Người mà đột nhiên chạy tới, còn ai nữa chính là Diệp Trần!
Mà về cái chuông lớn màu vàng kim kia thì là lúc trước gi ết chết Đồ Diệt Sinh mà đạt được cái Thần khí này từ trong tay hắn, Trường Sinh chung.
Một cái pháp bảo thuận tay của Diệp Trần, vốn phải là Diệt Thế Ma đao, đáng tiếc trước đó đã bị Vân Thương Sinh đoạt được, bây giờ đành phải dùng cái Trường Sinh chung này tới thay thế.
Cũng may, tùy rằng hắn đối với Trường Sinh chung còn không quá quen thuộc, nhưng dù sao cũng là Thần khí, vừa ra tay quả nhiên không phải tầm thường!
"Tôn thượng!"
Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng mang theo người của Lạc Hà tông thoát ra khỏi đại trận Thiên La Địa Võng, nhìn thấy Diệp Trần ở trên chuông lớn thì lập tức mặt mũi đầy vẻ vui mừng và ngạc nhiên mà hô lớn một tiếng.
Tuy rằng bọn họ rất kỳ quái, Diệp Trần vì sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây, hơn nữa tu vi cũng dường như cường đại hơn so với trước đây nhiều, thế nhưng là thấy Diệp Trần xuất hiện đã để trong lòng bọn hắn lập tức dấy lên hy vọng.
"Diệp Trần..."
Hi Nguyệt ở phía dưới rất nhanh cũng đã nhận ra Diệp Trần, nhưng kinh hỉ qua đi thay vào đó là có chút lo lắng.
Thực lực của đối phương thực sự quá mạnh, Diệp Trần xuất hiện lúc này nói không chừng chẳng những không cứu được bọn họ, ngược lại ngay cả hắn cũng muốn bị dồn vào hiểm cảnh.
"Ngươi là ai xuất hiện từ nơi nào? Cũng dám nhúng tay vào chuyện của Cơ gia ta!"
Sau khi ông lão tóc bạc phản ứng lại thì lập tức tâm niệm vừa động, thu hồi Vạn Thần ấn kia lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần ở trên Trường Sinh chung, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng nói.
Cơ gia ở toàn bộ núi Huyễn Diệt làm mưa làm gió đã quen rồi, cho tới bây giờ chưa có lần nào giống như hôm nay vậy, nhiều lần bị người khiêu khích, điều này làm cho hắn làm sao có thể không giận?
Diệp Trần ngay cả nhìn cũng chẳng thèm nhìn ông lão tóc bạc kia mà thân thể hơi chao đảo một cái đã lách mình đi tới trong đám người ở phía dưới, lách mình đi tới trước mặt Hi Nguyệt, một tay ôm nàng ta vào lòng, nhẹ nhàng nói:
"Không có bị thương chứ?"
Trước mặt nhiều người như vậy, bị Diệp Trần ôm vào trong ngực, Hi Nguyệt lập tức xấu hổ tới đỏ bừng cả khuôn mặt, vùi mặt vào trong lồ ng ngực của Diệp Trần, lắc đầu:
"Ta không sao...thế nhưng, ngươi không nên tới, thực lực đối phương quá mạnh...."
Diệp Trần mỉm cười, không đợi Hi Nguyệt nói xong, đưa tay xoa cái đầu nhỏ của nàng, nói:
"Yên tâm! Có phu quân của ngươi ở đây, không có người nào có thể động tới một đầu ngón tay của ngươi!"
Nói xong lời này, lúc này Diệp Trần mới từ từ buông Hi Nguyệt ra, quay đầu nhìn về phía Cửu U Thôn Thiên Mãng và Hỗn Thế Ma Viên:
"Lão vượn, Cửu lão, còn có thể chiến đấu tiếp không?"
Hỗn Thế Ma Viên lập tức cười ha ha:
"Một chút vết thương nhỏ mà thôi, căn bản không đáng nhắc tới! Tôn thượng, con gà già lông trắng kia giao cho lão vượn ta! Ta phải xé sống hắn!"
