Thần Đế Trọng Sinh

Chương 979: C979: Ngươi có thể đi chết




Ngay sau đó, đội luồng sáng mạnh trên không trung kia biến mất.

Ở dưới sự chú ý của muôn người, một bóng người từ trên trời cao đạp không hà hạ xuống, chậm rãi rơi xuống trên mặt đất.

Vào lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Trần đều đã thay đổi.

Trở nên cung kính, trở nên kính nể, thậm chí trở nên vô cùng cuồng nhiệt!

1000 tầng a!

Đây là khái niệm gì?

Vạn cổ đệ nhất nhân từ trước tới nay!

Đây chính là tồn tại so với Hạo Thiên đại đế còn muốn nghịch thiên hơn!

Chỉ cần không vẫn lạc, kém nhất cũng có thể trở thành chúa tể của một phương, thậm chí nói không chừng có thể đạt tới độ cao như Hạo Thiên đại đến, nhất thống toàn bộ Tu Chân giới?

Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy kinh khủng, ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần tự nhiên cũng càng cảm thấy kính nể.

"Diệp công tử, nghe nói ngài còn chưa có gia nhập bất kỳ môn phái nào, Lôi Dương tông ta chân thành mời ngài gia nhập, điều kiện thì ngài có thể tùy tiện nói!"

Sau khi Diệp Trần hạ xuống đất, một ông lão có khí tức không kém bỗng nhiên đi lên trước, một mặt khẩn thiết mở miệng nói.

Không đợi Diệp Trần mở miệng trả lời, những thế lực phe khác lập tức tất cả cũng đều phản ứng lại:

"Diệp công tử, ta là trưởng lão Tống Thiên Nhất của Thiếu Dương môn, chỉ cần Diệp công tử nguyện ý gia nhập Thiếu Dương môn chúng ta, ta có thể cam đoan cung cấp tài nguyên tốt nhất cho ngài! Công pháp tốt nhất!"

"Diệp công tử, Chính Huyền tông chúng ta là một trong mười ba đại thế lực, cũng chân thành mời ngài gia nhập, chỉ cần ngài nguyện ý, chức vị Thánh tử của Chính Huyền tông thì chính là của ngài!"


"Diệp thiên kiêu, Phi Vũ môn ta tuy rằng cũng không phải là thế lực đỉnh cấp, thế nhưng môn hạ của ta có rất nhiều mỹ nữ tuyệt sắc, chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập Phi Vũ môn ta thì tùy ngươi lựa chọn!"

...

Thế lực khắp nơi thi nhau ném cành ô liu ra cho Diệp Trần, hơn nữa điều kiện một thế lực so với một thế lực rất có hấp dẫn, công pháp võ kỹ, quyền lực, sắc đẹp, có thể nói là không gì không có.

Hết cách rồi, đây chính là yêu nghiệt còn muốn trâu bò hơn rất nhiều so với Long Thần, Tuyệt Vô Địch kia, có lực áp Hạo Thiên đại đế, là tồn tại duy nhất leo được lên đ ỉnh của Thiên Kiếp thần tháp!

Quan trọng nhất là, Diệp Trần không môn không phái, vẫn còn là trong giới tán tu!

Hầu như không cần phải nghi ngờ, bất kỳ một phương thế lực nào, chỉ cần đạt được Diệp Trần, đồng thời Diệp Trần chỉ cần không vẫn lạc, ở trong tương lai không lâu, chắc chắn có thể nhất phi trùng thiên!

Cho dù có rất nhiều thế lực biết mình căn bản không có hy vọng, nhưng cũng đều muốn dốc hết sức thử một lần.

Tuy nhiên, đối với rất nhiều lời mời của các thế lực, Diệp Trần cũng không để ý tới, trực tiếp đi qua đám người, chậm rãi đi tới trước trận doanh của Kình Thương tông, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Lăng Hiêu sớm đã hoàn toàn đờ đẫn, khóe miệng hơi nhếch lên:

"Đánh cược giữa chúng ta, ngươi chắc là còn nhớ chứ?"

