Giọng nói rơi xuống không lâu.
Bá bá bá!
Ba bóng người giống như quỷ mị xuất hiện ở trước mọi người.
"Đại ca, xem ra uy vọng của gia tộc Liễu Sinh chúng ta không được nhiều bằng lúc trước a! Người nào cũng dám chạy đến Liễu Sinh gia chúng ta để giương oai!"
"Lão Lục, không thể khinh địch! Kẻ này giết Tùng Hạ, ít nhất thì cũng là cao thủ cấp bậc Kiếm Thánh!"
"Đảo quốc chúng ta từ khi nào có một vị thiếu niên cao thủ như vậy?". Truyện Sủng
Đây là ba ông lão trên người mặc trang phục võ sĩ màu đen, ngoài Diệp Trần ra, không có ai có thể nhìn thấy bọn họ là xuất hiện ở trước mặt mọi người như thế nào, chỉ từ thân pháp là có thể nhìn ra được đây là cao thủ tuyệt đỉnh.
"Là gia chủ đại nhân!"
"Còn có hai vị trưởng lão đại nhân!"
"Lần này chúng ta được cứu rồi!"
...
Mọi người của gia tộc Liễu Sinh nhìn thấy ba ông lão đột nhiên xuất hiện thì ngay lập tức tinh thần tất cả mọi người đều trở nên phấn chấn.
Hóa ra ba ông lão này chính là tam đại cao thủ Thần Cảnh của Liễu Sinh gia, là bậc cha chú của Liễu Sinh Chính Long kia.
"Lão phu là Liễu Sinh Tuấn Giới gia chủ của Liễu Sinh gia, các hạ là ai? Vì sao phải đại khai sát giới ở Liễu Sinh gia?"
Ông lão đứng ở giữa tiến lên một bước nhìn chòng chọc vào Diệp Trần, mở miệng trầm giọng nói.
Diệp Trần ngẩng đầu liếc qua ông lão, sau đó dùng tiếng của Đảo quốc, mở miệng nhàn nhạt nói:
"Ta là ai ngươi còn chưa xứng biết! Ngoan ngoãn để Liễu Sinh Chính Bình cút ra đây nhận lấy cái chết, có lẽ ta có thể tha cho những người khác của Liễu Sinh gia các ngươi!"
"Baka!"
Diệp Trần vừa mới thốt ra, một ông lão ở bên cạnh không nhịn được lập tức mắng to một tiếng, đang muốn lao về phía trước, tuy nhiên lại bị Liễu Sinh Tuấn Giới kéo lại, nhỏ giọng nói:
"Lão Lục! Trước tiên không nên vọng động! Kẻ này tuổi còn trẻ mà đã có thực lực như thế, bối cảnh khẳng định không đơn giản!"
Liễu Sinh Tuấn Giới tuy rằng nói thì nói như thế, tuy nhiên cũng đang tức giận không chịu được, lần nữa nhìn về phía Diệp Trần, giọng nói bắt đầu có chút lạnh, "Các hạ làm việc nói chuyện có thể thu liễm lại một chút a? Ngươi cùng Liễu Sinh Chính Bình có ân oán gì? Không bằng ở trước mặt mọi người nói ra đi, nếu như thật sự là con ta làm sai, ta bảo hắn hướng ngươi nhận lỗi là được!"
Liễu Sinh Tuấn Giới cố nén lửa giận trong lòng, nếu như không phải xem ở tu vi của Diệp Trần, khả năng có bối cảnh không tầm thường thì lấy thân phận và địa vị của hắn, há cần tốn thời gian nói nhảm với đối phương?
Tuy nhiên, Diệp Trần căn bản không thèm chịu nể mặt, "Không có gì đáng nói! Liễu Sinh Chính Bình hôm nay phải chết, cho các ngươi thời gian một phút, không giao người ra những người các ngươi đều phải chôn cùng hắn!"
"Khốn kiếp!"
Lần này thì ngay cả Liễu Sinh Tuấn Giới cũng không nhịn được, "Ngươi đây là đang khiêu khích uy nghiêm của Liễu Sinh gia chúng ta! Ta mặc kệ ngươi có thân phận gì, bây giờ quỳ xuống nói xin lỗi thì ta tha cho ngươi khỏi chết!"
