Thần Đế Trọng Sinh

Chương 411: Tiên tổ hồn đỉnh




Hô hô hô!

Trong lúc nhất thời, hỏa lực mượn gió thổi, gió hỗ trợ uy thế của hỏa lực, trong nháy mắt Diệp Trần đã bị lửa ngập trời bao phủ lại!

Giáo chúng Thiên Trúc giáo ở phía dưới ngay lập tức thi nhau hoan hô lên.

"Ngay cả Đồ Thần đại trận trong truyền thuyết đại pháp sư cũng đã xuất ra! Đại trận này dường như đã mấy chục năm rồi chưa từng dùng qua a!"

"Lần này thì sẽ không còn hồi hộp gì nữa a!"

"Chờ đại pháp sự triệu hồi ra lực lượng của các vị thần thì cho dù là Tiên Nhân cũng có thể chém giết!"

"Tiểu tử Hoa Hạ này không biết sống chết, hôm nay chắc chắn sẽ chết ở chỗ này!"

...

Ngay cả lão hòa thượng trong miếu đổ nát ở cách xa bên ngoài mấy chục dặm, thấy được cảnh tượng như vậy thì cũng không thể không chau mày, "Quả nhiên! Lão gia hỏa Tân Cách này vẫn phải sử dụng con bài chưa lật này!"

"Sở dĩ Thiên Trúc giáo có thể truyền thừa hơn ngàn năm cho tới nay vẫn luôn thịnh vượng, ngay cả cao thủ phương tây năm đó xâm lấn cũng không thể diệt Thiên Trúc giáo này đi chính là dựa vào cái đại trận Đồ Thần này a!"

"Cái Đồ Thần đại trận này chẳng bằng nói là Tế Tự đại trận đi, thông qua con đường Tế Tự triệu hồi ra thần lực của tiên tổ thời thượng cổ!"

"Nếu như lão gia hỏa này không tiếc bất cứ giá nào, cho dù là cường giả cảnh giới Bồ Tát, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể ngăn cản được!"

Tiểu hòa thượng ở một bên nghe được điều này thì nhịn không được mà hỏi:

"Sư phụ, ý của ngài là nói, vị tiên nhân của Hoa Hạ kia không đánh lại đại pháp sư Tân Cách sao?"

Lão hòa thượng thở dài một hơi nói:

"Nếu như là ở bên ngoài Thanh Quang tự, Diệp Cuồng Tiên sẽ có bảy tám phần nắm chắc, thế nhưng hắn ngàn không nên vạn không nên, chớ nên động thủ ở bên trong Thanh Quang tự này!"

"Khi hoàn toàn thi triển Đồ Thần đại trận này ra là có thể triệu hoán ra được thần lực của mười vị tổ tiên thời thượng cổ thì cho dù Diệp Cuồng Tiên này có năng lực lớn hơn nữa cũng không có khả năng ngăn cản lực lượng cường đại như thế!

"Nhớ năm đó, cường quốc phương tây xâm lấn Thiên Trúc quốc chúng ta, Huyết tộc của phương tây từng điều động ra ba vị Thân Vương, giết vào Thanh Quang tự, muốn hành động một lần diệt Thiên Trúc giáo đi!"

"Tuy nhiên, tam đại Thân Vương chẳng những thất bại tan tác mà quay trở về, về sau càng là chủ động bắt tay giảng hòa với Thiên Trúc giáo, thậm chí còn thiết lập quan hệ thân thiết qua nhiều thế hệ..."

Lão hòa thượng nói tới đây thì tiểu hòa thượng ở một bên chen lời nói:

"Ta biết! Ta biết! Sư phụ đã từng nói, Thân Vương của Huyết tộc phương tây có thực lực tương đương với La Hán của phật gia chúng ta, cũng tương đương với Tiên Nhân của Hoa Hạ quốc đúng không?"

Lão hòa thượng nhẹ gật đầu, "Đúng vậy! Ngay cả tam đại Thân Vương còn không thể rung chuyển được Thanh Quang tự này chứ đừng nói Diệp Cuồng Tiên này chỉ có một mình!"