Mọi người ở xung quanh nghe được điều này, tất cả lập tức đều rất thức thời mà im lặng trở lại.

Nhất là những tông môn không đối phó được với Kình Thương tông thì tất cả đều có vẻ mặt như đang xem kịch vui.

Trước đó, lúc Diệp Trần đánh cược với Lăng Hiêu, gần như tất cả mọi người đều giễu cợt Diệp Trần, cho là hắn chắc chắn phải thua không thể nghi ngờ.

Thậm chí, cho dù là Diệp Trần may mắn mà thắng thì cũng không thể làm gì được Lăng Hiêu.

Dù sao thì Lăng Hiêu thế nhưng là thiên tài của Kình Thương tông!

Nhưng bây giờ thì xưa đâu bằng nay!


Lấy thanh thế của Diệp Trần bây giờ, tuy rằng vẫn chưa có vốn liếng để khiêu chiến với Kình Thương tông, nhưng cho dù là Kình Thương tông cũng không dám tùy tiện đi động vào Diệp Trần.

Bởi vì thiên phú mà Diệp Trần biểu hiện ra thực sự là quá nghịch thiên!

Đã nghịch thiên đến tình trạng mà ngay cả bát đại tiên môn cũng không thể không đối đãi một cách thận trọng!

Dù sao, không có bất kỳ một cái tông môn nào, nguyện ý đi trêu chọc một tên siêu cấp yêu nghiệt có tiềm lực vô hạn!

Diệp Trần bây giờ ở trước mặt bát đại tiên môn có lẽ còn là một con giun dế, thế nhưng là một trăm năm sau thì sao? Năm trăm năm sau thì như thế nào?

Ai có thể cam đoan, hắn sẽ không trưởng thành trở thành một vị tiếp theo giống như Hạo Thiên đại đế?

Sắc mặt của Lăng Hiêu lập tức tái mét, lúc thì trắng, khói coi không nói ra được:

"Được! Có chơi có chịu! Mệnh của ta là của ngươi! Ngươi muốn thế nào?"

Lăng Hiêu cắn răng nói.

Hắn thấy, Diệp Trần nhiều nhất cũng chỉ có thể ở ngay trước mặt mọi người hung hăng làm nhục nhã hắn một phen, tuyệt đối không dám lấy tính mạng của hắn.

Dù sao sau lưng của hắn, thế nhưng là Kình Thương tông!

Mà Diệp Trần cũng chỉ vẻn vẹn là một thiên tài có tiềm lực tương đối lớn mà thôi, làm sao có thể chống lại với bát đại tiên môn?

Lúc này, Tôn trưởng lão của Kình Thương tông bỗng nhiên mở miệng:

"Diệp công tử, trước đó Lăng Hiêu xác thực có chỗ làm không đúng, ta thay hắn xin lỗi ngươi, còn xin Diệp công tử xem ở trên thể diện của Kình Thương tông mà không cần chấp nhặt với hắn!"


Diệp Trần không nói gì, giống như căn bản không có nghe được.

Tôn trưởng lão lập tức tức giận đến hàm răng nghiến chặt lại, nếu như không phải biểu hiện trước đó của Diệp Trần thực sự quá mức nghịch thiên, lấy thân phận địa vị của hắn há có thể khúm núm hướng một tên tiểu bối nói xin lỗi như thế?

Thế nhưng là địa thế của người ta bây giờ còn mạnh hơn!

Ở dưới loại cục diện này, ai cũng không muốn đi trêu chọc một cái tương lai có thể trở thành tồn tại bá chủ vô thượng!

