Thần Đế Trọng Sinh

Chương 676: Hi Nguyệt xuất thủ




Không đợi Diệp Trần mở miệng, Dịch Sơn Hà lập tức cao giọng nói:

"Diệp soái! Tà ma ngoại đạo không thể tin, cùng lắm thì chúng ta hôm nay đồng quy vu tận với hắn, ngài cứ việc ra tay, không cần để ý tới chúng ta!"

Mấy người Đường Uy cũng phản ứng lại, cũng nói theo:

"Đúng vậy! Trần ca, chỉ cần ngươi có thể báo thù cho chúng ta, chúng ta cũng coi như chết có ý nghĩa, ngươi coi như đáp ứng điều kiện của hắn hắn cũng chưa chắc sẽ bỏ qua chúng ta!"

"Ngậm miệng!"

Ma Tổ nghe được điều này, trực tiếp quát lớn một tiếng.

Phốc! Phốc! Phốc!

Tất cả mọi người ngay lập tức giố như gặp phải sét đánh, tất cả đều phun ra máu tươi, cuối cùng nói không nên lời.

Lấy thực lực của Ma Tổ, muốn gi ết chết mấy người phàm nhân này quả thực không khó, "Khặc khặc! Diệp Cuồng Tiên, ngươi phải lựa chọn thật tốt, cơ hội ta chỉ cấp cho ngươi một lần, nếu như ngươi không đồng ý, vậy bản tổ sẽ giết bọn hắn!"

Nói xong Ma Tổ vẫy tay một trảo, năm người lập tức thi nhau phát ra một tiếng kêu thảm nữa.

Trong lúc nhất thời, Diệp Trần lập tức rất là do dự, nếu như đáp ứng điều kiện của Ma Tổ, vậy thì đồng nghĩa với người là dao thớt ta là thịt cá, trở thành tù nhân của đối phương, chỉ sợ đời này đều khó mà trở mình.

Nhưng nếu như hắn không đáp ứng thì năm người trước mắt chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, lấy thực lực của Ma Tổ, muốn giế t chết bọn họ quả thực dễ như trở bàn tay, chỉ cần một đạo ý niệm cũng là đủ.

Ngay tại lúc Diệp Trần vô cùng xoắn xuýt, lại nhìn thấy "Tiêu Nhược Hi" bỗng nhiên hướng hắn lộ ra nụ cười mỉm thản nhiên, thấp giọng nói lầm bầm một câu, "Xem ra mọi chuyện ở đây đều là thiên ý..."

Nói xong lời này, hai tay "Tiêu Nhược Hi" vậy mà bắt đầu âm thầm kết ấn!

Một lát sau,

Trên thân thể mềm mại của Tiêu Nhược Hi bỗng nhiên kim mang đại thịnh!

Sau đó, một đạo bóng mờ màu vàng kim từ trong cơ thể của Tiêu Nhược Hi bỗng nhiên bay ra!

Diệp Trần thấy cảnh này dường như nghĩ tới điều gì đó, hai mắt lập tức trừng một cái, vội vàng hô to một tiếng, "Hi Nguyệt! Không được!"

Hóa ra, cái bóng mờ màu vàng kim kia chính là tàn hồn của Hi Nguyệt, ở sau khi thi triển ra một loại bí thuật nghịch thiên nào đó, thì hiển lộ ra hình dáng!

Tàn hồn của Hi Nguyệt tuy rằng sau khi cưỡng ép sử dụng Nguyệt Quang Bảo Giám xuyên qua thời không luân hồi, thực lực suy yếu rất lớn nhưng dù sao cũng vẫn đường đường là đại tu sĩ Độ Kiếp kỳ, một khi thôi động bí thuật thì tự nhiên có uy lực không tầm thường.

Chỉ là, sau khi thi triển ra môn bí thuật này, tàn hồn mà Hi Nguyệt thật vất vả mới khôi phục lại được cũng sẽ vì lần này mà chịu đến phản phệ, những gì Diệp Trần đã cố gắng làm trước đó, chỉ sợ cũng phải mất hết!