"Tuy nhiên nói đi thì cũng phải nói lại, Tân Cách muốn triệu hồi ra thần lực của toàn bộ tiên tổ thì chắc chắn cũng phải trả ra một cái giá vô cùng đắt, nhìn xem hắn có bỏ ra được hay không!"

...

Bên Thanh Quang tự, sau khi đại pháp sư Tân Cách triệu hoán ra thần lực cũng không nhịn được mà đắc ý cười lên ha hả.

"Kiệt kiệt kiệt! Diệp Cuồng Tiên! ở trong Đồ Thần đại trận này, bản pháp sư có thể mượn nhờ lực lượng của các vị thần thời thượng cổ của Thiên Trúc giáo chúng ta, cho dù mình ngươi có mạnh hơn nữa chẳng lẽ còn có thể địch nổi chúng thần của Thiên Trúc giáo ta sao?"

"Bản pháp sư cho ngươi thêm một cơ hội nữa, ngoan ngoãn thần phục với ta thì ta có thể tha cho ngươi khỏi chết!"

Tuy nhiên, hắn vừa mới nói ra lời này thì một giọng nói đạm mạc còn pha thêm đầy giọng trêu tức đột nhiên từ trong hỏa diễm đầy trời này vang lên, "Lão già! Chỉ bằng chút thủ đoạn đó của ngươi cũng muốn để cho ta thần phục, ngươi đây là đang trêu đùa ta sao?"

Cùng lúc giọng nói rơi xuống, bên trong hỏa diễm kia đột nhiên xuất hiện một đạo kiếm quang kinh thiên màu đỏ thắm!

"Phá cho ta!"

Ầm!

Kiếm khí tung hoành!

Thiên địa biến sắc!

Hỏa diễm cháy ngập trời cùng với rất nhiều luồng đao gió kia vậy mà trong nháy mắt bị kiếm khí cường đại kia xua tan đi không còn một mống!

"Lại phá!"

Sau khi Diệp Trần ra một chiêu phá hết công kích của đối phương thì ngay sau đó lại có hai kiếm bay vù vù ra!

Bành! Bành!

Đại pháp sư Tân Cách thông qua Tế Tự triệu hoàn ra hai đạo bóng mờ kia vậy mà cũng bị Diệp Trần phân biệt mà trảm phá!

"Không! Ngươi làm sao lại mạnh như thế!"

Bạch bạch bạch!

Đại pháp sư Tân Cách liên tiếp lùi lại hơn mười bước, mặt mũi trắng bệch, một mặt hoảng sợ!

Diệp Trần cười lạnh, "Ta nói rồi, ngươi quá yếu a!"

"Nhận lấy cái chết đi!"

Diệp Trần vung Xích Diễm kiếm to lớn trong tay lên một lần nữa rất trực tiếp một kiếm mạnh mẽ chém xuống đỉnh đầu của đại pháp sư Tân Cách.

Trong cơ thể của đại pháp sư Tân Cách thì huyết khí cuồn cuồn còn chưa có điều chỉnh xong cho nên căn bản không kịp tránh né, đành phải vội vàng giơ quyền trượng vàng óng trong tay lên để ngăn cản.

Khanh!!

Một tiếng giống như tiếng chuông đồng vang vọng cả đất trời, thậm chí ngay cả không gian xung quanh cũng xuất hiện từng đạo gợn sóng, dường như lúc nào cũng có thể vỡ vụn ra.

Oanh!

Sau một khắc, dưới một kích toàn lực này của Diệp Trần thì cả người đại pháp sư Tân Cách giống như là đạn pháo, hung hăng rơi xuống phía dưới!

Ầm!

Trong nháy mắt đại pháp sư Tân Cách rơi vào phòng ốc ở phía dưới.

Rầm rầm!

Phòng ốc của Thanh Quang tự ở trong phạm vi mấy chục mét, trong nháy mắt sụp đổ cả một mảnh, hơn nữa trên mặt đất còn hiện ra một cái hố sâu rất lớn!