Oanh!
Liễu Sinh Tuấn Giới vừa nói chuyện đồng thời khí thế trên người cũng lập tức không giữ lại chút nào mà bạo phát ra ngoài, vốn là ông lão gia nua thân thể còng xuống chớp mắt đã trở nên giống như lập tức trẻ ra mấy chục tuổi, dáng người cũng đột nhiên cao lên không ít, xung quanh còn có lưu quang lấp lóe, phảng phất giống như thần linh.
Mà cùng lúc đó, hai ông lão còn lại cũng thi nhau thi triển ra khí thế của riêng mình.
Oanh!
Oanh!
Khi khí thế của tam đại cường giả Thần Cảnh tụ lại một chỗ, lập tức đạt đến một cái tình trạng rất kinh khủng!
Mọi người của gia tộc Liễu Sinh ở xung quanh lập tức thi nhau cảm thấy được một cỗ uy lực kinh khủng khiến cho bọn hắn không tự chủ được mà muốn quỳ bái.
"Không hổ là Kiếm Thần a!"
"Đây chính là thực lực của gia chủ đại nhân và hai vị trưởng lão đại nhân sao?"
"Quả nhiên cường đại đến đáng sợ!"
...
"Tiểu tử! Bây giờ ngươi đã biết là đang đối mặt với ai chưa? Còn không quỳ xuống cầu xin tha thứ?"
Liễu Sinh Tuấn Giới vào lúc này giống như một bị thần, nhìn xuống Diệp Trần như nhìn xuống một con kiến hôi, lần nữa mở miệng từ từ nói.
Lấy thực lực tu vi của hắn, cho dù là ở trong Thần Cảnh, cũng thuộc về hàng ngũ cao thủ đứng đầu, cách cảnh giới Tiên Nhân cũng chỉ có khoảng cách nửa bước.
Phóng tầm mắt toàn bộ Đảo quốc, ngoài Vũ Hạc đại tiên mấy chục năm đều chưa từng xuất thế kia thì cũng chỉ còn có Bán Tàng Chân Nhất của tổ chức Sam Khẩu so với hắn mạnh hơn một bậc mà thôi.
Bây giờ Bán Tàng Chân Nhất bỏ mình, Vũ Hạc đại tiên không màng thế sự, Liễu Sinh Tuấn Giới hắn bây giờ tuyệt đối đã là Thái Sơn Bắc Đẩu của giới võ đạo Đảo quốc.
Hắn tin tưởng ở dưới uy lực của chính mình, thiếu niên mười mấy tuổi trước mặt này không thể không lập tức bị dọa đến phải dập đầu cầu xin tha thứ.
Tuy nhiên, kết quả mà hắn dự đoán không có xảy ra.
Hai mắt Diệp Trần buông xuống, giống như không có cảm ứng được khí thế cường đại của ba người Liễu Sinh Tuấn Giới, trái lại còn lắc đầu, thấp giọng lẩm bẩm nói:
"Ta đã cho các ngươi cơ hội, các ngươi đã không biết trân quý, vậy thì...tất cả đều chết hết cho ta!"
Giọng nói rơi xuống, Diệp Trần chậm rãi giơ bàn tay lên.
Ầm ầm!
Trên bầu trời lập tức xuất hiện một cái bóng mờ hình bàn tay khổng lồ dài đến gần trăm mét, sau đó hướng về phía ba người Liễu Sinh Tuấn Giới hung hăng chụp lại!
"Cái gì!"
Ba người Liễu Sinh Tuấn Giới lúc này sắc mặt mới thi nhau thay đổi, vội vàng hợp lực ngăn cản.
Ầm ầm!
Bàn tay lớn này đập xuống, tuy rằng chưa thể trực tiếp đập chết ba người này, nhưng trong nháy mắt đã ép cỗ khí thế cường đại trước đó của bọn hắn xuống.
Phốc! Phốc! Phốc!
Phù phù! Phù phù! Phù phù!
Cuối cùng, ba người không chịu nổi áp lực mênh mông của cái bóng hình bàn tay khổng lồ kia, thi nhau điên cuồng phun ra ngụm máu tươi, ngã nhào trên mặt đất.
"Không! Làm sao lại mạnh như vậy!"
"Hắn rốt cuộc là ai?"
