Sau khi bị Diệp Trần làm khuất phục thì ngay lập tức rất là niềm nỏ đón hai người Diệp Trần và Tiết Mộng Kỳ vào trong phòng khách, đồng thời cố ý phái người mang tới một bình Romanee-Conti 71 năm, tự thân rót cho mỗi người một ly.
"Khách phương Đông tôn kính, tôi rất vinh dự được làm bạn với một cường giả như ngài!"
Đật Duy Tư hướng về phía Diệp Trần nâng chén lên nói.
Diệp Trần thấy tính cách hào sảng của đối phương thế là thuận miệng nói chuyện phiếm với hắn.
Miêu Vĩ ở một bên nhìn thấy cảnh tượng này thì ngay lập tức tức giận đến không nhịn được, có một loại cảm giác như tự lấy một cục đá nện vào đầu mình.
Ngay vào lúc Đạt Duy Tư và Diệp Trần, Tiết Mộng Kỳ nói chuyện vui vẻ.
Bỗng nhiên!
"Ầm!"
Ở cửa lớn đột nhiên bị một cước của người nào đó đạp thành nát bét.
Sau đó, một đám người từ bên ngoài lao vào, "Chậc chậc chậc! Đạt Duy Tư, nghe nói gần đây ngươi triệu tập toàn bộ siêu năng giả của Phần Lan, ngươi đây là đang có ý định chuẩn bị tranh đoạt vị trí bộ trưởng phân bộ Phần Lan với ta sao?"
Người nói chuyện là một người đàn ông da trắng khoẳng ba mươi tuổi.
Đạt Duy Tư vỗ bàn một cái, đột nhiên đứng dậy, "Gia Tác Nhĩ! Ta bây giờ dù sao cũng là thay mặt bộ trưởng phân bộ Giáo Đình, ngươi dám tùy ý tự tiên xông vào nhà ta, ta coi như giết ngươi thì tổng bộ cũng không thể nói gì hơn!"
Diệp Trần ở một bên nghe được điều này thì ngay lập tức lông mày hơi nhíu lại, "Giáo Đình? Hóa ra những người này đều là người của Giáo Đình phương Tây!"
Nhớ lại trước đó lúc Dịch Sơn Hà đã hướng hắn giải thích thế cục Âu Châu thì cũng có nói qua, giới siêu năng phương Tây có hai cỗ thế lực cường đại nhất, một là Huyết tộc, một là Giáo Đình phương Tây.
Huyết tộc ẩn cư mà sống, cực ít tiếp xúc với người thế tục, không thông hôn với người ngoại tộc, cho nên sự hiện diện rất thấp.
Mà trên thực tế, khống chế toàn bộ thế giới ngầm ở Âu châu thì chính là Giáo Đình phương Tây này.
Nghe nói, thế lực của Giáo Đình phương Tây trải rộng toàn bộ Âu châu, thậm chí lan tràn đến Phi châu và các quốc gia Tây Á.
Tổng bộ của Giáo Đình phương Tây là ở Phạm Đề Cương mà mỗi một quốc gia khác nhau đều sắp đặt một cái phân bộ, gần như mời chào toàn bộ siêu năng giả của các quốc gia vào trong đó.
Tuy nhiên, để Diệp Trần có hơi chút ngoài ý muốn chính là, Đạt Duy Tư này chẳng qua cũng chỉ mới có trình độ cấp bậc tông sư Hóa Kình, không nghĩ tới lại là thay mặt Bộ trưởng phân bộ Giáo Đình phương Tây ở Phần Lan.
Nhưng suy nghĩ kỹ lại thì cũng không cảm thấy kỳ lạ, tuy rằng diện tích lãnh thổ của Phần Lan ở toàn bộ Âu châu coi như tương đối lớn, thế nhưng bất kể là thực lực kinh tế hay là thực lực về quân sự ở Âu châu thuộc về là một quốc gia nhỏ và xa xôi, thực lực siêu năng giả cũng hẳn là tương đối yếu.
