Thần Đế Trọng Sinh

Chương 556: Không cút, liền chết!




"Chúng ta chỉ cần tạm thời dừng chân, đợi chút nữa còn có chính sự phải làm, không cần tranh dài luận ngắn cùng bọn hắn!"

Diệp Trần bỗng nhiên mở miệng nói.

Nạp Lan Nhu Nhiên vốn đang lép vế, nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức không còn dám tiếp tục gây chuyện, lập tức vâng một tiếng, ngoan ngoãn lui sang một bên.

Không nghĩ tới, lúc này vị Hách Liên công tử kia chợt mở miệng, "Nạp Lan tiểu thư đúng không? Gặp tức là có duyên, nếu như tiểu thư không chê, có thể theo ta cùng đi tới gian phòng chữ Thiên, ta mời ngươi và bằng hữu của ngươi uống một chén, chúng ta kết giao bằng hữu, ngươi thấy thế nào?"

Hách Liên công tử này mặt ngoài nho nhã lễ độ, hai mắt lại đang ngắm tới ngắm lui trên thân thể mềm mại có thể nói là hoàn mỹ kia của Nạp Lan Nhu Nhiên, sâu trong đôi mắt hiện lên vẻ cực nóng, thầm nghĩ trong lòng:

"Đều nói vẻ mặt nữ tử của La Sát tộc xinh đẹp không ai bằng, quả nhiên là danh bất hư truyền a!"

Nạp Lan Nhu Nhiên lúc này còn đang nổi nóng, trực tiếp liếc mắt một cái, tức giận nói:

"Ai mà thèm kết giao bằng hữu với ngươi! Đi qua một bên đi!"

"Lớn mật! Công tử nhà ta mời ngươi uống rượu, đó là để mắt tới ngươi, ngươi cũng dám vô lễ với công tử?"

Đằng sau Hách Liên công tử lập tức có một tên thị vệ mặc áo giáp màu vàng kim đi ra, hướng về phía Nạm Lan Nhu Nhiên tức giận quát.

Thị vệ phía sau Nạp Lan Nhu Nhiên tự nhiên cũng không cam chịu yếu thế, "Là ngươi lớn mật! Dám vô lễ với công chúa chúng ta!"

"Một cái La Sát thành nho nhỏ mà cũng dám tự xưng là công chúa? Nơi này cũng không phải nơi mà các ngươi có thể giương oai!"

Tên thị vệ mặc áo giáp màu vàng kim kia nói xong lời này thì trực tiếp lấy quyền đập tới.

Mà tên thị vệ La Sát thành kia vội vàng giơ hai tay lên đón đỡ, thế nhưng thực lực của hai người chênh lệch thực sự quá lớn, tên thị vệ La Sát thành kia gần như không có bất kỳ sức chống cự nào đã bị thị vệ áo giáp vàng kim đánh bay ra ngoài.

"Ngươi muốn chết!"

Nạp Lan Nhu Nhiên nhìn thấy thủ hạ của mình bị người đánh thì lập tức cũng ngồi không yên, lập tức rút ra roi hướng thị vệ áo giáp vàng kim kia quất tới.

Ba ba ba!

Liên tiếp vung ra mấy roi, từng tiếng roi thanh thúy vang lên, những cái bàn kia bị roi đánh trúng lập tức trong nháy mắt vỡ vụn ra.

Thời gian chỉ trong nháy mắt, toàn bộ quán rượu đã thủng tới trăm ngàn lỗ.

Tuy nhiên, tu vi của thị vệ áo giáp vàng kim kia quả thực không kém!

Cho dù Nạp Lan Nhu Nhiên này cũng có thể coi là thiên tài hiếm có, thế nhưng dù sao đi nữa tuổi cũng còn quá trẻ, tu vi có sự chênh lệch nhất định đối với đối phương.

