Chứng kiến cảnh tượng Bán Tàng Chân Nhất còn đang phong thái ngời ngời, trong nháy mắt bị ba quyền của đối phương đập nát tất cả mọi người từ tổ chức Sam Khẩu đến bọn người của Cung Bản Ngũ Thập Nhị tại Bộ chỉ huy ở phía xa trên biển đều không tin vào mắt mình. Mọi người đồng loạt liều mạng dụi dụi cặp mắt nhìn lại lần nữa, xác thực ai cũng thấy thân xác Bán Tàng Chân Nhất còn nát vụn phía trước mới dám chắc mọi chuyện trước mắt đều là sự thật.
Bán Tàng Chân Nhất, thần bảo vệ tổ chức Sam Khẩu, đệ nhị cường giả gần với Vũ Hạc đại tiên của Đảo quốc, thế mà chết đi một cách chóng vánh như vậy!
Hơn nữa, sau khi sử dụng Kiếm Nhị Thập Nhị là một kích mạnh nhất của hắn vậy mà vẫn bị ba quyền của đối phương đấm chết!
"Điều này sao có thể!"
Tất cả mọi người vào lúc này đều đang choáng váng, thực sự không thể nào tiếp thu được sự thật này.
Cuối cùng vẫn là Cung Bản Ngũ Thập Nhị là người phản ứng lại đầu tiên, lập tức hướng về thủ hạ của mình ở một bên quát:
"Nhanh! Lập tức kết nối với điện thoại của Thủ tướng đại nhân cho ta, chúng ta trước đó có phán đoán sai lầm với người này, việc này nhất định trước tiên phải báo cáo cho Thủ tướng đại nhân!"
"Người đâu! Còn không nhanh chân lên cho ta."
...
Lúc này tại hiện trường, sau khi Diệp Trần lấy một quyền gi ết chết Bán Tàng Chân Nhất, thân thể nhoáng một cái đã đi tới trước mặt mấy người Bán Tàng Hùng Nhất.
Một đám cao tầng hạch tâm tổ chức Sam Khẩu thấy được thì vẻ mặt trở nên trắng bệch, thậm chí một số người nhát gan đã bị dọa sợ đến tè cả ra quần.
Phải biết, địa vị của Bán Tàng Chân Nhất ở trong lòng bọn họ không thua kém gì thần linh, là biểu tượng vô địch, là niềm tự hào bao đời nay của tổ chức Sam Khẩu bọn họ. Nhưng bây giờ, thần linh thế mà ngã xuống, hơn nữa còn bị người thiếu niên trước mắt này g iết chết một cách dễ dàng như thế, loại đả kích to lớn như vậy đủ để cho những kẻ cuồng tín này sụp đổ trực tiếp, không còn chút sức lực nào chống cự lại. Thần linh đã chết, bọn họ không còn chỗ dựa nào nữa tất cả coi như chấm hết rồi.
"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi không thể giết chúng ta!"
Cuối cùng, vẫn là Ma Sinh Thác Chân vẫn còn giữ lấy được một chút lý trí, trực tiếp hét lớn.
Diệp Trần lập tức cảm thấy vui vẻ, cũng không có vội vàng ra tay, giống như cười mà không phải cười nói:
"Ồ? Vậy ngươi thử nói một chút, vì sao ta không thể giết các ngươi?"
Ma Sinh Thác Chân hít sâu một hơi, cố gắng áp chế hoảng sợ trong lòng xuống, mới mở miệng nói:
"Lấy năng lực của ngươi, chắc là cũng có thể nhận ra được, hiện giờ nơi này sớm đã bị quân đội bao vây hoàn toàn!"
"Ta cũng không sợ nói thật cho ngươi biết, lần này Đảo quốc điều động hẳn lực lượng của một sư đoàn, hơn nữa căn cứ quân sự gần đây, đạn dược tiếp tế đầy đủ, một mình ngươi cho dù năng lực coi như mạnh hơn nữa, ngươi cảm thấy một mình ngươi có thể chống lại cả một sư đoàn hay sao?"
