Thần Đế Trọng Sinh

Chương 902: C902: Nếu như người kia còn ở đây




Diệp Trần thấy Yến Bản Đạo đứng dậy, vì Chúc Tiểu Bạch và Cuồng Tiên môn nói chuyện, trong lòng không thể không âm thầm gật đầu.

Ông lão này vẫn còn tính là coi trọng nghĩa khí!

Chẳng mấy chốc, Ngư Dao Dao ở một bên cũng lập tức đứng dậy nói theo:

"Lời này của Yến chân nhân có lý, nếu như không có chứng cứ xác thực, Thẩm gia chủ vẫn là đừng ăn nói lung tung!"

Mọi người ở dưới đài nghe được điều này thì lập tức cũng thi nhau bàn tán.

Mà vẻ mặt của Thẩm Thanh Sơn lại không thay đổi, dường như sớm đã đoán được sẽ có ngươi hỏi về vấn đề này, lập tức tức cười ha ha một tiếng, nói:

"Hai vị nói hay lắm! Không có chứng cứ, hoàn toàn chính xác là không thể nói mò, thế nhưng nếu như lời này là do chính hắn nói thì sao đây?"

Thẩm Thanh Sơn nói xong lời này thì bỗng nhiên đưa tay chỉ vào chỗ mi tâm của Chúc Tiểu Bạch.

Chúc Tiểu Bạch trước đó vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê thì ngay lập tức khoan thai tỉnh lại, tuy nhiên ánh mắt tan dã, thần chí dường như có chút mơ hồ.

"Chúc Tiểu Bạch!"

Thẩm Thanh Sơn bỗng nhiên hét lớn một tiếng:

"Hiện tại ở trước mặt tất cả mọi người, ngươi tới nói một chút chuyện bảy đại gia tộc tỉnh Thiên Nam bị diệt tộc một năm trước, chuyện này có phải là ngươi gây nên hay không?"

Bạch!

Ánh mắt của mọi người, tính cả những người bình thường đang ở trước màn hình điện thoại, trước máy vi tính quan sát trực tiếp, tất cả đều thi nhau nín thở, chờ đợi Chúc Tiểu Bạch trả lời.

"Đúng!"

Hai mắt Chúc Tiểu Bạch vô thần, cứng ngắc gật đầu nói.


Xoạt!

Mọi người nghe được điều này thì lập tức thi nhau bàn tán lần nữa.

Mấy người Tào Văn và Ngư Dao Dao càng là trợn mắt há hốc mồm, quả thực không thể tin vào tai của mình.

Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không khẽ chau mày, tuy nhiên chẳng mấy chốc thì đã hiểu toàn bộ câu chuyện trong đó.

Rất rõ ràng Chúc Tiểu Bạch lại bị người thi triển một loại hình tà thuật nào đó, ý thức đã hoàn toàn không cách nào tự chủ, cho nên mới sẽ bị Thẩm Thanh Sơn nắm mũi dẫn đi.

Thẩm Thanh Sơn cười đắc ý, lại nói:

"Vậy ngươi tới nói cho ta, ngươi diệt cả bảy đại gia tộc có phải là Cuồng Tiên môn ở đằng sau sai khiến hay không?"

"Đúng!"

Chúc Tiểu Bạch lại cứng ngắc nhẹ gật đầu.

Oanh!

Thấy cảnh này, không chỉ ở nơi này lập tức sôi trào, mà những nơi đang xem phát sóng trực tiếp trên sân thượng này cũng lập tức nhấc lên sóng to gió lớn!

"Không nghĩ tới thật đúng là Chúc Tiểu Bạch này làm!"

"Uổng công ta trước đó còn coi hắn làm thần tượng, không nghĩ tới hắn đúng là một người tàn bạo hết mức như thế!"

"Còn có Cuồng Tiên môn ở phía sau hắn, xem ra cũng không phải thứ gì tốt đẹp!"

"Loại người này nên phanh thây xé xác, chịu lấy cực hình, bằng không sẽ không làm vơi đi sự tức giận trong lòng mọi người!"


"Giết hắn! Giết hắn!"

