"Không!!"
Trụ Tư lập tức hét lớn một tiếng, ở dưới sự uy hiếp to lớn của tử vong, quanh người trong nháy mắt phóng xuất ra ánh chớp chói mắt, "Lôi Đình Thủ Hộ!"
Mà cùng lúc đó, đằng sau cũng truyền tới một tiếng quát khẽ, "Phong Bạo Chi Nhận!"
Hô hô hô!
Từng cơn lốc bão biến thành từng lưỡi kiếm sắc bén lao nhanh về phía Diệp Trần!
Cuối cùng Phong Bạo thần An Na cũng ra tay.
"Hừ!"
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, căn bản không để ý tới công kích ở phía sau, vẫn hung hăng đánh ra một quyền hướng về phía Trụ Tư!
Ầm!
Nắm đấm được ánh sáng vàng kim bao vây đấm vào trên tầng phòng hộ kia thì tầng phòng hộ được hình thành từ lực lượng lôi đình này gần như bị vỡ vụn ra ở trong nháy mắt!
"Phốc!"
Lôi Thần Trụ Tư trực tiếp phun ra một ngụm máu lớn, cả người lại bay ra ngoài thêm một lần nữa.
Mà cùng lúc đó từng lưỡi kiếm sắc bén ở phía sau, tất cả cùng đều chém vào trên người Diệp Trần, tuy nhiên lại bị ánh sáng vàng kim kia dễ dàng hóa giải, căn bản không có cách nào làm cho Diệp Trần bị thương.
"Cái gì!"
"Một quyền phá vỡ Lôi Đình Thủ Hộ của Trụ Tư, đồng thời còn cứng rắn chống đỡ từng lưỡi kiếm sắc bén của An Na!"
"Công kích và phòng ngự đều bi3n thái như thế, vậy thì còn đánh thế nào?"
...
Các cao thủ xung quanh thấy cảnh tượng này thì lập tức thi nhau kinh hô lên.
"Chết đi!"
Thân hình Trụ Tư còn chưa đứng vững lại thì Diệp Trần đã áp sát tới trước mặt rồi lại một quyền hung hăng đấm vào!
"Không!!"
Lôi Thần Trụ Tư dốc sức liều mạng muốn lùi lại, đáng tiếc vừa mới hắn bị Diệp Trần đánh bay liên tiếp hai lần, bản thân hắn đã bị trọng thương, tốc độ lúc này sớm đã không nhanh bằng lúc trước.
Ầm!
Một quyền này của Diệp Trần đã nhanh tới mức khó có thể tin nổi, Trụ Tư căn bản không kịp phản ứng, hơn nữa Bí Ngân Chùy đã bị Diệp Trần đánh bay, thực lực của hắn cũng bị giảm xuống rất nhiều, chỉ có thể cố gắng giơ hai tay lên để ngăn cản một quyền cường hãn này của đối phương.
Tuy nhiên, nắm đấm của Diệp Trần công tới trước mặt lại lấy một cái góc độ cực kì xảo trá, trực tiếp đi qua hai cánh tay của hắn, hung hăng đấm vào trên ngực hắn!
Tuy nhiên, vượt qua ngoài sự dự liệu của Diệp Trần, đó chính là một quyền này của hắn đã sử dụng bảy tám phần công lực vậy mà còn chưa thể đấm thân thể Trụ Tư thành thịt vụn!
Phải biết lấy thực lực ngày hôm nay của Diệp Trần, một quyền đấm vào ngay cả Linh khí phổ thông cũng có thể đánh đi ra một cái dấu ấn, chớ đừng nói chi là đối phương chỉ là máu thịt.
Cho dù người này đã có thực lực của tu tiên giả cảnh giới Kim Đan, thế nhưng căn bản không có khả năng đánh đồng với tu tiên giả luyện thể.
"Chẳng lẽ hắn trải qua cải tạo gen? Được phép có thể so với tu tiên giả luyện thể? Không đúng! Là quần áo!"