"Trước đó ta đã có ước định với Tổng tư lệnh, Tướng quân Cung Bản, nếu như tổ chức Sam Khẩu chúng ta bị ngươi tiêu diệt, quân đội sẽ không tiếc bất cứ giá nào tiêu diệt ngươi!"
"Nếu như ngươi không giết chúng ta, vậy chúng ta chính là con tin của ngươi, Tướng quân Cung Bản sẽ không tùy tiện công kích, ta cam đoan có thể đưa ngươi rời khỏi Đảo quốc một cách thuận lợi!"
"Hơn nữa, sau đó tổ chức Sam Khẩu chúng ta nguyện ý dâng lên một trăm tỷ để bồi thường cho ngươi, đồng thời cam đoan sau này tuyệt đối không trêu chọc ngươi, ngươi nghĩ như thế nào?"
Nghe được lời này của Ma Sinh Thác Chân, Bán Tàng Hùng Nhất ở một bên cũng vội vói:
"Không sai! Chỉ cần ngươi bằng lòng tha cho tính mạng của chúng ta, mọi điều kiện đều có thể nói!"
Hắn thật sự rất sợ hãi, ngay cả ông nội Bán Tàng Hùng Nhất của hắn, chính là chỗ dựa lớn nhất của tổ chức Sam Khẩu đều bị đối phương g iết chết một cách dễ dàng như vậy, hắn bây giờ ngay cả một chút xíu suy nghĩ đối nghịch với Diệp Trần cũng không có, chỉ muốn bảo vệ cái mạng nhỏ này của chính mình thôi.
Hơn nữa hắn giờ cũng đang vô cùng hối hận, nếu như hắn sớm biết Diệp Trần có thực lực như thế, cho dù có chuyện lớn tày trời xảy ra đi chăng nữa hắn cũng không dám đi trêu chọc tên sát tinh này!
Diệp Trần nghe được điều này, hai mắt không thể không híp lại một cái, từ từ nói:
"Xem ra, điều kiện của các ngươi dường như rất mê người..."
Hai người Ma Sinh Thác Chân và Bán Tàng Hùng Nhất ngay lập tức đều tỏ ra vui mừng, "Nói như vậy là ngươi đáp ứng?"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, nụ cười bỗng nhiên thu lại, "Thế nhưng là ta từ chối!"
"Tại sao?"
Ma Sinh Thác Chân lập tức cuống lên, hét lớn:
"Diệp Cuồng Tiên! Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn đồng quy vu tận với chúng ta hay sao?"
Diệp Trần cười lạnh, "Đồng quy vu tận sao? Các người nghĩ quá xa rồi. Chết cùng ta các ngươi còn chưa có tư cách này!"
Nói xong, một bàn tay của Diệp Trần trực tiếp đập xuống.
Ầm!
Đám người tổ chức Sam Khẩu lập tức tử thương vô số, một số may mắn còn sống ngay lập tức quay người co cẳng chạy.
Đáng tiếc, tốc độ của bọn hắn ở trong mắt Diệp Trần cũng không có nhanh hơn so với con kiến bao nhiêu, trực tiếp tiện tay b ắn ra mấy đạo kiếm khí đã chém giết toàn bộ những người này.
Đến tận đây, tổ chức Sam Khẩu thế lực lớn đệ nhất của Đảo quốc này đã bị hủy diệt hoàn toàn!
Thế nhưng sau khi hắn tiêu diệt những dư nghiệt còn sót lại của tổ chức Sam Khẩu này, còn chưa đợi hắn đi ra khỏi cái trang viên này thì đã có từng tiếng nổ vang lên ở xung quanh!
Thần niệm Diệp Trần khẽ động, khóe miệng không thể không nhếch lên, thấp giọng lầm bẩm nói:
"Tới đúng là rất nhanh! Cũng được, hôm nay dứt khoát phải xem một chút thực lực quân đội hiện đại của Đảo quốc là như thế nào!"
Lời này vừa mới nói xong, ầm ầm!
Vậy mà ở xung quanh bỗng nhiên xuất hiện mười mấy chiếc xe tăng loại cơ động!
Loại xe tăng cơ động này so với xe tăng bình thường thì có tính cơ động cực cao, tốc độ nhanh, hơn nữa hỏa lực không chỉ rất mạnh mà tính ổn định cũng cao!