...

Cho dù bất cứ lúc nào, dân chúng bình thường đều dễ dàng bị dao động nhất, hơn nữa Chúc Tiểu Bạch ngay ở trước mặt một tỷ người xem, chính miệng thừa nhận việc này là hắn gây nên, cũng không phải do mọi người không tin là được.

Tuy rằng cũng có một số người vì Cuồng Tiên môn đứng ra giải thích, thế nhưng chẳng mấy chốc liền chìm ngập ở bên trong biển nước miếng chửi rủa.

Chuyện đến mức độ này thì ngay cả Yến chân nhân kia biết rõ việc này chắc chắn có ẩn tình khác, lúc này cũng không dám nhiều lời bằng không ngay cả hắn sợ rằng cũng sẽ bị liên lụy vào!

"Thẩm Thanh Sơn này hóa ra là đánh đúng cái chủ ý này! Nếu để cho hắn được như ý mà nói thì chẳng những uy vọng của hắn ở trên toàn bộ Hoa Hạ sẽ tăng lên rất cao, Chúc Tiểu Bạch trở thành hình nhân thế mạng thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, còn hoàn toàn bôi đen Cuồng Tiên môn! Có thể nói một cục đá hạ ba con chim!"

Ông lão ở bên cạnh Ngư Dao Dao lại thấp giọng mở miệng nói.

Diệp Trần bỗng nhiên chen lời nói:

"Chỉ sợ không chỉ như vậy! Mục đích thực sự của hắn chắc là muốn lấy Chúc Tiểu Bạch dụ người của Cuồng Tiên môn xuất hiện! Sau đó thì một mẻ hốt gọn!"

Ngay tại vừa rồi, Diệp Trần mơ hồ phát hiện, xung quanh tòa nhà cao ốc này ở trong phạm vi trăm dặm, xuất hiện mấy đạo khí tức vô cùng cường hãn đang ẩn núp ở chỗ tối, chắc là Thẩm Thanh Sơn trước đó đã sắp xếp xong quân mai phục.

Hai con ngươi của Tào Văn hơi ngưng tụ, thấp giọng nói:

"Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?"

Diệp Trần một mặt bình thản:

"Chờ một chút!"

Tuy rằng cách làm người của Thẩm Thanh Sơn rất đáng ghét, tuy nhiên hắn muốn thông qua phương thức trực tiếp dẫn người của Cuồng Tiên môn xuất hiện, mục địch ngược lại là trùng với Diệp Trần.


Hơn nữa, Chúc Tiểu Bạch trước mắt cũng không cần lo lắng tới tính mạng, lúc chưa có dụ được người của Cuồng Tiên môn xuất hiện thì chắc sẽ không hạ sát thủ đối với hắn, mà có ý muốn hạ sát thủ thì Diệp Trần ở đây không phải là ma nơ canh.

Quả nhiên, đợi đến khi mọi người ở dưới đài bàn tán một lúc lâu, Thẩm Thanh Sơn ho nhẹ một tiếng:

"Các vị!"

Giọng nói này tuy rằng không lớn, thế nhưng lại truyền vào trong tai của mỗi người rất rõ ràng, hơn nữa lực uy hiếp rất có tác dụng, hiện trường trong nháy mắt trở nên yên tĩnh.

Thẩm Thanh Sơn lại chậm rãi mở miệng nói:

"Vụ án bảy đại gia tộc bị diệt môn, bây giờ đã điều tra rõ, tuy rằng thủ phạm Chúc Tiểu Bạch đã quy án, nhưng chủ mưu chân chính chính là Cuồng Tiên môn ở phía sau hắn!"

"Bây giờ xem ra, Cuồng Tiên môn mất tích một cách không bình thường ở một năm trước chắc là chạy án, chúng ta tuyệt đối không thể cho phép thế lực tà ác như vậy tiếp tục là mối nguy cho xã hội, cho nên chúng ta phải đoàn kết lại, đấu tranh với bọn hắn đến cùng!"