Nhiều giáo đồ của Thiên Trúc giáo thấy được cảnh này thì mọi người ngay lập tức đều lộ ra vẻ mặt sầu thảm.

"Đại pháp sư vậy mà...bại?"

"Cái tên này làm sao lại mạnh như thế?"

"Thanh Quang tự chúng ta sắp xong rồi sao?"

...

"Các ngươi nói bậy bạ cái gì! Át chủ bài thật sự của sư phụ ta còn chưa có sử dụng thì làm sao có thể chết đi dễ dàng như vậy!"

Tạp Bì Nhĩ hướng về phía mọi người quát lạnh một tiếng.

Quả nhiên, hắn vừa mới nói xong lời này thì "Bành" một tiếng!

Khu phế tích kia trong nháy mắt nổ tung lên, đồng thời một bóng người thoát ra từ trong hố sâu của khu phế tích.

Chính là đại pháp sư Tân Cách đang trong cơn thịnh nộ!

Ở trên bàn tay phải của hắn không biết từ khi nào lại xuất hiện thêm một cái đỉnh nhỏ màu đỏ ngòm như máu!

"Được, Được một cái Diệp Cuồng Tiên! Ngươi đã thành công chọc giận ta! Sau đây ta sẽ để cho ngươi mở mang kiến thức một chút uy lực chân chính của Đồ Thần đại trận!"

Nói xong lời này đồng thời cái đỉnh nhỏ màu đỏ ngòm trong tay của đại pháp sư Tân Cách kia, ở dưới sự thúc giục của chân nguyên vậy mà trong nháy mắt bắt đầu to ra!

Thời gian chỉ trong một cái chớp mắt vậy mà đã biến thành một cái đỉnh lớn cao gần mười mét!

Sau đó, ở trong ánh mắt khó hiểu của một đám giáo đồ, đại pháp sư Tân Cách vậy mà bỗng nhiên huy chưởng vỗ vào lồng ngực của mình!

"Phốc!"

Một ngụm máu tưới bay vào bên trong cái đỉnh đỏ như máu!

"Lấy máu của ta! Tế tự chư thần!"

Oanh!

Sau khi đại pháp sư Tân Cách nói xong lời này, trong cái đỉnh đỏ như máu kia lập tức lao ra một đạo ánh sáng màu đỏ vàng!

"Mượn, Lực lượng Phong Thần Bà Sấu!"

"Mượn, lực lượng Hỏa Thần A Lão Ni!"

Oanh!

Oanh!

Sau khi đại pháp sư Tân Cách thi triển Tế Tự một lần nữa.

Bên trong cái đỉnh khổng lồ màu máu kia đột nhiên chui ra hai cái bóng mờ lớn màu vàng kim giống với hai cái cái bóng mờ được triệu hồi ra trước đó thế nhưng lại càng to lớn ngưng thực hơn!

Khí tức đột nhiên cường đại hơn trước đó gần mười lần!

Tuy nhiên, đây còn chưa hết!

Chỉ thấy đại pháp sư Tân Cách lại vỗ vào bộ ngực của mình một lần nữa, phun ra một ngụm máu tươi, vậy mà tiếp tục triệu hoán:

"Mượn, lực lượng Minh Vương Diêm La!"

"Mượn, lực lượng Lôi Thần Nhân Đà La!"

Oanh! Oanh!

Trong nháy mắt lại có hai cái bóng mờ to lớn chui ra từ trong cái đỉnh khổng lồ màu máu đó!

Mà sau khi đại pháp sư Tân Cách thi triển ra chiêu này, khí tức cả người lập tức trở nên suy yếu vô cùng, giống như ngay lập tức già nua đi tới mấy chục tuổi, biến thành ông lão gần đất xa trời, giọng nói cũng rất khàn khàn, "Khặc khặc! Diệp Cuồng Tiên! Ngươi có thể bức ta sử dụng Hồn Đỉnh Tiên Tổ thì ngươi cũng đã đủ để kiêu ngạo rồi!"

"Tiếp theo thì ngoan ngoãn chịu chết đi!"

P/S: Ta thích nào....