Nói xong lời này, thân hình Hỗn Thế Ma Viên bỗng nhiên phồng lên lần nữa, ngay lập tức nhảy lên một cái bay tới trên trời cao, hướng thẳng đến ông lão tóc trắng kia mà phóng tới.
Cùng lúc đó, Cửu U Thôn Thiên Mãng cũng đã phi thân lên, thẳng hướng hai tên Độ Kiếp Đế Quân kia.
Diệp Trần cũng cười lớn một tiếng, thuận tay thúc giục Trường Sinh chung che đậy vào trên đỉnh đầu của Hi Nguyệt, tính cả người của Lạc Hà tông ở xung quanh, tất cả đều được bảo vệ ở trong đó, sau đó thì phóng lên tận trời, ngăn cản hai tên Độ Kiếp Đế Quân cuối cùng.
Trong năm tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân của Cơ gia thì ông lão tóc bạc kia có thực lực mạnh nhất, đã đạt đến cảnh giới Độ Kiếp trung kỳ mà bốn tên Đế Quân còn lại cũng chỉ có Độ Kiếp sơ kỳ mà thôi.
Vốn thực lực của Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng đều có cùng một cái cấp độ với ông lão tóc bạc kia.
Nhưng sau khi Hỗn Thế Ma Viên hoàn thành đột phá thì đã có thể vững vàng ép ông lão tóc bạc kia, về phần Cửu U Thôn Thiên Mãng thì đối chiến với hai tên cường giả Độ Kiếp sơ kỳ, mặc dù có chút áp lực nhưng trong thời gian ngắn cũng không thể thua được.
Cho nên thắng bại quan trọng là ở chỗ Diệp Trần bên này!
"Chỉ là cảnh giới nửa bước Độ Kiếp mà thôi, thế mà cũng dám tới tìm cái chết!"
Hai tên Độ Kiếp Đế Quân kia phát hiện khí tức Diệp Trần chẳng qua mới một chân bước vào cảnh giới Độ Kiếp mà thôi, khí tức thậm chí còn chưa hoàn toàn ổn định, hiển nhiên là vừa đột phá cách đây không lâu, cả hai lập tức đều hiện ra vẻ khinh thường.
Theo như bọn hắn nghĩ, hai người bọn hắn đều có cảnh giới Độ Kiếp sơ kỳ, đối phó với một tên tiểu tử vừa mới đột phá cảnh giới Độ Kiếp thì đây còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay hay sao?
Hơn nữa, Diệp Trần rõ ràng có Thần khí nơi tay, thế nhưng lại không dùng, quả thực chính là ngông cuồng muốn tìm đường chết!
Một người trong đó vượt lên trước một bước, trực tiếp diêu không đánh ra một quyền:
Ầm ầm!
Một đạo quyền ảnh to lớn, đánh thẳng đến Diệp Trần mà đi!
Một kích của Độ Kiếp Đế Quân tự nhiên là không tầm thường, ngay cả không gian xung quanh đều vỡ vụn, hơn nữa trong nháy mắt phong bế tất cả đường lui của Diệp Trần.
"Tiểu tử không biết sống chết! Nhận lấy cái chết...cái gì!"
Sau khi người kia tung ra một quyền, vốn cho rằng coi như không thể g iết chết được Diệp Trần thì ít nhất cũng có thể khiến cho hắn bị thương, dù sao sự chênh lệch về cảnh giới giữa hai người cũng không phải chỉ để bày ra.
Tuy nhiên, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, người trẻ tuổi chỉ có cảnh giới nửa bước Độ Kiếp Đế Quân này chỉ thuận tay vung lên như vậy thì từ trong lòng bàn tay của người trẻ tuổi này bay ra một đạo phù văn thần bí, thế mà làm tan rã một quyền công kích của hắn một cách dễ dàng!
"Tình huống này là như thế nào? Chẳng lẽ lại là một kiện Thần khí?"
Hai tên Độ Kiếp Đế Quân kia hiển nhiên cũng không nghĩ tới, một tên gia hỏa vừa mới bước vào cảnh giới Độ Kiếp, thế mà lại phá giải chiêu thức của hắn dễ dàng như thế.
