Thần Hoàng

Chương 1423: Không thể tự nhầm lẫn (1)




Trong đó lớn nhất là chỗ Phần Không thánh đình, còn tám chỗ khác lại ở thủ đô của tám nước lớn.

Ý nghĩa của việc này không chỉ là tài nguyên phong phú mà thôi!

Sinh linh sinh ra ở đại thế giới có được linh tính mà sinh linh sinh ra ở bất kì hành tinh nào khác có được.

Mà các thần thú cũng chỉ sinh con ở các thế giới có linh năng dồi dào.

Mà Vân giới là một trong những thế giới đỉnh cao, chỉ riêng tu sĩ Chí cảnh cũng với những kẻ không biết từ đâu đến hoặc là sau khi chết đi thân thể và nguyên hồn một lần nữa tụ hợp lại đã có hơn mười bốn người.

Không lâu sau lại có thêm hai vị nữa!

Một Vân giới có đủ linh lực đê nuôi dưỡng mười mấy vị Chí cảnh thần tôn của mình.

Mà các thế giới khác, ngay cả Bách Trung Thiên thế giới cũng không có được khả năng này.

Hiểu được những điều này, có thể thấy được sự lo lắng của những người ở đây!

Tông Thủ cũng giật mình ngẩn ra, trong trí nhớ của y không nhớ chuyện này đã từng xảy ra.

Thế giới Nguyên Liên vốn đã là đỉnh cao trong các thế giới Trung Thiên.

Nhưng thế giới này thăng lên Đại Thiên cũng là sau cả nghìn năm mới tự nhiên đath thành.

Trong ba trăm năm ngắn ngủi, bốn phương đều rộng thêm sáu vạn dặm. Những kì quan tráng lệ thu hút nhiều tu sĩ đến ngắm nghía, là chuyện lớn chấn động cả tu giới.

Vị vậy hắn đối với chuyện này ghi nhớ vô cùng rõ ràng.

Ý nghĩ đầu tiên trong đầu vẫn là nghi ngờ Đàm Kính đang nói chuyện hoang đường.

Cẩn thận suy nghĩ lại, đã thấy người này sợ hắn không tin liền vội vàng mở miệng nói:

- Đàm Kính tuyệt không dám hồ ngôn loạn ngữ, không dám nói sai nửa chữ. Nếu có gì không đúng, đến khi điều tra ra bằng chứng, quân thượng thiếu gì cách trừng trị kẻ tội nhân như ta, Đàm Kính hà tất phải chuốc khổ vào thân?

Tông Thủ híp mắt lại, ánh mắt gian tà nhìn về phía Liệt khuyết, người đằng sau đã từng giúp sức cho Cửu Đô tiên tình, hoặc là cũng biết một chút.

Liệt Khuyết chỉ trầm ngâm trong chốc lát liền nói:

- Liệt Thiếu nghe phong thanh được Liễu Mộ Trần hình như muốn dời đô của Nguyên Liên giới. Tuy rằng xung quang Nguyên Liên giới vô cùng màu mỡ, chuyện này vẫn rất kì quái. Dựa vào đó mà xác minh, có lẽ lời nói của Đàm Kính rất có khả năng.

Lời của y nói ra, từ Tông Thủ đến Tử Phương và Phong Thái Cực, đều dùng ánh mắt nôn nóng nhìn chăm chú vào Đàm Kính.

Một đại thế giới mặc dù kém Vân giới một bậc nhưng với họ vẫn rất có giá trị!

Đồng nghĩa với một nơi có thể kích phát căn cơ, còn đồng nghĩa với việc các đệ tử được sinh ra ở thế giới này cũng có căn cơ ngang với Vân giới!

Những lợi ích không thể kể hết!

Sauk hi liếc mắt nhin Đàm Kính, mọi người lại tập trung nhìn sang Tông Thủ.

Tông Thủ cũng rất biết tiếp thu, liền hỏi:

- Như vậy ngươi cũng hiểu rất rõ chuyện này?

Trong lòng lại thầm nghĩ, chẳng lẽ y đến chuyện này cũng không biết.

Lại thấy Đàm Kính trầm mặc không nói.

Tông Thủ hiểu được ý của y, xem ra y không định nói hết toàn bộ vào lúc này.

Không biết được tường tận, Tông Thủ dù biết Nguyên Liên giới có thể thăng lên đại thế giới cũng không biết bắt đầu từ đâu.

Trong lòng thầm cười lạnh, Tông Thủ ý nghĩ khẽ động liền tháo bỏ Tử Kim phù lục.

- Phù chú này có thể hộ thân và cảnh báo, kéo dài thêm một khoảng thời gian. Kể cả Thánh cảnh ra tay cũng không thể đả thương ngươi được.

Không phải đồ của hắn mà là lấy được của Liễu Mộ Trần.