Thẩm Thanh Sơn nói ra lời nói chính nghĩa tới đây thì dừng lại một chút, gương mặt hướng ống kính, bên trong giọng nói hiện ra vẻ mê hoặc, nói:

"Sau khi ta và chưởng môn của mấy đại tông môn ở phương Nam bàn bạc thương nghị thì đã quyết định, phàm là ai có thể cung cấp manh mối về hành tung của môn đồ Cuồng Tiên môn thì ban thưởng một bộ công pháp tu luyện cao cấp cộng thêm năm ngàn vạn đồng!"

"Phàm là ai có thể tru sát môn đồ Cuồng Tiên môn, một khi tra ra là thật, ngoại trừ bên thưởng ở trên ra, có thể ở bên trong chốn võ lâm phương Nam tùy ý lựa chọn tông môn trở thành môn hạ đệ tử hạch tâm!"

Oanh!!

Thẩm Thanh Sơn vừa nói ra khỏi miệng lời này, thì những người đang xem phát trực tiếp lập tức thi nhau sôi trào.

Bởi vì cái gọi là có trọng thưởng tất có dũng phu!

Những điều kiện mà Thẩm Thanh Sơn đưa ra đối với cao thủ võ đạo mà nói, có lẽ cũng không có sức hấp dẫn quá lớn, nhưng đối với khát vọng của người bình thường muốn trở thành võ giả mà nói thì không khác gì cơ hội một bước lên trời!

Vào thời điểm này thì ai còn cẩn thận đi suy nghĩ Cuồng Tiên môn đến cùng có là hung thủ hay là không?

"Cương quyết ủng hộ Thẩm thánh nhân!"

"Đánh bại Cuồng Tiên môn!"

"Tuyệt không thể để loại môn phái tà ác như Cuồng Tiên môn này tồn tại ở trên thế gian!"


...

Trong lúc nhất thời, dân chúng ở trên mạc kích động phẫn nộ, thi nhau bắt đầu lấy ngòi bút làm vũ khí đối với Cuồng Tiên môn.

Cùng lúc đó:

Ở Kinh đô!

Cao tầng của quân đội Hoa Hạ tạm thời tổ chức một cuộc họp khẩn cấp.

Lúc này, Dịch Sơn Hà tóc đã bạc phơ ngồi ở trên ghế ghế chủ trì, gắt gao nhìn chằm chằm vào màn ảnh trước mắt, trong đôi mắt gần như muốn phun ra lửa!

"Được một tên Thẩm Thanh Sơn! Hắn thật đúng là biết đổi trắng thay đen, lẫn lộn phải trái!"

"Hắn cho là chúng ta không biết, hắn có thân phận là gian tế của Bồng Lai tiên giới hay sao? Cũng dám trả đũa, ngược lại nói xấu Cuồng Tiên môn, thật sự là lẽ nào có thể như vậy!"

"Dịch soái! Chỉ cần ngài ra lệnh một tiếng, ta đây dẫn đội tới bắt người này lại, rồi mới công khai bộ mặt thật của hắn ra!"

...

Một đám tướng quân ở phía dưới thi nhau mở miệng nói.

Tuy nhiên:

Đối mặt với sự kích động tức giận của chúng tướng, Dịch Sơn Hà đột nhiên thở dài một tiếng, trên mặt hiện ra vẻ vô cùng mệt mỏi lắc đầu, nói:

"Tâm tình của các ngươi, ta làm sao không hiểu? Thế nhưng bây giờ địa thế người ta còn mạnh hơn mình a!"

"Bồng Lai tiên giới kia cường giả xuất hiện lớp lớp, tướng quân Diệp Thiên Ca và các cao thủ Cuồng Tiên môn cũng không biết tung tích, nếu như chnugs ta bây giờ thật trở mặt với Bồng Lai, vậy thì Hoa Hạ nguy rồi!"

Chúng tướng nghe vậy, mọi người lập tức ủ rũ, tất cả đều thúc thủ vô sách.

Dịch Sơn Hà cũng yếu ớt thở dài một hơi, "Ai! Nếu như người kia còn ở đây thì làm sao đến mức này!"

P/S: Ta thích nào...chương 6 nha....