Chẳng mấy chốc, Diệp Trần đã tìm ra được nguyên nhân.
Chỉ thấy, sau khi Trụ Tư bị một quyền của Diệp Trần đánh, lúc này ngã ở trên mặt đất, đã không thể đứng thẳng nổi, mà quần áo trên người cũng đã vỡ vụn ra, phía dưới lớp quần áo đã vỡ vụn lộ ra một cái quần áo bó sát người.
Diệp Trần thế nhưng khẳng định, bộ quần áo trên người này của Trụ Tư chắc là được chế tạo từ một loại vật liệu đặc thù nào đó đã không kém hơn Linh khí phòng ngự mà lực lượng của một quyền vừa rồi chính là được quần áo bó màu đen này ngăn cản hơn một nửa lực đạo, cho nên như vậy mới có thể bảo vệ được một cái mạng nhỏ của Trụ Tư không có bị một quyền của Diệp Trần mà đánh bại.
"Quần áo không tệ! Đáng tiếc vẫn phải chết!
Sau khi Diệp Trần buông lời nói lạnh lùng rơi xuống, cả người hắn cũng đã thi triển ra thần thông Súc Địa Thành Thốn, lần nữa như thuấn di chuyển tới trước mặt Trụ Tư, rồi mới bỗng nhiên giơ chân lên, hướng trên đầu của Trụ Tư đang ở trên mặt đất hung hăng giẫm xuống một cái!
Lôi Thần Trụ Tư giờ phút này đã không thể động đậy, mắt thấy bàn chân to kia của đối phương rơi xuống thì ngay lập tức rống lớn một tiếng, "Diệp Cuồng Tiên! Ngươi không thể giết ta, ngươi không thể..."
Tuy nhiên, không đợi lời nói của Trụ Tư nói xong thì một cước tàn nhẫn này của Diệp Trần đã rơi vào trên đầu của hắn.
Bành!
Đáng thương vị cường giả đệ nhất Mỹ quốc, người đứng đầu trong mười hai vị chủ thần, lại chết theo một phong cách rất YoMost như thế, bị Diệp Trần giẫm như thể giẫm một quả dưa hấu, trực tiếp một cước rõ ràng giẫm nổ tung bắn tung tóe!
Tê ~~
Mọi người ở xung quanh thấy thế thì ngay lập tức thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh, yên tĩnh như chết.
Lôi Thần Trụ Tư danh chấn toàn bộ thế giới phương Tây, thế mà cứ như thế chết rồi?
Hơn nữa lại chết theo một phong cách buồn cười như thế, thê thảm như thế!
Cho dù những người này không có một chút giao tình gì với Trụ Tự cũng không thể không có chút thương cảm.
"Trụ Tư!"
Sau khi Phong Bạo Thần An Na phản ứng lại thì ngay lập tức rống lớn một tiếng, tuy nhiên lại sợ hãi thực lực của Diệp Trần, vị đại mỹ nữ người da trắng này cuối cùng cũng không dám tiến lên.
Diệp Trần chậm rãi đưa chân ra khỏi, quay đầu nhìn về phía Phong Bạo thần An Na, khóe miệng hơi nhếch lên, lạnh lùng nói:
"Tiếp theo, đến lượt ngươi!"
An Na nghe được điều này thì ngay lập tức đôi mắt đẹp co rụt lại, gần như theo bản năng quay người là chạy, "Phong Chi Ảnh!"
An Na không dám có bất kỳ do dự nào, trực tiếp thi triển chính là thủ đoạn bảo mệnh mạnh nhất của mình.
Ngay cả Lôi Thần Trụ Tư cũng bị đối phương tiêu diệt, thực lực của cô ta còn xa không bằng Trụ Tư thì muốn ngăn cản như thế nào?
Bá bá bá!
