Oanh!
Diệp Trần vừa thốt ra lời kia, chẳng những tất cả mọi người Lâm gia đều quá sợ hãi, những người của Tần gia kia thì họ càng vô cùng tức giận.
Ngay cả ông lão uy nghiêm vẫn luôn tương đối lạnh nhạt kia cũng không thể không trừng hai mắt một cái, trong đôi mắt hiện ra vẻ lạnh lùng:
"Nhóc con không biết trời cao đất rộng! Để cho ta tới giáo huấn ngươi một chút!"
Theo một giọng nói thô kệch vang lên, một người đàn ông trung niên dáng người cao to từ đằng sau đi ra.
Đông! Đông! Đông!
Người đàn ông trung niên này cứ mối lần bước ra một bước, mặt đất sẽ lắc lư một trận giống như động đất.
"Quỳ xuống!"
Lúc người đàn ông trung niên to lớn đi tới cách Diệp Trần còn có ba bốn mét, bỗng nhiên vẫy tay nhấn một cái:
Ầm ầm!
Một cỗ khí kình cường đại đột nhiên thoát ra từ trong lòng bàn tay của hắn hướng Diệp Trần hung hăng ép tới!
Và sóng nhiệt trong toàn bộ phòng khách cuồn cuộn giống như đột nhiên nhấc lên một cơn gió lốc!
"Nội kình ngoại phóng! Tông sư Hóa Kình!"
Mọi người ở trong Lâm gia thấy được cảnh này thì lập tức có người kinh hô lên.
Đối với loại gia tộc nhỏ như Lâm gia mà nói, tông sư Hóa Kình cũng đã là đại nhân vật giống như thần tiên, một người cũng đủ để quét ngang toàn bộ Lâm gia!
"Xong!"
"Thằng bé kia gặp phải xui xẻo rồi."
"Không hổ là Tần gia a! Thực lực quả nhiên kinh khủng!"
...
Mọi người Lâm gia thi nhau nghị luận, theo suy nghĩ của bọn hắn thì một tên tông sư Hóa Kình đối phó với một thằng nhóc thì thực sự có chút lấy giao giết trâu đi mổ gà.
Tuy rằng biểu hiện của Diệp Trần cungc có thể xưng là nghịch thiên, nhưng đôi mặt với một tên cường giả võ đạo thì chắc chắn khó mà có sức để đánh lại.
Tuy nhiên, đối mặt với khí kình áp bách của người đàn ông trung niên này, Diệp Trần vẫn như cũ ngang nhiên đứng ở nơi đó, khẽ động cũng không có nhúc nhích, giống như là đã bỏ đi sức chống cự.
Nhưng là, một chưởng của người đàn ông trung niên tráng hán rơi xuống, ngay cả mặt đất xung quanh kia ở dưới lực trùng kích cường đại cũng thi nhau rạn nứt ra, Diệp Trần như cũ ngang nhiên đứng ở nơi đó, thậm chí thân thể không có một chút động đậy nào!
"Ồ!!"
Người đàn ông trung niên cao to kia thấy thế thì lập tức kinh hô một tiếng, ngay cả ông lão Tần gia ở đằng sau kia cũng không thể không ngồi ngay ngắn, sâu trong đôi mắt hiện ra vẻ kinh hãi.
"Thế mà đỡ được?"
Người khác không rõ ràng thực lực của người đàn ông trung niên cao to kia, thế nhưng ông lão Tần gia này lại rất rõ ràng, người này thế nhưng là ở bên trong đệ tử đời thứ hai của Tần gia, là một người có thiên phú khá cao, ở mười năm trước đã bước vào tông sư Hóa Kình!
Bây giờ cho dù là ở bên trong hàng ngũ tông sư Hóa Kình, cũng có thực lực trung thượng đẳng, một chưởng này của hắn tuy rằng cũng không có sử xuất toàn lực nhưng võ giả dưới tông sư Hóa Kình cũng tuyệt đối không ngăn cản được!
"Chẳng lẽ thằng nhóc này...vậy mà cũng là tông sư Hóa Kình? Điều này..."
Phải biết, căn cứ vào tư liệu lúc trước hắn đạt được, đứa con riêng của Diệp Thiên Ca này, tính toán đâu ra đấy cũng mới chỉ có ba tuổi a!
Ba tuổi tông sư Hóa Kình?
Thế giới này là thế nào rồi?
Điên rồi sao?
Ngay vào lúc tất cả mọi người đều đang rơi vào trong trạng thái vô cùng kinh hãi, Diệp Trần bỗng nhiên mở miệng:
"Bằng chút thực lực đó của ngươi mà cũng muốn bảo ta quỳ xuống? Ngươi có tư cách này sao?"
"Ngươi, quỳ xuống cho ta!"
Cùng lúc Diệp Trần quát lớn một tiếng đồng thời cũng giơ bàn tay lên bỗng nhiên đánh về phía người đàn ông trung niên ca to kia:
Ầm ầm!
Một cỗ khí kình cường hãn so với trước đó cường đại hơn không chỉ mấy lần hướng người đàn ông trung niên cao to kia ùn ùn kéo đến!
Xoạt!
Một số cái bàn ở xung quanh cách gần đó, ở dưới cỗ sóng nhiệt cường đại kia, trong nháy mắt vỡ nát ra, hơn nữa người của Lâm gia ở bên cạnh, tất cả càng là bị dọa đến thi nhau ôm đầu mà chạy trốn!
Cùng lúc đó:
"Phù phù!!"
