Cuối cùng, Diệp Trần quyết định vì để phòng ngừa đêm dài lắm mộng, ngay lập tức khởi hành tiến về Lạc Hà tông, mang Hi Nguyệt kiếp này về tới Hạo Thiên giới.
Tuy nhiên ở trước khi rời đi, Diệp Trần lại cố ý bày ra hơn trăm lần cấm chế ở xung quanh thông đạo không gian và mấy chục đạo phòng hộ trận pháp để tránh bị người phát hiện.
Thật ra thì, thông đạo giữa Hạo Thiên giới và Tu Chân giới ở trong quả tinh cầu duy nhất trên tầng tinh vực thứ tám trong Mê La Tinh Hải.
Người bình thường căn bản không dám đặt chân lên Mê La Tinh Hải cho nên khả năng bị phát hiện cực kỳ nhỏ bé.
Thế nhưng là, Diệp Trần không dám đánh cược!
Hạo Thiên giới bây giờ so với Tu Chân giới thì thực sự quá yếu đuối!
Nếu như có hắn trấn thủ ở Hạo Thiên giới thì dựa vào lực lượng thế giới của Hạo Thiên giới thì có lẽ còn có thể ngăn cản thế lực Tu Chân giới xâm lấn.
Thế nhưng là hắn bây giờ nhất định phải đi Lạc Hà tông một chuyến, nếu ở thời điểm này bị người phát hiện cái thông đạo này đi về Hạo Thiên giới, ở trong Tu Chân giới tùy tiện chọn một cái tông môn trung đẳng ra, xâm lấn tới vị diện Trái Đất thì có thể quét ngang toàn bộ Trái Đất cũng như Hạo Thiên giới một cách dễ dàng!
Cho nên, hắn không thể không cẩn thận.
Sau khi bố trí xong tất cả, Diệp Trần lúc này mới vượt qua hư không, từ tầng tinh vực thứ tám đến tầng tinh vực thứ bảy sau đó là thứ sáu, sau đó là thứ năm...
Cuối cùng Diệp Trần thuận lợi đi tới tầng tinh vực thứ nhất, sau đó bay ngang qua bầu trời, trước mắt xuất hiện một quả tinh cầu tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, tinh cầu Sơ Thủy!
"Dựa theo mốc thời gian của Tu Chân giới thì bản thân bước vào Mê La Tinh Hải đến nay đã được hơn mười năm, những người cùng ta tiến vào Mê La Tinh Hải, đoán chừng sớm đã rời đi rồi chứ?"
Diệp Trần âm thầm lẩm bẩm một câu, đồng thời theo bản năng phóng thần niệm ra ngoài, hướng phía quả tinh cầu Sơ Thủy kia quét hình mà đi, lại tuyệt đối không nghĩ tới, vậy mà phát hiện mấy chục đạo khí tức!
"Bên trên tinh cầu Sơ Thủy có người? Mê La Tinh Hải cũng đã tiến vào thời kỳ im lặng, những người này làm sao không có rời đi? Nếu để cho bọn họ phát hiện cấm chế bên trong Mê La Tinh Hải biến mất thì chỉ sợ không thể không tạo ra sự chấn động cho toàn bộ Tu Chân giới! Những người này, tuyệt đối không thể lưu!"
Diệp Trần vừa nghĩ đến đây, thân thể lập tức nhoáng một cái, gia tăng tốc độ lên tới cực hạn, bay thẳng về phía mấy chục đạo khí tức kia mà đi.
Lúc này:
Ở trên tinh cầu Sơ Thủy, bên cạnh cái cái tượng đài khổng lồ cao tới tám vạn mét kia bỗng nhiên có mấy đạo thân ảnh.
Nơi mà xuất hiện một trăm cái danh tự của một trăm người khiêu chiến trên tượng đài khổng lồ kia, sớm đã không còn sáng chói như trước đó, đồng thời danh tự cũng biến mất luôn ở trên đó, duy chỉ có ở dưới chân của tượng đài còn có hai chữ, lóe ra ánh sáng nhàn nhạt.
Hai chữ kia bỗng nhiên chính là "Diệp Trần!"
Hóa ra:
Trên cái tượng đài này thể hiện ra là tên của tất cả những người tham gia khiêu chiến vượt ải, những người vượt ải phàm là chết ở bên trong Mê La Tinh Hải hoặc là trở lại tinh cầu Sơ Thủy thì tên sẽ bị biến mất khỏi trên tượng đài, mà chỉ cần người còn ở bên trong Mê La Tinh Hải, tên sẽ luôn luôn tồn tại.
Diệp Trần vẫn luôn chưa từng trở về, cho nên tên của hắn, tự nhiên cũng vẫn luôn bảo lưu ở trên đó.
"Lão đại, chúng ta đến tột cùng còn phải ở trên cái nơi quỷ quái này cho tới lúc nào? Cứ tiếp tục như vậy nữa, thật sẽ ép người thành điên mất!"
Bên trong mấy cái bóng người kia, một người trong đó bỗng nhiên oán trách một câu.
Chẳng mấy chốc, người này cũng đã nhận được sự tán đồng của những người khác:
"Đúng vậy! Mê La Tinh Hải cũng đã khép lại, cái tên gọi là Diệp Trần kia coi như không chết cũng tuyệt đối không có khả năng từ bên trong chạy ra, Tuyệt sư huynh vẫn còn để chúng ta thủ tại chỗ này, cái này so với lưu vong thì có khác gì a!"
"Má nó! Chúng ta đều đã ở chỗ này được hơn một năm, đây con mẹ nó lúc nào thì mới được trở về a?"
"Tuyệt sư huynh sẽ không quên chúng ta đi rồi chứ?"