Rất rõ ràng Đảo quốc cũng hiểu rõ, võ giả đạt tới loại mức độ này, lục binh và đạn bình thường đối với bọn hắn căn bản không tạo thành uy hiếp, đương nhiên sẽ không để cho người của bọ hắn đi lên chịu chết một cách vô ích, trực tiếp điều động một lần là mười mấy chiếc xe tăng cơ động.
"Tấn công!"
Theo quan chỉ huy ra lệnh một tiếng, mười mấy chiếc xe tăng cơ động sớm đã nhắm chuẩn mục tiêu, thi nhau nhấn nút khai hỏa tấn công kẻ địch.
Ầm! Ầm! Ầm!
Từng quả từng quả đạn pháo trực tiếp hướng về phía Diệp Trầ mà nổ b ắn ra!
Mà Diệp Trần lại có lòng muốn thử uy lực của vũ khí hiện đại một lần, thế là không có sử dụng thuật Lưu Ly Kim Thân, trực tiếp giơ hai tay lên chặn đầu, mặc cho những quả đạn pháo này bắn trúng vào trên người mình.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hơn mười quả đạn pháo gần như cùng một lúc đánh trúng vào thân thể của Diệp Trần!
Xoẹt xẹt ~~~
Cả người Diệp Trần thế mà bị cỗ lực lượng cường đại này trùng kích, trực tiếp bị đánh bay ra mấy chục mét!
"Thật là mạnh!"
Tuy rằng Diệp Trần miễn cưỡng chống đỡ được, cũng không có bị thương, chỉ là phá nát một chút da, thế nhưng cỗ lực trùng kích cường đại này vẫn để Diệp Trần hơi kinh hãi, không thể không thầm nghĩ trong lòng:
"Xem ra ta có chút coi nhẹ uy lực của những vũ khí hiện đại này!"
Nhắc tới thì đây là lần đầu tiên của hắn ở cả kiếp trước lẫn kiếp này đối kháng chính diện với loại vũ khí hiện đại này, trước kia ở trong lòng hắn đại khái đã tính toán ra, thế nhưng phải đích thân thử nghiệm thì mới biết được uy lực chân chính của những vũ khí hạng nặng này.
Mặc dù có chút ngoài suy tính của hắn, thế nhưng lực công phá của đạn pháo này vẫn còn ở trong phạm vi tiếp nhận của hắn, còn chưa thể đạt tới mức khiến hắn phải khiếp sợ.
Mà một bên của Đảo quốc, lúc này tất cả đều đã sớm trợn mắt há hốc mồm.
Mười mấy quả đạn pháo đánh vào trên thân thể của người trước mắt này, đối phương thế mà giống như không có việc gì!
Ngay cả Spider-Man siêu nhân trong phim ảnh của Mỹ quốc, cũng không có cường đại tới mức độ này a?
"Nhanh! Toàn bộ bật hết hỏa lực cho ta! Không được để cho hắn có cơ hội th ở dốc! "
Đám lính bên trong điều khiển xe tăng cơ động của Đảo quốc, tất cả đều nhìn tới trợn tròn mắt, nhất thời quên mất thời điểm tấn công, chỉ đến khi mệnh lệnh của bộ chỉ huy vang lên lần nữa mới hoàn hồn nhanh chóng quay lại vị trí chiến đấu.
Lệnh cấp trên vừa ban ra, chỉ giây sau, mười chiếc xe tăng cơ động lại lần nữa hướng Diệp Trần khai hỏa.
Bùm! Bùm! Bùm!
Giữa trời đêm mịt mù, từng đầu đạn pháo xé không gian như một màn sao băng hướng về phía Diệp Trần lao tới.
Diệp Trần đã thăm dò được uy lực của những quả đạn pháo này, đương nhiên sẽ không tiếp tục cậy mạnh tay không chống lại chúng nữa, lập tức giẫm chân xuống đất, hô vang một tiếng.
"Lưu Ly Kim Thân! Mở!"
"Pháp Tướng Thiên Địa! Mở!"
P/S: Ta thích nào....đoạn gay cấn a......mọi người cho mình xin ít KP giữ top 3 với:D