Thần Đế Trọng Sinh

Chương 493: Một kiếm kinh khủng




Oanh!

Cửu Thủ Yêu Hoàng lập tức cảm thấy đầu của mình giống như bị một đạo thần lôi hung hăng bổ trúng!

Ông ~~

Đầu bị choáng một trận, trong nháy mắt trống rỗng.

Tuy nhiên Cửu Thủ Yêu Hoàng đến cùng cũng là cường giả cấp Đế, rất nhanh thì đã phản ứng lại, khoảng thời gian bị choáng trước sau có lẽ ngay cả một giây đồng hồ đều không tới.

Thế nhưng là đối với cao thủ cấp bậc như bọn hắn mà nói, một chút thời gian nhìn như không có ý nghĩa này mà nói đã đủ để cải biến toàn bộ chiến cuộc!

Oanh!

Diệp Trần nắm lấy cơ hội này trực tiếp một quyền hung hăng nện vào phía trên lồ ng ngực chỗ tim của Cửu Thủ Yêu Hoàng.

Ầm!

Lấy thực lực ngày hôm nay của Diệp Trần thì uy lực của một quyền này cường đại cỡ nào?

Cửu Thủ Yêu Hoàng trực tiếp điên cồng phun ra một ngụm máu tới, ngay lập tức bay ngược ra đằng sau!

Còn về phấn mấy chục thanh Độc Long Tùy kia bị Diệp Trần vẫy tay một trảo đã nắm vào trong tay, "Tam Muội chân hỏa!"

Hô!

Trong nháy mắt kỳ độc Mặc Giao ở trên Độc Long Trùy đã bị Tam Muội chân hỏa đốt cháy hoàn toàn hết sạch.

"Thu!"

Đợi đến lúc Cửu Thủ Yêu Hoàng kịp phản ứng thì Diệp Trần sớm đã thu mấy chục thanh Độc Long Trùy kia vào trong Càn Khôn Trạc của chính mình.

"Ngươi! Ngươi vậy mà...dám thu pháp bảo của ta!"

Cửu Thủ Yêu Hoàng lập tức tức giận đến muốn thổ huyết, hắn nghĩ như thế nào cũng không nghĩ tới, chính mình chỉ sơ sẩy một chút, chẳng những bị dính một quyền của đối phương, thậm chí ngay cả phá bảo cũng bị đối phương cướp đi mất rồi.

Thật ra thì, nếu nói về lực lượng thần hồn thì Diệp Trần chưa chắc mạnh hơn sơ với Cửu Thủ Yêu Hoàng là bao, vừa rồi sở dĩ có thể dễ dàng ra tay như vậy, đầu tiên chính là bởi vì Cửu Thủ Yêu Hoàng quá chủ quan; thứ hai là bởi vì đại bộ phận tinh thần niệm lực của hắn đều được phân bố ở trên mấy chục thanh Độc Long Trùy, như vậy mới khiến Diệp Trần có cơ hội để mà lợi dụng được.

Tuy nhiên cử động lần này của Diệp Trần nhưng cũng rất là to gan, nếu như công kích thần hồn trước đó mà không có cách nào làm cho Cửu Thủ Yêu Hoàng dao động thì người bị thương lúc này chỉ sợ sẽ là hắn!

Còn về phần thất đại cường giả cấp Hoàng vây xem ở nơi xa kia thì toàn bộ sớm đã trợn mắt há hốc mồm.

Bọn họ hoàn toàn chưa kịp phản ứng là có chuyện gì thì Cửu Thủ Yêu Hoàng đã bị một quyền của Diệp Trần đánh cho thổ huyết, thậm chí ngay cả Độc Long Trùy cũng bị đối phương đoạt vào trong tay!

"Đây là tình huống gì?"

Tất cả mọi người nghĩ mãi mà không hiểu.

"Ha ha ha!"

Mà sau khi Cửu Thủ Yêu Hoàng bị một quyền của Diệp Trần đánh bay thì đột nhiên cười lên ha hả, "Rất tốt! Tiểu tử! Bản hoàng đã sống gần bốn trăm tuổi, tung hoành Yêu giới đã hơn ba trăm năm, ngươi vẫn là người đầu tiên có thể làm cho bản hoàng bị thương!"