Giống các cường quốc như Anh quốc, Đức quốc, Pháp quốc, nghe nói trong phân bộ đều là Hồng Y đại giáo chủ tọa trấn, thực lực giống như cường giả Thần Cấp của Hoa Hạ.
"Hừ!"
Gia Tác Nhĩ kia lập tức hừ lạnh một tiếng, "Đạt Duy Tư, chính ngươi cũng đã nói, ngươi chẳng qua chỉ là thay mặt bộ trưởng, hơn nữa đó cũng là xem ở trên thể diện cha của ngươi đã chết đi cho nên mới để cho ngươi tạm thời thay mặt làm cái bộ trưởng này, ngươi thật đúng cho là mình có thể chuyển sang làm bộ trưởng chính thức rồi sao?"
"Gia Tác Nhĩ ta, luận về thực lực so ngươi cũng không kém! Luận bối cảnh, ông cậu ta thế nhưng là chủ giáo tổng bộ Giáo Đình! So với lão cha đã chết đi của ngươi nhưng mạnh hơn nhiều, ngươi lấy cái gì ra để tranh vị trí bộ trưởng phân bộ với ta?"
Diệp Trần ở một bên nghe một lúc cuối cùng thì cũng nghe rõ đầu đuôi câu chuyện.
Hóa ra, cha của Đạt Duy Tư này là bộ trưởng phân bộ Giáo Đình ở Phần Lan, cũng coi là có một cái chức vị quản lý cấp cao.
Tuy nhiên, ở hơn nửa tháng trước, cha của Đạt Duy Tư chết không bình thường, mà Đạt Duy Tư tạm thay làm chức vụ bộ trưởng phân bộ Phần Lan.
Còn về Gia Tác Nhĩ trước mắt này thì vẫn luôn bất hòa với Đạt Duy Tư, tự nhiên không muốn để kẻ đối đầu của mình trở thành bộ trưởng phân bộ Phần Lan. Truyện Điền Văn
"Gia Tác Nhĩ! Ta cảnh cáo ngươi một lần cuối cùng, mang theo người của ngươi lập tức cút khỏi đây cho ta, bằng không ta sẽ đánh cho cái mông của ngươi nở hoa!"
Đạt Duy Tư đối với thực lực của mình có lẽ còn có khá là tự tin, vừa nói xong đã hoạt động chân tay, đi ra phía trước, giống như lúc nào cũng chuẩn bị động thủ.
Gia Tác Nhĩ cười ha ha một tiếng,
"Muốn đuổi ta đi sao? Vậy phải xem ngươi có bản lãnh này hay không!"
Cùng lúc với giọng nói rơi xuống.
Sưu!
Một đạo thân ảnh giống như quỷ mị đột nhiên ngăn ở trước mặt Gia Tác Nhĩ.
Đây là người đàn ông trung niên thấp nhỏ, làn da hiện lên màu lam sậm, một thân mặc quần áo màu đen, trên thân lộ ra khí tức quỷ dị khó mà hình dung.
"Ừm?"
Đạt Duy Tư rõ ràng sững sờ, "Ngươi là ai?"
Người kia cười lạnh, cũng không nói chuyện, thân thể trực tiếp nhoáng một cái, huy quyền đánh về phía Đạt Duy Tư.
"Muốn chết!"
Đạt Duy Tư giận dữ, ngay lập tức cũng huy quyền nghênh đón tiếp lấy.
Ầm!
Đạt Duy Tư tung ra một quyền, có một ngọn lửa rất lớn trong nắm đấm của hắn, ngay cả nhiệt độ trong toàn bộ phòng khách đều kéo lên nhanh chóng.
"Siêu năng lực của Đạt Duy Tư là hỏa lực, thế nhưng sử dụng cũng không dễ dàng, thực lực của hắn nếu như hoàn toàn phát huy ra, cho dù đối đầu với tông sư Hóa Kình của Hoa Hạ cũng không rơi vào thế hạ phong!"
Miêu Vĩ không mất cơ hội để mở miệng nói, mặt ngoài là đang giảng giải cho Tiết Mộng Kỳ, thực ra thì đang cố ý nói cho Diệp Trần nghe.