An Na mượn nhờ lực lượng gió bão nên có tốc độ cực nhanh, trên không trung lưu lại từng đạo tàn ảnh, người đã vọt ra ngoài trăm mét.
Đáng tiếc tốc độ của Diệp Trần còn nhanh hơn, sau khi lấp lóe liên tiếp mấy lần đã đuổi theo tới trước mặt, trực tiếp đưa tay chộp một cái.
Ầm!
Trên bầu trời lập tức xuất hiện một cái bàn tay rất lớn, trực tiếp bắt lấy An Na đang vội vội vàng vàng chạy thoát thân.
Thực lực của Phong Bạo Thần An Na này so với Trụ Tư yếu hơn rất nhiều, xem ra cũng chỉ có Thần Cảnh hậu kỳ mà thôi, ở trước mặt Diệp Trần căn bản không có một chút sức chống cự nào.
"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi không thể giết ta! Nếu như ngươi giết ta thì ngươi cũng đừng hòng sống!"
Dưới tình thế cấp bách suýt chút nữa thì nói ra chuyện đạn hạt nhân bom nguyên tử.
Tuy nhiên cô ta cũng biết đây chính là bí mật quân sự cấp cao nhất, một khi cô ta nói ra trước mặt mọi người thì Mỹ quốc tất nhiên sẽ trở thành mục tiêu công kích mà cô ta cũng sẽ trở thành tội nhân của Mỹ quốc.
"Ừm?"
Diệp Trần nghe được điều này thì hai mắt khẽ híp lại một cái, mơ hồ cảm giác được đại mỹ ngữ người da trắng trước mắt này, dường như có ý triêng, đang định vặn hỏi rõ ràng hoặc là trực tiếp sử dụng thuật Sưu Hồn.
Nhưng mà đúng vào lúc này.
Hưu!
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện ánh sáng trắng chói mắt, vậy mà chặt đứt bàn tay lớn mà Diệp Trần dùng chân nguyên huyễn hóa ra cứu được An Na.
Cùng lúc đó, một giọng nói ôn hòa đột nhiên vang lên giữa thiên địa, "Diệp tiên sinh! Ngươi đã giết Trụ Tư cũng không cần phải ra tay đối với một cô gái a? Bằng không, chúa sẽ không rộng lượng tha thứ cho ngươi!"
Chỉ thấy người nói là một người đàn ông trung niên mặc áo bào màu đỏ, trong tay cầm một cây quyền trượng, toàn thân tỏa ra ánh sáng thần thánh.
"Vị này hình như là Ngải Bối Nhĩ Hồng y giáo chủ có thực lực mạnh nhất của Giáo Đình!"
"Nghe nói thực lực của người này gần như chỉ ở dưới lão Giáo Hoàng kia, là Giáo Hoàng đời kế tiếp không có nhân tuyển thứ hai!"
"Cuối cùng Giáo Đình cũng muốn ra tay sao?"
...
Diệp Trần liếc mắt qua Ngải Bối Nhĩ đột nhiên xuất hiện này, trong đôi mắt hiện lên một vệt hàn quang, "Ngươi cũng muốn chết sao?"
Ngải Bối Nhĩ Hồng Y đại giáo chủ bị ánh mắt của Diệp Trần đảo qua, trong lòng không thể không khẽ run lên, chợt lộ ra nụ cười ấm áp, dùng tiếng Hoa Hạ tiêu chuẩn nói:
"Diệp tiên sinh nói quá lời, ta chỉ là không muốn ngươi tăng thêm sát nghiệt mà thôi! Hoa Hạ các ngươi có một câu ngạn ngữ, gọi là tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, có thể cho ta một chút thể diện hay không, việc này như vậy coi như thôi đi, như thế nào?"
Diệp Trần cười lạnh, "Nể mặt ngươi? Ngươi tính là cái thứ gì! Nhanh chóng cút đi! Bằng không ngay cả ngươi ta cũng giết luôn!"
P/S: Ta thích nào... Chương 4