài ý muốn.

Tuyết thị thua chắc rồi? Mặc dù có Tông Lam mấy người phối hợp tác chiến, Tông Thủ suất lĩnh Huyết Vân Kỵ trở về. Hắn cũng không dám nói trận chiến này thắng chắc mười phần đâu.

Tông Sư Nguyên này vì sao lại nắm chắc như vậy?

Tông Sư Nguyên không nói lời nào, lẳng lặng nhìn qua tay của mình.

Sau đó hắn lại cười cười. Người nọ quả nhiên là chưa chết. Phụ tử hai người này đều là cửu vĩ.

Sớm biết như vậy trước kia cần gì phải làm?

Lại nói tiếp Tông Thủ là người chí thân của Tông Vị Nhiên, được lợi từ huyết mạch cũng là lớn nhất.

Nhưng mà giờ phút này hắn không cách nào cao hứng nổi.

Lại ngửa đầu nhìn lên, ẩn ẩn có thể cảm giác một cổ khí tức thần bí và cường hoành lúc này đang ẩn nấp trên không trung Kiền Thiên Sơn.

Nếu không phải có kẻ này thời thời khắc khắc áp chế trong nội thành, muốn dùng lực lượng một người khiến rất nhiều tộc nhân Tông thị và hắn phải thần phục Tuyết thị.

Nhưng mà hắn cũng biết tu vi của bản thân mình là như thế nào.

Nhưng mà sau đó Tông Sư Nguyên lại cười lạnh, hiện ra nét mỉa mai.

Người này huyết mạch tinh khiết làm cho Tông Sư Nguyên không sánh kịp. Nhưng mà làm gì được Tông Thủ? Hắn có tinh văn cửu vĩ, vương của hồ tộc, thiên mệnh chi chủ.

Chuyện này đúng là buồn cười.

Trong lòng Khâu Vi tràn ngập hoài nghi, nhưng không biết vì sao nộ tâm căng cứng.

Tuy nói hắn không cách nào tín nhiệm nhân phẩm của Tông Sư Nguyên này, nhưng mà những lời này theo bản năng lại cảm thấy không phải giả dối!

...

Lúc này trên tầng mây Tuyết Mạc Phi đang đắc chí cúi người nhìn xuống.

Nhiều đội giáp sĩ vào thành, đã lặng yên không một tiếng động chiếm cứ các nơi yếu điểm của Kiền Thiên Sơn.

Tất cả cường cung và trọng nỏcũng nhao nhao tiến vào. Trừ chuyện đó ra còn có một huyền nguyên diệt hóa đại trận trận cơ.

Lực lượng mạnh nhất của Kiền Thiên Sơn cũng chỉ có mình Huyết Vân Thiết Kỵ, cũng là mấu chốt của cuộc chiến này.

Tuy nói có thể khống chế Tông Thủ, hơn phân nửa có thể bức hiếp khiến kỵ đội này đầu hàng. Nhưng mà lo trước khỏi hoạ, cuối cùng sẽ không sai, cần phòng ngừa chuyện vạn nhất.

Có thể thu phục chiếm được Huyết Vân Thiết Kỵ thì không gì tốt hơn. Khi đó Tuyết thị tại Vân Giới sẽ triệt để đứng vững gót chân. Thực lực có thể so được với thánh địa top ba.

Nếu không thì cũng phải nghĩ biện pháp tru diệt toàn bộ, tuyệt đối không hối hận.

- Tông Lam quả thật đầu hàng? Ta nghe nói người này xưa nay đều trung thành và tận tân với phụ tử Tông Vị Nhiên Tông Thủ a! Tại sao dễ dàng đầu hàng như vậy?

Âm thanh này vang lên trong hư không. Cho dù linh giác hay là ngũ quan cũng không thể nào tra được.

Tuyết Mạc Phi vẫn vô cùng kính cẩn, cúi người nói: 

- Toàn bộ đều nhờ vào thần uy của điện hạ! Tuyết thị nhất tộc chúng ta thắng chắc rồi. Tông Lam này co thể không hàng hay sao?

Nói tới chỗ này thì cười lạnh.

- Ba người kia đúng là ngoan thạch, sở dĩ đáp ứng chúng ta đều là do đại quân tộc ta đã vào thành, hẳn là có tâm tư khác. Nhưng mà chuyện cho tới bây giờ chỉ cần Tuyết gia động thủ thì mưu tính của chúng sẽ tan như bọt nước. Đây là chiều hướng phát triển.

- Ngươi nói cũng có đạo lý!