Ở trong suy nghĩ của hắn, trước đó sở dĩ Đạt Duy Tư không có lay chuyển được Diệp Trần, nhưng thật ra thì không có xuất động toàn lực, bằng không nếu ở dưới loại trạng thái bây giờ của Đạt Duy Tư này thì Diệp Trần làm sao có thể là đối thủ của hắn?
Tuy nhiên, Diệp Trần lại chậm rãi thưởng thức một ngụm rượu vang, thản nhiên nói:
"Đạt Duy Tư phải thua!"
Hắn há lại sẽ nghe mà không hiểu ý tứ trong lời nói của Miêu Vĩ?
Chỉ có điều, hai người trước mắt này, vô luận là là cùng với mười hai chủ thần của Siêu Năng cục Mỹ quốc, hay là bốn tên cao thủ của Hắc Ám Vô Giới bị Diệp Trần thu làm nô bộc kia, đều kém hơn rất rất nhiều, căn bản không lọt nổi mắt xanh của hắn.
Miêu Vĩ nghe được điều này thì ngay lập tức sững sờ, sau đó thì cười lạnh nói:
"Điều này làm sao có thể! Lấy thực lực của Đạt Duy Tư, ở Phần Lan chắc là không có mấy đối thủ, làm sao sẽ nhanh như vậy... "
Miêu Vĩ còn chưa nói xong.
Ầm!
Trong cuộc chiến, người đàn ông trung niên áo đen bỗng nhiên từ một cá góc độ quỷ dị, trực tiếp một quyền đập vào bên hông của Đạt Duy Tư, sau đó Đạt Duy Tư ngay lập tức bay ra ngoài, rơi vào trên cái bàn ở phía sau khiến cái bàn nát thành một mảnh.
Phốc!
Sau khi Đạt Duy Tư rơi xuống đất, lại điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi.
Siêu năng giả khác ở xung quanh thấy thế thì lập tức bị dọa đến thi nhau lùi lại.
"Đây là...thuấn di! Ngươi là Lam Ma nhân Đan Ni Tư?"
Sau khi Đạt Duy Tư bị thua trong nháy mắt, che ngực, chỉ vào quái nhân có làn da màu xanh lam kia, vẻ mặt sợ hãi nói.
"Hắc hắc hắc!"
Gia Tác Nhĩ ở sau lưng Lam Ma nhân, từ phía sau đi lên phía trước, ngồi xổm người xuống, vẻ mặt đăm chiêu nhìn qua Đạt Duy Tư, giống như cười mà không phải cười nói:
"Đạt Duy Tư, bây giờ ngươi đã biết chỗ thua kém ta rồi chứ? Muốn tranh với ta thì còn kém xa lắm a!"
Đạt Duy Tư trừng hai mắt một cái, "Gia Tác Nhĩ! Lần này là ta thua, thế nhưng ta không tin ngươi dám giết ta ở trước mặt nhiều người như vậy!"
Gia Tác Nhĩ cười lạnh, "Giết ngươi? Ta đương nhiên sẽ không! Tuy nhiên, Đan Ni Tư muốn làm gì thì ta đây cũng không xen vào, dù sao, hắn cũng không phải người của Giáo Đình chúng ta!"
"Tuy nhiên, ngược lại thật ra thì ta có thể cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn chủ động hướng tổng bộ Giáo Đình, từ đi chức vị Bộ trưởng phân bộ, có lẽ ta có thể cầu tình giúp ngươi nha!"
"Ngươi..."
Đạt Duy Tư lập tức vừa giận lại sợ, ngau vào lúc đang do dự không biết phải làm sao thì đột nhiên một giọng nói bình thản vang lên,
"Đạt Duy Tư, ta vừa rồi uống một bình Romanee-Conti của ngươi, cũng không thể uống chùa rượu của ngươi được, làm trao đổi đi, ta giúp ngươi giết một người, như thế nào?"
P/S: Thanks vì đã có ông kennynguyen4458 ủng hộ 30 KP nên mình dịch thêm chương....chương thứ 8 nha......