Cũng không biết có phải do Ly Vô Khuyết chế ra hay không, nhưng không phải là tuyệt chiêu của tu sĩ thánh cảnh.

Lấy tâm phù chú này ra, hắn trong lòng cũng có chút tiếc nuối. lại thản nhiên nói:

- Về sau ngươi có thể nói với bọn họ, nếu ai dám động vào một sợi lông của ngươi, cô sẽ diệt cả họ nhà hắn! Có thể giữ được mạng không còn phụ thuộc vào ba tấc lưỡi của ngươi!

Lần này vẫn như cũ là chuẩn bị tiên lễ hậu binh, đầy đủ quy củ, không để cho người ngoài có thể chỉ trích được điều gì.

Nếu vậy người của Thiên Phương tu hội có ăn gan hìm cũng không dám động vào sứ giả của hắn.

Lại sợ vạn nhất xảy ra chuyện, Tông Thủ cũng không muốn mạo hiểm tính mạng thủ hạ của hắn. Mà để Đàm Kính làm sứ giả càng có thể làm nhục đối phương.

Cũng giống như lần trước, hắn căn bản không tin đối phương sẽ chịu giảng hòa.

Cũng không muốn lúc hắn công chiếm thế giới Thiên Phương lại có thêm cường địch hận hắn thấu xương, lúc nào cũng cầm kiếm chĩa thẳng vào lưng mình.

Đàm Kính cũng không tranh cãi nữa, tỏ vẻ vui mừng nhận lấy tấm kim phù kia rồi thi lễ cảm ơn. Hướng về phía đối diện độn không rời đi.

Phong Thái Cực nhìn chằm chằm vào bóng lưng của y rời đi, nhíu mày rồi quay đầu lại nói.

- Nếu quả thật có thể thăng lên làm đại thế giới, vậy thật là lớn mạnh vô biên! Có thể theo quân thượng khai thác các vùng lãnh thổ khác là phúc của kiếm tông ta!

Vốn là phẫn cách hẳn với Ma môn, bây giờ không biết hối hận đến đâu.

Nếu như tin tức Nguyên Liên giới thăng cấp truyền về, vậy thì những người trong Ma môn từng ngăn cản chuyện này quả thực không dễ chịu chút nào.

Lúc ấy Phong Thái Cực quả là may mắn có sư tôn sáng suốt, nhìn xa trông rộng.

Tông Thủ cười cười mà không nói gì, mở rộng tầm mắt đến cực hạn. Có được vận may của ta không có nghĩa là lấy được mạng của ta. Khi chưa xác định thì không nên vui mừng quá sớm.

Trong giây láy một thân ảnh yểu điệu lặng lẽ xuất hiện đằng sau hắn. Nhược Thủy cúi thấp người thì thầm mấy câu vào tai hắn.

Nét mặt Tông Thủ cũng có bài phần xơ xác, tiêu điều.

Khiến Phong Thái Cực, Từ Phương đều hiếu kì nhìn sang.

Tông Thủ không có ý lừa gạt hai người này nên thuận miệng giải thích.

- Hai cố vấn của ta là Các Thần và Nguyệt Tiền Đô không hẹn mà cùng nhất tri suy đoán, đằng sau thế giới Thiên Phương có thể là môn phái trong Vân giới của chúng ta, nhờ Đạo Linh Khung Cảnh nhiều lần hỗ trợ nên mới không bị bắt được. Nói là thời gian mấy tháng này chính là co hội duy nhất của cô, để sau này sẽ không dễ dàng như vậy nuac. Cô không tin nên sai Nhược Thủy âm thầm điều tra.

Trong một tháng đại quân của hắn đến đây, những kẻ cầm quyền của thế giới Thiên Phương nhiều nhất vẫn là liên hệ với Vân giới.

Tín phù mỗi ngày đều không ngớt, thậm chí là không ít lần âm thầm gặp mặt.

Không cần biết những kẻ này nói chuyện gì với nhau, đều có thể biết giữa hai bên không hề đơn giản.

Đạo môn nếu đã nắm trọng binh của Vân giới, nếu muốn bức bách Thương Sinh đạo, đương nhiên sẽ không thừa hơi mà bận tâm cái khác.

Nếu đã vậy thì hắn sẽ ngay trước khi Vân giới kịp trả lời sẽ ở đây cho chúng một quyền!

Phong Thái Cực và Từ Phương thì trầm mặc, loại chuyện như vậy, hai người họ cũng mong sớm phát hiện. trong lòng đã hiểu rõ, chỉ là chưa có chứng cớ thôi.

Trước khi đến nơi này, trong sư môn đã có nhắc nhở

Không có gì cần quá kiêng dè, chỉ cần không phải là nơi có quan hệ phụ thuộc thì không cần quá để tâm.

Nếu Tông Thủ lúc này trong tay nắm đại nghĩa, đánh hạ thế giới Thiên Phương thì đạo môn cũng không thể có ý kiến gì.