Ầm ầm!
Công kích của các cường giả Cơ gia hình thành một cái lưới lớn, đầu tiên là rơi vào trên thân thể khổng lồ của Hỗn Thế Ma Viên.
"Rống!"
Hỗn Thế Ma Viên lập tức rống lớn một tiếng, song quyền bỗng nhiên nâng lên, muốn đánh nổ tấm lưới lớn kia.
Thế nhưng một kích hợp lực của các cường giả Cơ gia có uy lực thực sự quá mạnh, Hỗn Thế Ma Viên chẳng những không thể đánh nổ mà ngược lại bị lưới lớn kia hung hăng áp chế xuống: "Phù phù!"
Thân thể cao trăm mét của Hỗn Thế Ma Viên lập tức nửa quỳ trên mặt đất, đã có chút không chống đỡ nổi.
Cửu U Thôn Thiên Mãng ở một bên thấy thế, bản thể cũng đã biến hóa ra từ lâu, đồng dạng cũng giơ cái đuôi lên muốn giúp Hỗn Thế Ma Viên giảm bớt áp lực.
Đáng tiếc, một kích hợp lực của đối phương thực sự quá cường địa, hai đại yêu thú cùng nhau cũng không có cách nào ngăn cản tấm lưới kia hạ xuống.
Chỉ trong chốc lát, Hỗn Thế Ma Viên, Cửu U Thôn Thiên Mãng và hơn trăm người của Lạc Hà tông, toàn bộ đều đã bị tấm lưới kia chùm lên, thân thể của tất cả đều không có cách nào động đậy.
"Nghiệt sức! Ta lại cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, trở thành linh sủng của Cơ gia, ta sẽ tha các ngươi một mạng, bằng không sẽ làm cho các ngươi hồn phi phách tán!"
Ông lão tóc bạc kia nhìn Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng ở phía dưới, chậm rãi mở miệng nói.
"Con bà nhà ngươi! Muốn để cho vượn gia gia của ngươi làm linh sủng của ngươi a, không có cửa đâu!"
Tính tình Hỗn Thế Ma Viên vốn nóng nảy, lập tức gầm thét một tiếng.
Ông lão tóc bạc nghe được điều này thì vẻ mặt bỗng nhiên trầm xuống:
"Nghiệt súc không biết tốt xấu! Ngươi đã muốn chết, vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
Ông lão tóc bạc hiển nhiên đã động sát ý, hai tay nhanh chóng kết ấn, sau đó hướng phía dưới hư điểm một lúc.
Ầm ầm!
Tấm lưới khổng lồ không thể phá nổ kia lập tức lại bắt đầu nhanh chóng rút vào, dốc sức hạ thấp xuống mọi người ở phía dưới.
"A!!!"
Một số tên đệ tử Lạc Hà tông có tu vi kém, lập tức phát ra từng tiếng kêu thảm, thậm chí có người phun ra máu tươi, trực tiếp ngất đi.
Mà ngay cả Cửu U Thôn Thiên Mãng và Hỗn Thế Ma Viên cũng có chút chống đỡ không nổi, thân thể vốn cao lớn đã bị áp súc xuống gần mười lần, khắp toàn thân từ trên xuống dưới, thậm chí bắt đầu xuất hiện máu tươi chảy ra, nhìn qua vô cùng thê thảm.
Mắt thấy mọi người bị tấm lưới lớn kia bóp nghẹt:
"Rống!!"
Hỗn Thế Ma Viên bỗng nhiên điên cuồng hét lên, trên thân bỗng nhiên tỏa ra một đạo ánh sáng sáng chói!
Sau đó, thân thể kia vốn đã bị áp súc xuống còn khoảng mười mét thì đột nhiên tăng vọt lên lần nữa, lập tức chống lên tấm lưới lớn kia, để người của Lạc Hà tông ở phía dưới lập tức có được cơ hội th ở dốc.
"Cái gì!"
Các cường giả của Cơ gia thấy cảnh này thì lập tức thi nhau hiện ra vẻ kinh ngạc.
"Con nghiệt súc này thật đúng là không đơn giản, thế mà ở dưới loại tình huống này cũng đột phá thành công!"
Ông lão tóc bạc gắt gao nhìn chằm chằm vào sự thay đổi đột ngột của Hỗn Thế Ma Viên, bên trong đôi mắt không thể không hiện ra vẻ cực nóng.
Hoá ra, ở dưới áp lực lớn giữa sự sống và cái chết, Hỗn Thế Ma Viên có cảnh giới thất giai đỉnh phong rốt cuộc cũng bước ra một bước cuối cùng bước vào yêu thú cảnh giới bát giai!
Phải biết, Hỗn Thế Ma Viên chính là dị chủng thượng cổ do Nguyên Thủy đại đế tự mình sáng tạo ra, lúc ở thất giai đỉnh phong thì đã thắng qua rất nhiều yêu thú bát giai, bây giờ đột phá tới bát giai, thực lực trong nháy mắt kéo lên mấy lần.
Ầm ầm!
Sau khi thực lực của Hỗn Thế Ma Viên tăng lên, lập tức bắt đầu phản kháng dữ dội.
Cái lưới lớn mà các cường giả Cơ gia hợp lực hình thành, vậy mà bị Hỗn Thế Ma Viên kéo tới kéo lui lắc loạn một lúc, dường như lúc nào cũng có thể vỡ tan.
Mà Cửu U Thôn Thiên Mãng và người của Lạc Hà tông thấy cảnh tượng này, tất cả đều lấy lại tinh thần lập tức lại dấy lên hy vọng, thi nhau cùng phát lực muốn một lần hành động xé rách tấm lưới lớn phía trên kia.