Thấy Diệp Trần không để ý đến Tôn trưởng lão, Tuyệt Vô Địch ở một bên cũng mở miệng:

"Diệp huynh, hay là như vậy đi, chỉ cần ngươi thả Lăng Hiêu sư đệ ta lần này, ta đây sẽ hủy bỏ hôn ước với Lạc Hà tông, đánh cược trước đó của chúng ta cũng theo đó mà hết hiệu lực, ngươi thấy thế nào?"

Xoạt!

Tuyệt Vô Địch vừa nói ra khỏi miệng lời này, mọi người ngay lập tức xì xào bàn tán.

Ở trong suy nghĩ của mọi người, Tuyệt Vô Địch rất rõ ràng là đang lấy lòng Diệp Trần.

Cho dù thiên phú của Diệp Trần rất nghịch thiên, thế nhưng tu vi dù sao cũng quá yếu, chỉ có cảnh giới Hóa Thần tầng một mà Tuyệt Vô Địch thì đã một chân bước vào cảnh giới Phản Hư.

Xác suất Tuyệt Vô Địch trở thành người đứng đầu bảng Thiên Kiêu vẫn lớn hơn so với Diệp Trần!

Tuyệt Vô Địch bây giờ chủ động đưa ra đổ ước hết hiệu lực hơn nữa còn đơn phương hủy bỏ hôn ước, tương đương với tặng không cho Diệp Trần một phần ân tình.

Tuy nhiên, vẻ mặt Diệp Trần vẫn đạm mạc như cũ, nhìn cũng chẳng thèm nhìn Tuyệt Vô Địch mà liếc qua nhìn Lăng Hiêu, thản nhiên nói:

"Xme ở trên phương diện ngươi cũng coi như giữ chữ tín, ta chừa chút mặt mũi cho ngươi..."

Khi Diệp Trần nói tới đây, trên mặt Lăng Hiêu rõ ràng hiện ra một chút vẻ đắc ý.

Quả nhiên a!

Ta biết mà, cái tên này căn bản không dám đụng đến ta!

Cường giả của các thế lực còn lại cũng không khỏi đến âm thầm gật đầu, trong lòng cũng đều nghĩ, có thể nâng có thể hạ, tâm tính kẻ này cũng không tệ!


Liền coi như thiên tài có trâu bò hơn nữa, ở lúc còn chưa trưởng thành cũng là không tốt!

Thế giới này cuối cùng vẫn là nắm tay người nào lớn thì người đó có tiếng nói!

Nếu như Diệp Trần ở vào lúc này đắc tội Kình Thương tông, rõ ràng không phải là một cử chỉ sáng suốt.

Huống chi, Tôn trưởng lão và Tuyệt Vô Địch đều chủ động lấy lòng, xem như đã cho Diệp Trần đủ thể diện!

Tuy nhiên, ngay vào lúc tất cả mọi người cho là Diệp Tràn cũng định không truy cứu chuyện này nữa.

Câu nói tiếp theo của Diệp Trần lại khiến cho tất cả mọi người phải choáng váng:

"Ngươi tự sát đi!!"

Diệp Trần một mặt đạm mạc nói.

Lăng Hiêu lập tức choáng váng, sửng sốt một lúc lâu mới phản ứng lại, hai mắt không thể không trừng một cái:

"Ngươi! Nói cái gì?"

Vẻ mặt Diệp Trần vẫn bình tĩnh như cũ:

"Dựa theo đánh cược thì mệnh của ngươi hiện tại thuộc về ta, mà quyết định của ta là ngươi có thể đi chết được rôi!"

Xoạt!

Lời nói này Diệp Trần vừa mới thốt ra, tất cả mọi người kịp phản ứng lại, toàn trường lập tức xì xào bàn tán.

Không ai từng nghĩ tới, ở dưới tình huống Tôn trưởng lão và Tuyệt Vô Địch chủ động cầu hòa, Diệp Trần lại muốn mạng của Lăng Hiêu!

Đây rõ ràng chính là muốn đối nghịch với Kình Thương tông a!

P/S: Ta thích nào....chương 8.