"Nếu là như vậy, vậy thì để ngươi mở mang kiến thức thực lực chân chính của bản hoàng một chút đi!"

Nói xong lời này thì trên người của Cửu Thủ Yêu Hoàng lập tức bộc phát ra một đạo khí thế cường hãn mênh mông!

Sau đó, thân hình cả người vậy mà bỗng nhiên cất cao gấp hai lần, trọn vẹn đạt tới hơn mười mét.

Mà càng thêm thần kỳ quỷ dị chính là, sau khi cổ của Cửu Thủ Yêu Hoàng vặn vẹo một lúc từ trong lồ ng ngực của hắn vậy mà lại lộ thêm ra tám cái đầu rắn to lớn!

Rất rõ ràng, Cửu Thủ Yêu Hoàng rốt cuộc lộ ra hình thái yêu thú của mình.

Khó trách được người xưng là Cửu Thủ Yêu Hoàng, con hàng này vậy mà thật sự có tới chín cái đầu!

"Rống!!"

Sau khi Cửu Thủ Yêu Hoàng biến thân thành công, cái đầu chính ở giữa kia bỗng nhiên ngửa đầu lên trời hét dài một tiếng!

Sưu!

Từ trong mồm cái đầu này thế mà b ắn ra một vệt kim quang!

Sau khi kim quang xuất hiện lại bỗng nhiên to lớn lên vậy mà hóa thành một cái trường kích màu vàng kim dài tới hơn trăm mét!

Cửu Thủ Yêu Hoàng đưa tay một nắm bắt lấy trường kích màu vàng kim kia, đông thời trên trên thân lóng lánh kim quang, giống như Ma Thần hàng thế!

Các cường giả ở xa xa nhìn thấy thì lập tức lại thi nhau hô to lên:

"Đây mới là toàn bộ thực lực của Yêu Hoàng đại nhân?"

"Cửu Thủ Kim Mãng huyết mạch thượng cổ, quả nhiên đáng sợ a!"

"Còn có thanh vũ khí trong tay Yêu Hoàng đại nhân kia chẳng lẽ chính là Hoàng Kim Tam Xoa Kích vật chí bảo của Kim Mãng Hoàng tộc sao?"

...

Trận chiến trước mắt này có trình độ kịch liệt đã hoàn toàn vượt qua sự dự liệu của những người này.

"Tiểu tử! Đến, cùng ta đánh một trận thật sảng khoái nào!"

Cửu Thủ Yêu Hoàng cầm Hoàng Kim Tam Xoa Kích trong tay chỉ vào Diệp Trần, lôi âm cuồn cuộn nói.

Hai mắt Diệp Tràn khẽ híp lại một cái, "Tốt! Thành toàn ngươi!"

Oanh!

Thân hình Diệp Trần cũng đột nhiên tăng vọt lên tới mười mét, đạt tới trình độ ngang với Cửu Thủ Yêu Hoàng, rồi mới vung lên Trấn Thiên Thần Bổng trong tay đã trược tiếp lao tới.

"Đến hay lắm!"

Cửu Thủ Yêu Hoàng hét lớn một tiếng, cũng lập tức giơ Hoàng Kim Tam Xoa Kích lên để nghênh đón.

Rầm rầm rầm!!

Thời gian chỉ trong một cái nháy mắt, hai người đã giao thủ được mấy chiêu, Trấn Thiên Cự Bổng và Hoàng Kim Tam Xoa Kích cũng đã va chạm vào nhau mấy chục lần!

Sau khi thân hình của hai người biến lớn, hoàn toàn là đang tiến hành so đấu lực lượng, không có một chút chỗ nào có thể đầu cơ trục lợi.

Mà mỗi khi binh khí của hai người va chạm vào nhau thì không gian xung quanh ầm ầm rung động, thậm chí phát sinh một chút vặn vẹo!

Mà Long Thủ sơn dưới chân hai người dường như cũng không chịu nổi lực lượng khổng lồ của hai người, không ngừng sụp đổ xuống...

Rầm rầm rầm!

Chỉ chớp mắt, hai người đã giao thủ được hơn mười chiêu mà cả ngọn núi Long Thủ sơn cao hơn ngàn mét, ở dưới sự chà đạp của hai người vậy mà đã hoàn toàn lọt vào dưới mặt đất, hơn nữa còn lưu lại một cái hố lớn rất sâu!