"Đây là....thứ gì?"

Ngay cả Ma Tổ cũng giật nảy mình, không thể không hơi ngẩn ngơ.

Mà ngay vào lúc hắn ngây người, đạo bóng mờ màu vàng kim kia đột nhiên chỉ về phía hắn, "Linh Hư phá!"

Nương them lấy một giọng nói lãnh đạm, đạm mạc của một cô gái, vang lên quanh quẩn ở trên bầu trời.

Ầm ầm!

Một đạo hào quang óng ánh giống như thần thoại, trong nháy mắt đánh trúng vào mi tâm của Ma Tổ, toàn thân Ma Tổ lập tức run lên, cảm giác thức hải của mình, giống như bị vạn tia sấm sét giày xéo lặp đi lặp lại ngàn vạn lần, đại não vậy mà trong nháy mắt trống không!

Sau khi trải qua một lát yên tĩnh:

"Bành!"

Toàn bộ đầu của Ma Tổ bỗng nhiên nổ tung lên!

Trong lúc nhất thời, tất cả cường giả của Ma giới ở xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc không nói nên lời.

Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, rõ ràng Ma Tổ địa nhân đã nắm vững thắng lợi, thế mà ở trong nháy mắt bị người đánh bại a!

Mà cái người dùng một chiêu gi ết chết Ma tổ là một cô gái phàm nhân tầm thường nhất bên trong đám người kia!

"Ma Tổ đại nhân...chết rồi?"

Mọi chuyện ở đây, xảy ra quá mức quỷ dị, quá mức không thể tưởng tượng! Làm cho người hoàn toàn không nghĩ ra, giống như là đang nằm mơ.

Không chỉ các cường giả của Ma giới phải choáng váng mà ngay cả Dịch Sơn Hà cùng mấy người Lý Hổ cũng đều có vẻ mặt không hiểu gì, "Ta đi! Đây là...chị dâu xuất thủ sao? Không nghĩ tới thực lực của chị dâu vậy mà cũng lợi hại như vậy!"

Kinh ngạc qua đi, tinh thần của bốn người rung động mạnh.

Tuy nhiên, bọn họ làm sao biết được rằng, người xuất thủ đâu phải là Tiêu Nhược Hi mà là Hi Nguyệt trong cơ thể của Tiêu Nhược Hi!

"Hi Nguyệt!"

Diệp Trần cũng là trọn vẹn sửng sốt một lúc lâu mới hét lớn một tiếng, nhanh như chớp vọt tới trước mặt đạo bóng mờ màu vàng kim đã rất mờ nhạt kia.

"Hi Nguyệt! Ngươi làm sao ngốc như vậy! Ngươi làm sao ngốc như vậy!..."

Người khác không rõ ràng, Diệp Trần há lại sẽ không biết, lấy trạng thái tàn hồn bây giờ của Hi Nguyệt, cưỡng ép thi triển "Linh Hư phá", tuy rằng đủ để tiêu diệt Ma Tổ, thế nhưng thần hốn của cô ta tất nhiên sẽ bị bao tổn thậ lớn, thậm chí sẽ vĩnh viễn không có cách nào khôi phục lại như cũ, chỉ sợ không bao lâu sẽ phải hồn phi phách tán!

Đạo bóng mờ màu vàng kim xinh đẹp kia lại hướng về phía Diệp Trần mỉm cười, "Diệp Trần, huynh không cần phải khổ sở! Lúc trước ta sử dụng Nguyệt Quang Bảo Giám đưa huynh rời đi thì đã mang mang quyết tâm quyết tử, bây giờ sống lâu thêm được thời gian dài như vậy, lại còn có gì không vừa lòng đây này?"

