Thần Đế Trọng Sinh

Chương 204: Mục đích của Tần Đạp Thiên




Cuối cùng, Dịch Sơn Hà thấy không khuyên nổi Diệp Trần nên chỉ đành phải thở dài một hơi rời đi.

Hai ngày sau, tin tức Diệp Cuồng Tiên ước chiến lão tổ Tần Đạp Thiên Tần gia, đại trưởng lão của Thánh Tâm các đã truyền khắp toàn bộ giới võ đạo Hoa Hạ thậm chí cả những gia tộc hàng đầu nữa, việc này đột nhiên tạo ra chấn động vô cùng to lớn!

...

Tần gia ở Kinh Đô.

"Tốt cái tên Diệp Cuồng Tiên! Được một chiêu đánh đòn phủ đầu! Cách làm việc của người này, quả nhiên không theo lẽ thường mà an bài, thế mà trước khi chúng ta còn chưa có phát ra chiến thư, sớm đã khởi xướng khiêu chiến với lão tổ!"

"Kết quả là, thời gian và địa điểm của trận chiến quyết đầu đều được kiểm soát bởi hắn ta, đó thật sự là một mưu kế hay! Hảo phách lực a!"

Tần Trí nhìn qua chiến thư trên tay, nhịn không được mà cảm thán một hồi.

Sau khi từ hôm đó ở Vân Châu trở về, Tần Trí vẫn đang âm thầm chuẩn bị, làm sao để diệt đi Diệp Trần cái họa lớn trong lòng này.

Hắn đầu tiên là truyền ra tin tức Diệp Trần giết chết Thần Long Tứ Quân, hơn nữa còn thổi phồng trắng trợn, su đó lợi dụng lực ảnh hưởng của Tần gia và Diệp gia trong quân đội, tạo áp lực tới thượng tầng, cuối cùng bức bách đại thủ trưởng từ bỏ ý nghĩ muốn bảo vệ Diệp Trần.

Sau đó lại mời lão tổ Tần gia ra, chuẩn bị lấy phương thức ước chiến, bức Diệp Trần đi ra để quang minh chính đại hành động một lần tiêu diệt hắn.

Vốn hắn sợ Diệp Trần tránh né mà không chiến, thậm chí đều sớm đã chuẩn bị tốt hậu chiêu.

Nhưng tuyệt đối không nghĩ ra, cái tên này thế mà chủ động khiêu chiến trước, ngược lại đánh cho bọn họ trở tay không kịp.

"Hừ! Cho dù tâm kế của hắn cao hơn nữa thì như thế nào? Ở trước thực lực tuyệt đối tất cả mưu kế đều chỉ là phù phiếm!"

"Không sai! Hắn đã dám chủ động khiêu chiến lão tổ, vậy chính là tự chịu chết!"

"Chúng ta lập tức hồi báo tin tức việc này cho lão tổ, quân đội bây giờ đã ưng thuận hứa hẹn, không còn nhúng tay vào chuyện của Diệp Cuồng Tiên, đây chính là cơ hội tốt đẹp để diệt đi người này a! Ha ha ha!"

...

Mọi người trong Tần gia bàn luận sôi nổi, trên mặt mỗi một thành viên của Tần gia đều vui mừng hớn hở ra mặt, giống như đã nhìn thấy cảnh tượng Diệp Cuồng Tiên bị chính lão tổ của nhà mình giết chết.

Duy chỉ có Tần Trí là có vẻ mặt ngưng trọng, bất kể như thế nào hắn cũng không cười nổi, bởi vì hắn phát hiện, chính mình trốn ở phía sau màn giao thủ với người này mấy lần, luôn luôn tính toán không bỏ sót hắn, thế nhưng lại tính sai nhiều lần, mỗi lần cử động của đối phương đều nằm ngoài sự dự liệu của hắn.

