Chẳng mấy chốc, người của Quang Minh giáo cũng đã hò hét mà tới trước mặt:
Người cầm đầu giống như quân vương thời trung cổ, trên người mặc trường bào màu vàng kim, hơn nữa khí tức trên người cũng không thua kém Ma tổ và Cửu Thủ Yêu Hoàng một chút nào.
"Thần Vương!"
Diệp Trần liếc mắt là đã nhận ra người này, bỗng nhiên cũng chính là Thần Vương cường giả đệ nhất của Thần giới trước kia cũng bị chính mình tru sát ở trên đỉnh núi Hoa Sơn.
"Trời ạ! Tam đại cường giả cảnh giới Hóa Thần, hơn trăm tên cường giả Nguyên Anh!"
"Đội hình cỡ này cho dù là muốn hủy diệt toàn bộ Trái Đất cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay a?"
"Xong! Xong! Không nghĩ tới tam đại thế lực vậy mà điều động toàn bộ, thế thì còn đánh như thế nào?"
...
Ven bờ Đông Hải, các võ giả của Hoa Hạ, vẻ mặt của mọi người tro tàn, một số nhát gan đã bắt đầu lặng lẽ hướng phía sau lùi lại, thậm chí ngay lập tức trốn đi thật xa.
Diệp Trần từ đầu đến cuối một mặt lạnh lùng, vẻ mặt không vui không buồn, như thể đang suy nghĩ điều gì đó.
Hình tượng này rơi vào trong mắt của mọi người hiển nhiên coi Diệp Trần là đã cam chịu số phận, khiến mọi người không thể không thi nhau thở dài một lần nữa.
Mà hơn mấy tỷ người đang xem qua sóng trực tiếp, tất cả cũng một trận tuyệt vọng:
"Vốn cho rằng Diệp tiên nhân coi như không địch lại thì ít nhất cũng có thể chèo chống được một lát, bây giờ xem ra sợ là không được a!"
"Ta đã nói rồi, cử động lần này của Diệp Cuồng Tiên quả thực chính là tự chịu diệt vong a!"
"Đáng thương cho Hoa Hạ ta, cũng phải gặp họa theo hắn!"
...
Dư luận trên mạng internet gần như là thiên về một bên, những người còn ôm lấy hy vọng trước đó vào lúc này tất cả cũng đều thi nhau phàn nàn thở dài.
Toàn bộ Hoa Hạ vào lúc này, tất cả đều rơi bào bên trong áp lực vô tận!
"Truyền mệnh lệnh của ta xuống dưới, tuyến phòng thủ ven biển Hoa Hạ, bước vào trạng thái cảnh báo cấp một! ""
Ngay cả Dịch Sơn Hà cũng đã lặng lẽ hạ đạt một đạo quân lệnh, để phòng ngừa tam đại thế lực xâm lấn sau khi Diệp Trần thua trận.
"Tiểu Bạch, ngươi nói Diệp Trần anh ấy có thể thắng được không"
Mà ngay cả Đường Thanh Nhã luôn tràn đầy tự tin đối với Diệp Trần, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này cũng không thể không nắm chặt nắm đấm lại, thân thể mềm mại run nhè nhẹ, trong đôi mắt đẹp hiện ra vẻ vô cùng lo lắng.
Cũng không phải là hắn không tin Diệp Trần, thực sự là thực lực của đối phương quá mạnh!
Đây chính là ba tên cường giả Hóa Thần a!
Người bình thường có lẽ không hiểu, thế nhưng cô ta thân là tu chân giả, há lại sẽ không biết, dưới Hóa Thần đều chỉ là giun dế!
Cảnh giới Hóa Thần và Nguyên Anh đỉnh phong tuy rằng chỉ kém có một bước, nhưng khoảng cách trên thực lực lại có khác biệt rõ ràng, thậm chí một tên cảnh giới Hóa Thần có thể treo hơn mười tên Nguyên Anh đỉnh phong lên đánh!
Huống chi, thế trận trước mắt này ngoại trừ ba vị cường giả Hóa Thần ra, còn có hơn một trăm tên cường giả Nguyên Anh!
Chúc Tiểu Bạch cũng tái mét mặt, hít sâu một hơi mới chậm rãi nói:
"Thanh Nhã tỷ, cái này...ta cũng không nói được..."
Chính bản thân Chúc Tiểu Bạch đã một chân bước vào cảnh giới Nguyên Anh tự nhiên biết ba tên cường giả Hóa Thần và hơn một trăm tên cường giả Nguyên Anh, cái đội hình này là kinh khủng bực nào!
Cho dù hắn vẫn luôn có lòng tin tuyệt đối đối với Diệp Trần, vào lúc này trong lòng cũng không khỏi có chút lo lắng.
"Khặc khặc! Diệp Cuồng Tiên, ngươi chắc là cũng không nghĩ tới, tam đại thế lực chúng ta sẽ dốc toàn bộ lực lượng chứ?"
Cửu Thủ Yêu Hoàng đứng ở trên không trung phía bắc, từ trên cao nhìn xuống Diệp Trần ở phía dưới, mặt mũi đầy vẻ châm chọc.
"Mối thù mười hai năm trước ngươi diệt tam giới chúng ta, hôm nay món nợ này cũng nên tính toán thật tốt!"
Giọng nói Cửu Thủ Yêu Hoàng vừa mới rơi xuống, Thần Vương đứng ở không trung phía nam cũng tho đó mà chậm rãi mở miệng nói.
"Đương nhiên! Nếu như ngươi nguyện ý quỳ xuống dập đầu cầu xin tha thứ, chúng ta có lẽ có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng!"