Thật ra thì kết quả này, ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới!
Hắn vừa rồi chỉ là nhất thời chợt nổi ra ý nghĩ, gọi phù văn Hỗn Độn pháp tắc ra, trực tiếp dùng để công kích, không nghĩ tới uy lực vậy mà lại lớn tới như thế!
"Đi!"
Sau khi một kích của Diệp Trần có hiệu quả thì bỗng nhiên lại quát khẽ một tiếng.
Sưu!
Phù văn Hỗn Độn pháp tắc kia ngay lập tức biến thành một dây xích dài lên tới vạn mét, hơn nữa rất mơ hồ, giống thật mà là giả, xuyên tới xuyên lui ở trong hư không.
"Con mẹ nhà nó...đây là pháp bảo gì?"
Bản thân tên cường giả Cơ gia kia còn chưa hoàn toàn kịp phản ứng, thì lại có thêm một dây xích được phù văn Hỗn Độn pháp tắc biến thành này nữa, thực sự quá quỷ dị, dưới sự kinh ngạc hắn còn chưa hiểu rõ ràng đây là như thế nào thì cả người đã bị dây xích dài kia quấn chặt lại.
"Thôn phệ!!"
Diệp Trần tâm niệm vừa động, bên trong phù văn Hỗn Độn pháp tắc bỗng nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng thôn phệ cường đại.
Phù văn Hỗn Độn pháp tắc này chính là bốn mươi chín loại phù văn pháp tắc ngưng kết lại mà thành, trong đó tự nhiên cũng bao gồm cả Thôn Phệ pháp tắc.
Xì xì xì ~
Thời gian mới chỉ trong một cái nháy mắt, chân nguyên trong cơ thể tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân của Cơ gia kia đã bị thôn phệ một phần mười!
"Không!!"
Sau khi tên cường giả Cơ gia này phản ứng lại thì lập tức kinh hãi vạn phần, quả thực giống như gặp quỷ, ngay lập tức hét lớn lên một tiếng, gắt gao khống chế lại chân nguyên trong cơ thể mình, muốn tránh thoát lực thôn phệ của dây xích kia.
"Hủy Diệt pháp tắc!"
Diệp Trần thấy thế thì lập tức quát khẽ một tiếng nữa, trên dây xích sắt kia lập tức tỏa ra một cỗ lực lượng Hủy Diệt nồng đậm.
Ầm!
Lực lượng Hủy Diệt cường đại trong nháy mắt xâm nhập vào bên trong cơ thể của tên cường giả Cơ gia kia, hung hăng đánh thẳng vào đan điền và thức hải của hắn.
"A!!"
Tên cường giả Cơ gia kia lập tức kêu lên một tiếng kêu thảm thiết thê lương, cuối cùng không chịu nổi, chân nguyên trên người lập tức bị thôn phệ một cách điên cuồng nhanh chóng vào bên trong dây xích.
"Hư Nhược pháp tắc!"
"Phân Ly pháp tắc!"
"Sát Lục pháp tắc!"
...
Chớp mắt một cái, Diệp Trần gần như rót ra toàn bộ các pháp tắc có tính công kích ở bên trong bốn mươi chín loại lực lượng pháp tắc vào bên trong dây xích kia.
Trước sau không đến một phút, tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân của Cơ gia kia, thế mà biến thành một người khô, cuối cùng hoàn toàn tan rã, hóa thành một đống thịt cặn bã...
P/S: Ta thích nào....chương 5....hôm nay với ngày mai mình rất rất bận, đâm ra dịch cố lắm hôm nay mới được 5 chương, ngày mai chương trình chính thức rồi, nguyên một ngày phải làm không động được vô máy, lúc nào rảnh được chút nào đó thì mình dịch nha, qua ngày mai là bắt đầu rảnh rang lại thì mình tiếp tục dịch...cứ đều đặn 5 chương 1 ngày cho đến lúc bằng chương với tác giả viết ra.