"Tiểu tử! So lực lượng với ta thì ngươi tuyệt đối không thắng được ta!"

Cửu Thủ Yêu Hoàng lại hét lớn một tiếng, Hoàng Kim Tam Xoa Kích trong tay bộc phát ra hào quang màu vàng, hung hăng rơi vào Trấn Thiên Thần Bổng trong tay Diệp Trần.

Oanh!!

Xoẹt xẹt á!!

Diệp Trần ngay cả người mang bổng vậy mà dọc theo mặt đất, lùi lại trượt mấy chục mét mới đứng vững thân hình lại.

Đúng như Cửu Thủ Yêu Hoàng nói, nhục thân của Yêu tộc rất cường hãn mà thực lực của Cửu Thủ Yêu Hoàng lại vượt quá xa Khoa Lạc Phu, vẻn vẹn lực lượng mà nói, Diệp Trần không phải là đối thủ!

"Không sai! Cứ như vậy thì quả thực không thắng được ngươi..."

Diệp Trần cúi đầu, chậm rãi mở miệng nói:

"Đã như vậy trò chơi này đến đây thì nên kết thúc đi!"

Mọi người đang không hiểu ý này, đã thấy hắn đột nhiên thu Trấn Thiên Thần Bổng vào đồng thời trong tay đi theo lật một cái đã lấy ra một thanh trường kiếm toàn thân đen nhánh.

Sau đó, trong nháy mắt trường kiếm tăng vọt lên, cũng đạt tới chiều dài gần trăm mét!

"Hoá ra hắn chỉ dùng kiếm!"

"Tuy nhiên thanh kiếm này của hắn dường như không có gì đặc biệt, căn bản không có cách nào so sánh với Hoàng Kim Tam Xoa Kích!"

"Hắn nghĩ đổi một cái binh khí thuận tay hơn thì có thể đánh thắng được Yêu Hoàng đại nhân sao? Thật sự là vô cùng buồn cười a!"

...

Sau khi mọi người thấy cử động này của Diệp Trần thì tất cả đều bàn tán sôi nổi, tuy nhiên cảnh tượng xảy ra sau đó lại khiến cho bọn hắn phải thi nhau ngậm miệng lại.

Chỉ thấy, Diệp Trần chém ra một kiếm này vậy mà ở không trung xẹt qua một đạo kiếm mang kinh khủng dài tới gần ngàn mét!

Dường như ngay cả toàn bộ trời xanh đều bị một kiếm này của hắn chém ra thành hai mảnh.

Giữa trời và đất, đây là thanh kiếm duy nhất!

"Cái gì!"

"Đây là thần thông gì?". Truyện Đông Phương

"Làm sao lại cường đại như thế!"

...

Chẳng những thất đại cường giả đều hai mắt tròn xoe, ngay cả Cửu Thủ Yêu Hoàng thì con ngươi cũng không thể không co rụt lại.

Ầm ầm!

Kiếm mang kinh thiên kinh khủng đến nỗi làm cho người ta hít thở không thông kia bổ xuống dưới, Cửu Thủ Yêu Hoàng căn bản không kịp trốn tránh lập tức hét lớn một tiếng, nâng Hoàng Kim Tam Xoa Kích trong tay lên, cố gắng căn bản, đáng tiếc kiếm mang kinh khủng trong đôi mắt rất nhanh biến mất hoàn toàn không thấy đâu nữa.

Mà ở trên mặt đất thì lập tức xuất hiện một khoảng trống lớn vài ngàn mét, rộng hàng chục mét!

"Yêu Hoàng đại nhân... Chết rồi?"

Thất đại cường giả và đám người Bát hoàng tử, trên mặt của mỗi người đều không còn một chút máu, tất cả đều choáng váng.

Duy chỉ có Diệp Trần, lông mày bỗng nhiên nhíu một cái, sau đó khóe miệng hơi nhếch lên, "Thần Long huyết mạch sao? Rốt cuộc bức đi ra!"

P/S: Ta thích nào...chương thứ 7 nha....có thưởng không các đạo hữu ơi:))