Vấn đề quan trọng nhất là, hắn cẩn thận nghiên cứu những gì Diệp Cuồng Tiên đã trải qua, mỗi lần hành động đều kinh người, nhưng nhiều hắn vẫn là người có thể cười tới cuối cùng!

Tần Tấn Xuyên gia chủ Tần gia ở một bên, dường như nhìn ra sự lo lắng trong mắt nhi tử nhà mình, lập tức vỗ vỗ đầu vai của hắn, vẻ mặt tự tin nói:

"Tiểu trí, con để đặt tâm tư ở trong bụng đi! Diệp Cuồng Tiên này nói cho cùng bất quá cũng chỉ mới có mười mấy tuổi mà thôi, chẳng lẽ còn có thể địch nổi lão tổ khổ tu gần hai trăm năm sao?"

"Lần này có lão tổ tự thân xuất mã, cho dù hắn có phong thái tài hoa thiên kiêu tới cỡ nào, chắc chắn vẫn phải nuốt hận dưới cửu tuyền mà thôi!"

Sau khi nghe thấy lời nói này của Tần Tấn Xuyên, Tần Trí lập tức cũng cảm thấ rất là có lý, thấp giọng lẩm bẩm một câu, "Có lẽ là do ta suy nghĩ quá nhiều, một người có thể ngông cuồng nhất thời, nhưng cuối cùng chưa chắc có thể ngông cuồng được cả đời, coi như truyền kỳ cuối cùng rồi sẽ tới ngày phải kết thúc!"

...

Côn Luân, trong Thánh Tâm các, bên cạnh một cái hồ nước nhỏ giống như tiên cảnh, "Sư tôn, đối phương chẳng qua chỉ là một thiếu niên còn chưa tới hai mươi tuổi, cần gì phải để ngài cực khổ tự thân xuất mã? Để đệ tử xuất thủ giải quyết hắn là được!"

Người nói chuyện là một người đàn ông trung niên trên người mặc trường bào màu vàng kim, bên cạnh hắn là một lão giả tóc trắng, hóa ra đó chính là lão tổ Tần gia, Tần Đạp Thiên đại trưởng lão Thánh Tâm các!

Hai mắt Tần Đạp Thiên khép hờ, dường như đang nhắm mắt dưỡng thần, qua một lúc lâu, mới ung dung mở miệng nói:

"Kinh Vân, không phải vi sư đả kích ngươi, ngươi rất có khả năng không phải là đối thủ của người đó!"

"Điều này sao có thể!"

Người đàn ông trung niên mặc áo màu vàng kim nghe được điều này, lập tức tỏ ra không phục, "Sư tôn, lời này của ngài có phần phóng đại đi? Thiên phú của Thượng Quan Kinh Văn ta tuy rằng kém hơn so với Các chủ sư huynh, nhưng cũng không tính là quá kém đi, chỉ là một tên thiếu niên ở giới thế tục, chẳng lẽ ta còn không đối phó được sao?"

Tần Đạp Thiên lắc đầu, nói:

"Trước đó vi sư cũng cảm thấy như vậy, một thiếu niên ở giới thế tục, tu vi có thể mạnh bao nhiêu? Thẳng đến mấy ngày trước đây, Tần gia chúng ta có một tiểu tử tên là Tần Trí, đưa tới cho ta một đoạn video Diệp Cuồng Tiên đánh nhau với người khác, tuy rằng khoảng thời gian rất ngắn, nhưng ta cơ bản có thể xác định được, Diệp Cuồng Tiên này, chắc chắn là một tên Tu Tiên giả chân chính!"

"Tu tiên giả?"

Thượng Quan Kinh Vân nghe được điều này, lập tức biến sắc, dường như nghĩ tới chuyện gì đó đáng sợ.

"Chẳng lẽ hắn là người từ chỗ kia..."

Tần Đạp Thiên lắc đầu lần nữa, một mặt giữ kín như bưng nói:

"Điều này ta cũng không rõ ràng! Tuy nhiên, cho dù hắn là người từ chỗ kia đi ra, Thánh Tâm các chúng ta cũng chưa chắc sẽ sợ hắn!"