Sau khi hai người giao thủ hơn mười chiêu, Nạp Lan Nhu Nhiên chẳng những không làm thị vệ áo giáp vàng kim kia bị thương một chút nào, cả người cũng đã rơi vào thế hạ phong, bắt đầu liên tục bại lui.

"A Tam! Không được tổn thương tính mệnh của nàng ta, bản công tử muốn sống!"

"Vâng! Công tử!"

Thị vệ áo giáp vào kim kia cười khặc khặc một tiếng, bỗng nhiên thân ảnh dao động một lúc, tốc độ bỗng nhiên tăng vọt, rồi mới lấy một cái góc độ quỷ dị xảo trá, vỗ một chưởng ở trên đầu vai của Nạp Lan Nhu Nhiên.

Bạch bạch bạch!

Nạp Lan Nhu Nhiên lập tức lùi lại liên tiếp mấy bước, vẻ mặt trắng bệch vô cùng.

"Khặc khặc! Tiểu cô nương, cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn uống một chén với công tử nhà chúng ta, bằng không đừng trách ta không khách khí a!"

Thị vệ áo giáp hoàng kim một mặt cười gian, hướng Nạp Lan Nhu Nhiên chậm rãi đi tới gần.

Bá bá bá!

Mấ tên thị vệ đằng sau Nạp Lan Nhu Nhiên lập tức thi nhau lao lên.

Đáng tiếc, thực lực của những người này so với Nạp Lan Nhu Nhiên đều không bằng, nơi nào sẽ là đối thủ của thị vệ áo giáo vàng kim kia?

Phanh phanh phanh!

Gần như chỉ trong chốc lát, mấy tên thị vệ toàn bộ đã bị thị vệ áo giáp vàng kim kia đánh bại nằm trên mặt đất kêu r3n.

Mọi người ở xung quanh nhìn thấy cảnh này thì lại thi nhau mở miệng trào phúng, "Đều nói thực lực của La Sát thành yếu kém, quả nhiên không sai!"

"Ta nói là vị kia quá mạnh! Chỉ sợ ít nhất cũng có thực lực cảnh giới Ngưng Huyết trung kỳ a?"

"Nhìn trang phục của người này, chắc là Kim Giáp vệ đại danh đỉnh đỉnh của phủ Hách Liên tướng quân!"

"Ta nhớ ra rồi, người này chắc là Thiết A Tam một trong bát đại thống lĩnh của Kim Giáp vệ, danh xưng Kim Cương Thiết Quyền!"

"Khó trách có thực lực như thế!"

...

Nghe được tiếng nghị luận của mọi người, Thiết A Tam lập tức càng đắc ý, "Nạp Lan tiểu thư, thủ hạ của ngươi, toàn bộ đều đã bị ta đánh bại, ngươi còn muốn phản kháng sao?"

Gương mặt xinh đẹp của Nạp Lan Nhu Nhiên trở nên trắng bệch, tuy nhiên đột nhiên nhìn thấy Diệp Trần ở phía sau thì hai mắt lập tức đảo một cái, nhanh chóng lui tới bên cạnh Diệp Trần, tỏ vẻ tội nghiệp nói:

"Diệp tiền bối, cứu ta..."

Diệp Trần vốn cũng không muốn sinh thêm rắc rối, thế nhưng Nạp Lan Nhu Nhiên này dù sao cũng là đồng bạn của hắn, hắn cũng không thể khoanh tay đứng nhìn mà mặc kệ, không thể không lắc đầu, nói:

"Đứng ở sau lưng ta!"

Nạp Lan Nhu Nhiên lập tức hết sức vui mừng, lập tức ngoan ngoan đứng ở phía sau Diệp Trần rồi không quên hướng về phía Thiết A Tam làm một cái mặt quỷ, "Muốn để cho ta uống rượu với công tử các ngươi, ngươi đánh thắng được Diệp tiền bối trước rồi nói sau!"

"Diệp tiền bối?"