"Diệp Cuồng Tiên! Hắn chắc chắn chính là người giết chết Bán Tàng Chân Nhất, đánh lui lực lượng phòng vệ thứ bảy Diệp Cuồng Tiên!"
Tam đại cường giả Thần Cảnh bị một chưởng của Diệp Trần trực tiếp ép quỳ rạp xuống đất, lập tức thi nhau rống lớn.
Mà Liễu Sinh Tuấn Giới lúc này rốt cuộc mới phản ứng lại, trong nháy mắt đoán được thân phận của Diệp Trần.
Tuổi trẻ như vậy, còn có thể có được thực lực như thế, ngoài Diệp Cuồng Tiên làm chấn động toàn cầu gần đây thì còn có thể là ai?
Khóe miệng của Diệp Trần không thể không hơi nhếch lên, "Thế mà có thể đoán được ta là ai, tiếc rằng phản ứng chậm quá đi!"
Liễu Sinh Tuấn Giới nghe thấy Diệp Trần thừa nhận, lập tức trên mặt càng phát ra vẻ sợ hãi, vừa tận lực ngăn cản áp bách của cái bóng hình bàn tay khổng lồ kia, vừa bắt đầu liều mạng cầu khẩn, "Diệp tiền bối tha mạng! Chúng ta có mắt không thấy Thái Sơn, khẩn cầu Diệp tiền bối buông tha gia tộc Liễu Sinh chúng ta một con đường sống! Tên súc sinh Liễu Sinh Chính Bình kia không có ở trong nhà, ta đây tự mình bắt hắn quay trở lại giao cho ngài tùy ý xử trí! Mặt khác ta nguyện ý dâng hiến cho ngài một nửa tài phú của gia tộc Liễu Sinh, ngài xem như vậy được chưa?"
Sau khi Liễu Sinh Tuấn Giới biết được thân phận của Diệp Trần thì đã hoàn toàn sợ, hoàn toàn không để ý tới sự uy nghiêm của một người gia chủ của Liễu Sinh gia, hận không thể nhanh chóng tự tay giao đứa con chuyên gây chuyện này của mình vào trong tay Diệp Trần, để cầu xin sự tha thứ của hắn.
Nói đùa, đầu tiên đối phương tiêu diệt tổ chức Sam Khẩu, sau đó đánh lui lực lượng phòng vệ thứ bảy, so sánh sơ quan là có thể thấy gia tộc Liễu Sinh bọn hắn thì được coi là gì?
Nhưng để cho Liễu Sinh Tuấn Giới không nghĩ ra là con của mình làm sao lại đắc tội loại người kinh khủng như này?
"Bây giờ cầu xin tha thứ thì đã muộn rồi!"
Đối với điều kiện mê người của Liễu Sinh Tuấn Giới, Diệp Trần trực tiếp bỏ qua.
Lấy thực lực và địa vị của hắn hôm nay, tài phú thế tục đối với hắn mà nói đã không có bất kỳ giá trị nào, cho dù là giàu có nứt đố đổ vách như gia tộc Liễu Sinh hắn căn bản cũng không có để vào mắt.
Ầm!
Diệp Trần buông xuống giọng nói lạnh như băng, bàn tay trực tiếp bỗng nhiên nhấn một cái lại gia tăng thêm mấy phần lực đạo.
Bành!
Tam đại cao thủ Thần Cảnh lại bị một chưởng mạnh mẽ này của Diệp Trần trực tiếp đập nát thành một bãi thịt nhuyễn!
"Má ơi! Chạy mau a!"
Những người còn lại của gia tộc Liễu Sinh thì thấy ngay cả gia chủ đại nhân đều bị đối phương đập chết dễ dàng như vậy thì ngay lập tức từng người đều bị dọa co cẳng là chạy.
"Ta nói rồi, không giao Liễu Sinh Chính Bình ra thì tất cả các ngươi đều phải chết!"
Bá bá bá!
Từng đạo tàn ảnh hiện lên ở trên không trung, trên trăm tên võ sĩ của Liễu Sinh gia trong nháy mắt bị Diệp Trần giết chết toàn bộ!
P/S: Ta thích nào...chương thứ 5 nha. Ủng hộ Kim Phiếu và TLT nha mọi người ơi