"Hay là chúng ta đi thẳng về phục mệnh, nói Diệp Trần kia đã chết ở bên trong!"
...
Mấy người bàn tán một lúc, trong đám người, một người đàn ông trung niên cầm đầu, yếu ớt thở dài một hơi nói:
"Ta làm sao lại không muốn rời khỏi cái nơi quỷ quái này? Nhưng Tuyệt sư huynh có tính tình như thế nào, các ngươi chẳng lẽ không rõ sao? Nếu như chúng ta cứ trở về như vậy sẽ bị hắn giết đi! Trừ khi chúng ta mãi mãi không trở về Kình Thương tông!"
Người đàn ông trung niên vừa nói ra khỏi miệng, những người còn lại lập tức thi nhau trầm mặc.
Đúng lúc này bỗng nhiên có một người chỉ vào trên tượng đài, cao giọng nói:
"Các ngươi mau nhìn! Danh tự biến mất!"
Mọi người thi nhau nhìn lại, quả nhiên dưới chân tượng đài, hai chữ "Diệp Trần vẫn luôn lóe ra ánh sáng, ánh sáng bắt đầu từ từ tối dần, cuối cùng hoàn toàn biến mất không thấy."
Trên toàn bộ tinh cầu Sơ Thủy lập tức càng trở nên tối tăm hơn!
"Ha ha ha! Cuối cùng thì cũng đã đợi tới cái ngày này!"
"Tên đã biến mất cũng mang ý nghĩa, cái tên gia hỏa gọi là Diệp Trần kia đã chết ở bên trong Mê La Tinh Hải!"
"Chúng ta cuối cùng có thể đi trở về phục mệnh rồi! Ha ha ha!"
...
Mấy người lập tức hưng phấn nhảy dựng lên rất cao, mọi người đều vui như thể được mùa.
Lúc này, người đàn ông trung niên kia lại mở miệng lần nữa:
"Chờ một chút! Ta nhớ được danh tự người vượt ải biến mất ở trên tượng đài kia thì có hai loại khả năng!"
"Hoặc là nói rõ hắn đã chết ở bên trong Mê La Tinh Hải! Hoặc là đại biểu hắn về tới tinh cầu Sơ Thủy..."
Người đàn ông trung niên kia vừa mới thốt ra, mấy người trước đó còn hưng phấn không thôi, lập tức giống như bị người nào đó bóp lấy cổ như bóp cổ con vịt, nụ cười trên môi thi nhau cứng lại, trên khuôn mặt không thể không hiện ra vẻ cảnh giác quan sát bốn phía xung quanh.
Không nghĩ tới, người đàn ông trung niên kia lúc này lại cười ha ha một tiếng, nói:
"Đùa các ngươi thôi! Mê La Tinh Hải sớm đã khép lại, cho dù là Độ Kiếp Tiên Đế cũng đừng hòng từ trong đó mà thoát ra, huống chi là Diệp Trần này, chẳng qua chỉ có cảnh giới Nguyên Anh mà thôi, cho dù là thiên tài đi nữa, cũng không có khả năng lợi hại hơn so với Tiên Đế a? Chắc chắn là chết ở bên trong rồi a! Ha ha ha!!" Mấy người còn lại nghe vậy thì lập tức thi nhau thở phào nhẹ nhõm:
"Lão đại, ngươi vừa rồi thật sự là sắp dọa chết ta rồi đấy!"
"Nói như vậy, chúng ta thật có thể trở về phục mệnh rồi chứ?"
"Nói nhảm! Chẳng lẽ ngươi thật đúng là muốn ở lại mãi nơi này hay sao?"
"Đi đi đi! Lão tử thật một khắc cũng không muốn ở lại chỗ này!"
...
Mấy người vừa mắng vừa cười toe toét, thi nhau phóng lên trời cao, vượt qua hư không mà đi.
Đợi đến khi mấy người kia rời đi, một bóng người từ đằng sau tượng đài chậm rãi đi ra, bỗng nhiên chính là Diệp Trần.
Hắn vừa rồi nghe được lời đối thoại của mọi người, sau khi trải qua cân nhắc một phen, quyết định không giết mấy người này.
Mấy người này rõ ràng đều là đệ tử của Kình Thương tông, chắc là do Tuyệt Vô Địch mệnh lệnh, luôn trông coi ở trên tinh cầu Sơ Thủy, chính là vì muốn xác nhận tin tức cuối cùng của Diệp Trần.
Theo suy nghĩ của Diệp Trần thì bây giờ bọn họ như là đã nhận định mình đã chết, hơn nữa không có phát hiện biến hóa của Mê La Tinh Hải, để bọn hắn trở về truyền tin cho Tuyệt Vô Địch cũng tốt.
Phải biết, giống loại môn phát như Kình Thương tông, bình thường đều sẽ thu thập ngọc giản mệnh hồn của môn hạ đệ tử, một khi mất mạng ở bên ngoài, trong môn sẽ biết được, cho nên Diệp Trần mà giết bọn hắn, khó tránh khỏi sẽ đánh cỏ kinh xà.
"Tuyệt Vô Địch a Tuyệt Vô Địch! Xem ra chấp niệm của ngươi đối với ta thật đúng là đủ sâu a! Nếu không phải ta còn có chuyện quan trọng hơn muốn đi làm thì chắc chắn sẽ tự mình đi lấy cái mạng chó của ngươi!"
Sau khi Diệp Trần thấp giọng lầm bầm một câu, thấy mấy tên đệ tử Kình Thương tông đã biên mất ở bên trong Tinh Hải, hắn cũng phóng lên trời cao hướng tinh vực Thiên Hoang cách Mê La Tinh Hải gần nhất mà đi.
P/S: Ta thích nào....chương 6