"Huống chi, ta vốn không thuộc về thế giới này, vẫn luôn bị lực lượng quy tắc có chỗ bài xích, chờ huynh sau khi trở về Tu Chân giới, nhất định phải nhớ đi tìm ta tám trăm năm trước, đó mới thật sự là ta..."

Sau khi nói xong lời nói này, tàn hồn của Hi Nguyệt càng trở nên phai mờ hơn, giọng nói càng ngày càng yếu, cuối cùng chậm rãi nhắm hai con ngươi lại, giống như một cơn gió là có thể thổi cô ta tán đi bất cứ lúc nào...!

"Không! Hi Nguyệt! Ta sẽ không để cho nàng chết! Tuyệt không!"

Diệp Trần rống lớn một tiếng, lật bàn tay một cái, Thôn Thiên đỉnh được gọi đi ra ngoài, "Thu!"

Tàn hồn Hi Nguyệt lập tức được Diệp Trần hút vào bên trong Thôn Thiên đỉnh.

"Chủ nhân, đạo tàn hồn này quá mức suy yếu, cho dù là ở bên trong không gian trong đỉnh của ta chỉ sợ cũng không thể chống đỡ được quá lâu!"

Áo Duy Tư khí linh của Thôn Thiên đỉnh mở miệng nhắc nhở.

Điểm này, Diệp Trần tự nhiên hiểu rõ hơn so với ai khác, "Kế trước mắt, chỉ có thể nhanh chóng tiến vào Tu Chân giới nói không chừng có thể tìm được biện pháp giải cứu Hi Nguyệt!"

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần hận không thể ngay lập tức chạy tới dưới chân Everest từ Thông Thiên Lộ tiến vào Tu Chân giới.

Tuy nhiên, dưới lửa công tâm lại thêm trước đó cưỡng ép thân thể tiêu hao, Diệp Trần bỗng nhiên cảm thấy hai mắt tối đen.

"Phốc!"

Sau khi điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi lớn, trên người Diệp Trần truyền đến một cỗ cảm giác suy yếu cực độ, tính cả khí tức cũng bắt đầu nhanh chóng rơi xuống!

Lại là hiệu quả Nghịch Sinh Bách Chuyển cuối cùng đã đến cực hạn...

"Tiểu tử này giống như bị trọng thương, nhanh! Mọi người thừa cơ hội này gi ết chết hắn!"

Nhiều cường giả của Ma giới ở xung quanh sau khi thấy cảnh này, tinh thần của mọi người lập tức chấn động, thi nhau hô to gọi nhỏ, bắt đầu ra tay với Diệp Trần!

"Muốn chết!"

Tâm tình của Diệp Trần vốn đã kém tới cực điểm, lập tức quát lên một tiếng lớn, lại mạnh mẽ nhấc lên một hơi chân nguyên, trực tiếp giết vào trong đám cường giả của Ma giới kia.

Bành bành bành!

Diệp Trần trong cơn giận dữ, xuất thủ không lưu tình một chtus nào, mỗi khi xuất ra một quyền một cước thì sẽ có một tên cường giả của Ma giới bị đánh nổ!

"Trốn! Mau trốn!"

Mọi người thấy Diệp Trần vẫn uy mãnh như cũ thì lập tức dọa đến thi nhau bỏ chạy tứ tán.

"Còn muốn chạy? Muộn!"

Diệp Trần thúc giục tốc độ tới cực hạn, trên không trung lưu lại từng đạo tàn ảnh, thẳng đến giết sạch toàn bộ cường giả của Ma giới mới chịu ngừng lại.

"Phốc!"

Sau khi giết sạch tất cả mọi người, Diệp Trần lập tức phun ra một ngụm máu tươi nữa, sau đó ngả ngửa trên mặt đất ngay lập tức ngất đi.

P/S: Ta thích nào...chương thứ 3..... Bước vào Tu Chân giới nào....cuộc hành trình cứu lấy Hi Nguyệt......trở lại những nơi quen thuộc trong 800 năm......