Người nói chuyện chính là Ma tổ, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ trêu tức vào sự trào phúng nồng đậm.
Cửu Thủ Yêu Hoàng và Thần Vương cũng thi nhau vỗ tay cười lớn:
"Không sai! Chỉ cần ngươi quỳ xuống dập đầu cầu xin tha thứ, thù hận giữa chúng ta ngày xưa có thể bỏ qua!"
Các võ giả Hoa Hạ ở ven bờ Đông Hải và hơn mấy tỷ người đang xem qua sóng trực tiếp, nghe được lời này của tam đại cường giả cảnh giới Hóa Thần, lập tức bên trong đôi mắt từng người lại dấy lên hy vọng lần nữa, thi nhau thấp giọng hô:
"Quỳ đi!"
"Hướng về phía tam đại cường giả cảnh giới Hóa Thần dập đầu cầu xin tha thứ, không có mất mặt a!"
"Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, lui một bước biển rộng trời cao a!"
"Diên tiên nhân, vì chính ngài cũng vì toàn bộ Hoa Hạ, ngài chịu nhục một lần đi!"
Ở trong suy nghĩ của mọi người thì đối mặt với đội hình nghịch thiên như thế, Diệp Trần đi ra dập đầu cầu xin tha thứ thì chỉ sợ không còn bất cứ con đường sống nào khác nữa.
...
Tuy nhiên, bên trong ánh mắt đầy vẻ mong đợi của mọi người, Diệp Trần cuối cùng thì chậm rãi ngẩng đầu, ở trên người tam đại cường giả Hóa Thần, quét mắt nhìn qua từng người một mới chậm rãi mở miệng:
"Chỉ dựa vào ba tên phế vật các ngươi, cũng muốn để cho ta quỳ xuống? Các ngươi đây là đang nói chuyện hoang đường sao?"
Oanh!
Lời này của Diệp Trần không lớn, nhưng lời này của hắn lập tức giống như một tiếng sấm giữa mùa xuân nổ tung lên ở trong đầu mọi người, từng người cho đến tất cả đều choáng váng!
"Hắn cũng dám nói tam đại cường giả là phế vật?"
"Hắn là điên rồi sao?"
"Ngông cuồng!"
"Muốn chết!"
...
Không chỉ những võ giả của Hoa Hạ đang vây xem, từng người cho đến tất cả đều hoàn toàn thay đổi sắc mặt, thậm chí cũng ngoài nghi lỗ tai của mình xảy ra vấn đề.
Các cường giả của tam đại thế lực sau khi phản ứng lại thì lập tức từng tên đều tức giận đến phổi đều muốn nổ tung, nhất là ba người Ma tổ, Thần Vương và Cửu Thủ Yêu Hoàng, khí thế trên người lập tức nhảy lên tới đỉnh phong.
Bành bành bành!
Ở dưới khí thế áp bách cường đại của tam đại cường giả Hóa Thần, mặt biển phía dưới ngay lập tức nổ tung lên, nhấc lên một cơn sóng to gió lớn.
"Xong! Tam đại cường giả muốn nổi giận!"
"Diệp Cuồng Tiên này sẽ chỉ thích mạnh miệng, lại kéo toàn bộ Hoa Hạ vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục!"
"Tên điên! Hắn chính là một người điên!"
...
Trên sóng trực tiếp cũng bùng nổ, gần như tất cả đều chỉ trích cử động vừa rồi của Diệp Trần quả thực chính là đang tự tìm đường chết.
"Tiểu tử cuồng vọng! Chịu chết đi!"
Trong cơn giận dữ Ma tổ xuất thủ trước:
Chỉ thấy hai cánh tay của hắn mở ra, một đạo kim mang màu đỏ như máu từ trong thể nội của hắn nổ b ắn ra, ở trên đỉnh đầu của hắn tạo thành một cái trường đao màu máu dài tới mấy ngàn mét, mang theo huyết sát chi khí hủy thiên diệt địa, giống như có thể chém đứt toàn bộ Đông Hải ra!
Ầm ầm!
Một đao kinh khủng tới cực điểm hướng về phía Diệp Trần ở phía dưới dung hăng bổ xuống!
Cho dù là ở xa ngoài trăm dặm, nhiều võ giả ở trên bờ Đông Hải, nhìn thấy một đao kinh khủng nghịch thiên này cũng không thể không đến thi nhau hướng về phía sau nhanh chóng lùi lại, sợ lan đến gần chính mình.
"Đây chính là uy lực của cường giả Hóa Thần sao?"
"Một kích này, chỉ sợ đã đủ để so sánh một quả bom nguyên tử cỡ trung đi?"
"Quá cường đại!"
...
Một kích này của Ma tổ làm chấn động tất cả mọi người ở đây, ngay cả Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch trong lòng còn có chút mong chờ vào vận may cũng thì bây giờ sắc mặt cũng không thể không trở nên nặng nề.
"Diệp Trần..."
Đường Thanh Nhã gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh đứng ở trên hòn đảo phía xa kia trái tim gần như muốn nhảy lên tới cổ họng.
Tuy nhiên:
Ngay sau đó:
Đôi mắt đẹp của Đường Thanh Nhã hơi trừng một cái, sau đó thì hiện ra vẻ mừng như điên và sự ngạc nghiên.
Chỉ thấy, đối mặt với một kích như thể hủy thiên diệt địa kia của Ma tổ, Diệp Trần chỉ chậm rãi giơ một cánh tay lên, thuận tay vỗ: Bành bành bành!
Huyết đao kia dài kinh khủng đến mấy ngàn mét vậy mà lại giống y như giấy, trong nháy mắt vỡ vụn ra, tiêu tán thành vô hình.
P/S: Ta thích nào...chương 4