Ánh mắt của thị vệ áo giáp vàng kim kia lúc này mới rơi vào trên người Diệp Trần, sau khi đánh giá một lát thì lập tức cười lạnh, "Một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch mà thôi, cũng dám nói là tiền bối?"

"Tiểu tử, thức thời thì ngoan ngoãn tự mình tránh ra, bản thống lĩnh có lẽ có thể tha cho ngươi khỏi chết!"

Hai mắt Diệp Trần buông xuống, từ đầu tới cuối ngay cả mí mắt cũng không nhấc lên chút nào, thản nhiên nói:

"Cho ngươi thời gian mười hơi thở, không cút liền chết!"

Xoạt!

Diệp Trần vừa thốt ra lời kia thì lập tức mọi người ngồi ở đây trở nên xôn xao:

"Tiểu tử này, thật sự là khẩu khí thật lớn a!"

"Cũng dám nói như thế với Thiết thống lĩnh!"

"Nhìn bộ dáng của hắn giống như cũng chỉ là một tên thị vệ bình thường a? Hơn nữa La Sát thành này có thể có được cao thủ nào?"

...

Thiết A Tam nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức tức giận đến phổi đều muốn nổ, "Tiểu tử! Ngươi thật đúng là nói khoác mà không biết ngượng! Đã như vậy, vậy thì ngươi chết đi cho bản thống lĩnh!"

Sau khi quát to một tiếng, Thiết A Tam bỗng nhiên vỗ ra một chưởng.

Oanh!

Một cỗ quyền kình cường hãn, lộ ra ánh sáng màu đỏ thắm yêu dị, hướng Diệp Trần hung hăng đánh tới.

Nói về uy lực thì cường đại không chỉ gấp đôi so với lúc trước!

"Đây mới là thực lực chân chính của Thiết thống lĩnh sao?"

Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức âm thầm cảm thán lần nữa.

Oanh!

Một quyền này, hung hăng đập xuống trên người Diệp Trần.

Theo như những gì mọi người nhìn thấy thì Diệp Trần giống như là không kịp tránh né.

"Thực lực của Thiết thống lĩnh quá mạnh, tiểu tử này thâm chí ngay cả năng lực tránh thoát cũng không có!"

"Trúng một quền cường đại như thế thì khẳng định hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!"

"Quá yếu!"

...

Mọi người thi nhau lắc đầu, trên mặt Thiết A Tam cũng lộ ra vẻ đắc ý, "Còn tưởng rằng ngươi có bản lãnh gì, hóa ra chẳng qua cũng chỉ...cái gì!"

Thiết A Tam còn chưa nói xong bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, giống như nhìn thấy một chuyện kinh khủng nhất trên thế gian.

Chỉ thấy, tiểu tử kia rõ ràng chịu một quyền mạnh nhất của hắn xong thì tùy ý vỗ vỗ quần áo, thản nhiên nói:

"Chút lực đạo đó của ngươi, gãi ngứa cho ta ta cũng cảm thấy không ổn!"

Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp cong ngón búng ra:

Sưu!

Một đạo kiếm khí vô cùng lăng lệ, từ ngón tay của hắn nổ bắn mà ra.

"Không!"

Con ngươi của Thiết A Tam lập tức co rụt lại, lập tức rống lớn một tiếng, thân thể nhanh chóng lùi lại.

Đáng tiếc, đạo kiếm khí kia thực sự quá nhanh, nhanh đến hắn căn bản không kịp trốn tránh.

Phốc!

Một đạo kiếm mang yếu ớt lóe lên trên không trung, ngay sau đó, đầu của Thiết A Tam kia đã bay lên.

Phù phù!

Một lát sau, thi thể không đầu ầm vang ngã xuống đất, toàn bộ quán rượu lập tức lặng ngắt như tờ.

P/S: Ta thích nào...chương 5.....cầu kim phiếu nha...