Người đàn ông trung niên cao to kia ngay lập tức cảm thấy trên đỉnh đầu mình giống như bỗng nhiên có một ngọn núi lớn đặt ở trên đầu vai của hắn, làm cho hắn không có bất kỳ một chút sức chống đỡ nào, hai chân bỗng nhiên mềm nhũn liền té quỵ trên đất.
"Két ~~ "
Hai chân người đang ông trung niên cao to lập tức cắm sâu vào trong sàn nhà được chế tạo từ đá cẩm thạch, hơn nữa còn lẫn vào đó tiếng vỡ vụn của xương bánh chè.
"A!!"
Người đàn ông trung niên cao to trước đó còn oai phong lẫm liệt, lập tức phát ra một tiếng kêu thảm, hai tay che hai chân của mình, kêu r3n không thôi.
"Cái gì!!"
Sau khi tất cả mọi người phản ứng lại thì tất cả đã hoàn toàn choáng váng, đặc biệt là người của Tần gia, họ không thể chấp nhận những gì đang xảy ra trước mặt họ.
Phải biết, người đàn ông trung niên cao to này thế nhưng là ở trong những người bọn họ có sự tồn tại gần với ông lão kia nhất, thậm chí ở toàn bộ giới võ đạo của Hoa Hạ cũng là đại nhân vật có thanh danh hiển hách, bây giờ thế mà bị một chưởng của một đứa bé ép cho phải quỳ trên mặt đất!
Loại lực trùng kích cường đại này, hoàn toàn đã cượt ra khỏi giới hạn nhận biết của bọn họ.
Bọn họ không thể nào hiểu được! Không thể tin được! Càng thêm không thể nào tiếp thu được!
"Ngươi thực sự là con trai của Diệp Thiên Ca?"
Ông lão Tần gia đột nhiên đứng dậy, hai mắt gát gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần, mở miệng nói ra từng chữ hỏi.
Diệp Trần thuận tay ép người đàn ông trung niên cao to kia quỳ xuống, vỗ vỗ bàn tay, nhàn nhạt liếc qua ông lão uy nghiêm kia, chậm rãi nói:
"Từ quan hệ máu mủ để mà nói thì đúng! Tuy nhiên, ta cũng không có ý định nhận hắn làm cha!"
Đạt được câu trả lời chắc chắn của Diệp Trần, ông lão uy nghiêm lại đánh giá lại trên người Diệp Trần một lần nữa, không thể không hung hăng lắc đầu:
"Không có khả năng! Diều này sao có khả năng! Trên đời này làm sao sẽ có tông sư Hóa Kình mới chỉ ba tuổi?"
Diệp Trần cười lạnh:
"Cảnh giới của ta, đặc biệt là loại phế vật như đám người các người làm sao có thể phỏng đoán?"
"Ngươi!!"
Từ đầu đến cuối ông lão Tần gia này đều luôn không có tản ra bất kỳ khí tức gì, nghe được lời này của Diệp Trần thì bên trong đôi mắt vẩn đục già nua kia bỗng nhiên bắ n ra một tia sáng!
"Thằng nhóc, lão phu mặc kệ ngươi đến cùng là một thân bản lĩnh này tu luyện ra được như thế nào, tuy nhiên ngươi đã quyết ý muốn làm địch với Tần gia ta, lão phu dù vi phạm ý tứ của gia chủ cũng phải diệt trừ đi ngươi cái tai họa ngầm này! Bằng không Tần gia ra nói không chừng sẽ có tai họa ngập đầu!"
Cùng lúc ông lão Tần gia nói ra lời này thì đã bắt đầu chậm rãi đi về phía Diệp Trần.
Ba tuổi thì có thể đánh bại tông sư Hóa Kình, tương lại một khi trưởng thành thì còn đi đến đâu?
Cho nên nhất định phải thừa dịp trước khi hắn chưa trưởng thành thì cần phỉa giết hắn trước khi hắn lớn lên!
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Ông lão Tần gia mỗi lần đi ra một bước, khí tức trên người liền tăng vọt mấy lần, sau khi bước ra hơn mười bước thì khí tức đã đạt đến một cái mức độ kh ủng bố, thậm chí so với người đàn ông trung niên cao lớn trước đó cường đại hơn không chỉ mười lần!
Toàn bộ phòng khách của Lâm gia rì rào run rẩy, giống như lúc nào cũng sẽ phải sụp đổ, hơn nữa mọi người Lâm gia ở xung quanh càng là không tự chủ được thi nhau lùi lại đến góc tường mà vẫn cảm thấy được một cỗ áp lực thật lớn khó mà hình dung, ép bọn hắn tới hít thở không thông.
"Đây có phải là thực lực vượt qua tông sư Hóa Kình?"
"Thánh Cảnh! Theo như lời kể thì ở phía trên tông sư Hóa Kình chính là cường giả Thánh Cảnh, ở trong toàn bộ giới võ đạo Hoa Hạ cũng là tồn tại cường đại có thể đếm được trên đầu ngón tay!"
"Chỉ mong hắn giết được đứa bé kia, đừng lại tới gây rắc rối cho Lâm gia chúng ta, bằng không Lâm gia chúng ta cũng sẽ xong đời!"
...
Bên trong tiếng nghị luận của tất cả mọi người, ông lão Tần gia đã chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Trần cách ba mét:
"Nhóc con, cả đời này của lão phu chưa từng giết phụ nữ và trẻ em, muốn trách cũng chỉ có thể trách ngươi quá yêu nghiệt, trước khi chết, ngươi còn có lời gì muốn nói nữa không?"
Ông lão Tần gia nhìn xuống Diệp Trần, chậm rãi mở miệng hỏi.
P/S: Ta thích nào...chương 1....