Nói đến đây, Tần Đạp Thiên yếu ớt thở dài một hơi, nói:

"Nghĩ Thánh Tâm các ta, võ kỹ tiên nhân thì có vô số, nhưng lại không có pháp môn tu tiên, chỉ có thể lấy võ giả nội kình vận chuyển tiên nhân võ học..."

"Nếu trải qua trận này, có thể để cho ta nhìn trộm ra pháp môn vận chuyển khí tức của người này, đến lúc đó có thể cải thiện được tâm pháp tu luyện nội kình của chúng ta thì thực lực tổng hợp của Thánh Tâm các chúng ta tất nhiên có thể đề cao lên thêm một lần nữa!"

Nói đến đây, trong đôi mắt già nua của Tần Đạp Thiên, hiện ra vẻ cực nóng nồng đậm, "Kinh Vân, ngươi bây giờ đã hiểu vì sao vi sư nhất định phải tự mình xuất thủ chưa?"

Thượng Quan Kinh Vân vội vàng khom người nói:

"Hiểu, sư tôn hạ mình giao thủ với tiểu tử này là vì kế hoạch trăm năm của Thánh Tâm các chúng ta!"

...

Cùng lúc đó, Vũ gia ở Thiên Hải, cũng đang rơi vào trong cảnh tượng vui mừng, "Quá tốt rồi! Lần này có Tần đại trưởng lão xuất thủ, ta xem Diệp Cuồng Tiên kia còn không có chết sao?"

"Không sai! Người này hủy cơ nghiệp trên trăm năm của Vũ gia ta, ta hận không thể thiên đao vạn quả chém hắn thành muôn mảnh, lần này ông trời rốt cuộc mở mắt rồi!"

"Còn có những bọn phản đồ kia phản bội Vũ gia ta, chờ sau khi Tần đại trưởng lão giết chết Diệp Cuồng Tiên, món nợ này chúng ta đến lúc đó phải đòi lại tất cả!"

Mọi người trong Vũ gia đều đang vô cùng kích động, những ngày vừa qua bị các thế lực khắp nơi trong tỉnh Thiên Nam chèn ép cho ngột ngạt, vào lúc này cũng được quét sạch sành sanh.

...

Diệp Trần đương nhiên không biết, tin tức chính mình ước chiến với Tần Đạp Thiên khi truyền ra, đã tạo ra sự chấn động lớn như thế nào đối với toàn bộ giới võ đạo Hoa Hạ, hắn lúc này còn đang bận rộn vì một chuyện khác.

Tại biệt thự số một, trong phòng, Diệp Trần đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, sau khi kiểm tra xác nhận từng cái dược liệu trước mắt một lần, trên mặt hiện ra nụ cười hài lòng, "Tài lữ pháp địa, lời này quả nhiên không sai! Nếu không phải thế lực bây giờ của ta đã trải rộng toàn bộ tỉnh Thiên Nam, muốn thu thập đủ dược liệu Trúc Cơ đan này thật đúng là không phải một chuyện dễ dàng!"

Hóa ra, ở ngay hai ngày trước, Diệp Trần đã viết ra danh sách dược liệu cần có để luyện chế Trúc Cơ đan, sau đó trực tiếp ném cho mấy người Đường Nghiệp và Tào Khôn.

Lúc này mới có thể chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, các loại dược liệu hi hữu hiếm thấy toàn bộ đã được đưa tới trước mặt của hắn.

"Tuy rằng dựa vào thực lực hôm nay của ta, đối phó Tần Đạp Thiên chắc là không thành vấn đề, tuy nhiên nếu có thể ở trước khi quyết chiến đột phá tới cảnh giới Trúc Cơ thì phần thắng nắm chắc cũng lớn hơn một chút!"

Sau khi nói một mình ở trong lòng, Diệp Trần hít sâu một hơi, bắt đầu chính thức luyện đan.