Ông lão tóc bạc kia thấy cảnh này thì lập tức cười lạnh:
"Không thể phủ nhận, cái con nghiệt súc nhà người xác thực hoàn toàn thực sự có tài, tuy nhiên chỉ bằng một đám phế vật như các ngươi cũng đừng nghĩ có thể đánh vỡ được Thiên La Địa Võng đại trận của Cơ gia ta, thật sự là mơ mộng hão huyền!"
Ông lão tóc bạc cùng lúc nói ra lời này, bàn tay bỗng nhiên lật một cái:
Hô!
Từ trong lòng bàn tay của hắn bỗng nhiên bay ra một cái ấn màu vàng kim hình tứ phương:
"Vạn Thần ấn! Trấn áp!"
Sau khi ông lão tóc bạc quát lớn một tiếng, cái ấn màu vàng kim kia bay tới trên không trung thì nhanh chóng phồng to lên, chớp mắt một cái cũng đã giống như một ngụn núi lớn, hướng mọi người ở phía dưới hung hăng rơi đập xuống dưới.
Ầm ầm!
Hỗn Thế Ma Viên đứng mũi chịu sào, bị cái ấn màu vàng kim kia đập trúng, thân thể trước đó đã khôi phục được mấy phần thì lập tức lại bị hung hăng áp chế xuống lần nữa.
"Phốc!" "Phốc!" "Phốc!"
Người của Lạc Hà tông ngay lập tức thi nhau phun máu tươi tung tóe ra lần nữa, khí thế quật khởi vừa rồi, trong nháy mắt bị gắt gao đè ép trở về.
Tất cả mọi người lập tức hoàn toàn tuyệt vọng!
Rất rõ ràng, các cường giả Cơ gia trước mắt này, trước đó cũng không có sử dụng toàn lực.
Tuy rằng Hỗn Thế Ma Viên ở vào thời khắc mấu chốt hoàn thành đột phá, nhưng lại có sự chênh lệch về thực lực giữa bên ta và bên đối phương vẫn to lớn như cũ, bọn họ gần như không còn bất kỳ hy vọng gì nữa!
"Chẳng lẽ hôm nay, thật phải chết ở nơi này sao?"
Tất cả mọi người vào lúc này, trong lòng tất cả đều vô cùng bi thương, thậm chí rất nhiều người đã hoàn toàn từ bỏ chống cự, trực tiếp nhắm mắt chờ chết.
"Nghiệt súc! Thần phục? Hay là chết!"
Ông lão tóc bạc nhìn Hỗn Thế Ma Viên ở phía dưới lại lạnh lùng mở miệng lần nữa.
Lực lượng huyết mạch cường địa của Hỗn Thế Ma Viên để cho ông lão tóc bạc vì đó mà phải sợ hãi thán phục, thế là lại mở miệng dò hỏi một lần nữa.
Hai tay Hỗn Thế Ma Viên liều chết chống tấm lưới lớn, trong miệng đã tràn máu tươi ra, chợt cười lên ha hả:
"Lão tử năm đó ngay cả Nguyên Thủy lão nhi cũng không phục, chỉ bằng loại phế vật như ngươi mà cũng nghĩ để lão tử làm linh sủng, quên mẹ cái mộng lớn này của ngươi đi!"
Hỗn Thế Ma Viên vô cùng kiêu căng khó thuần, tuyệt đối không có khả năng trở thành linh sủng của bất luận người nào, nếu không phải Diệp Trần cứu hắn từ trên núi Thiên Kiếp ra, hơn nữa coi hắn làm bằng hữu tới đối đãi, hắn cũng sẽ không lựa chọn đi theo Diệp Trần.
Ông lão tóc bạc nghe được điều này thì lập tức giận tới tím tái mặt mày:
"Nghiệt súc không biết tốt xấu! Ngươi đã một lòng muốn chết, vậy lão phu hôm nay sẽ thành toàn cho ngươi!"
Nói xong lời này, ông lão tóc bạc thúc giục cái ấn màu vàng kim kia hung hăng nhấn xuống phía dưới một cái.
"Phốc!"
Hỗn Thế Ma Viên lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi nữa, thân thể lại bị áp súc đến chỉ có độ cao không đến năm mét, toàn thân đã hoàn toàn được máu tươi bao bọc khắp nơi.
"Tôn thượng! Lão vượn ta sợ là phải có lỗi phụ sự nhờ vả của ngươi rồi a!"
Đến lúc này, Hỗn Thế Ma Viên cũng ý thức được, bọn họ đã không còn sức chống lại những người trước mắt này, không thể không hét lớn một tiếng nữa, cũng định từ bỏ chống cự.
Tuy nhiên, đúng vào lúc này, bỗng nhiên một cái chuông lớn màu vàng kim từ nơi xa lao vùn vụt mà tới, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách hơn vạn dặm, sau đó hung hăng đụng vào phía trên của cái Vạn Thần ấn kia.
Ầm ầm!
Vạn Thần ấn trấn áp Hỗn Thế Ma Viên và mọi người, trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài!
Cùng lúc đó cái chuông lớn màu vàng kim kia lập tức phát ra một tiếng nổ vang rền làm người chấn động cả hồn phách.
Khiến tất cả cường giả của Cơ gia cũng vì đó mà hơi ngưng lại!
Mà Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng ở phía dưới nhìn thấy cái chuông lớn kia xuất hiện thì tất cả lập tức đều hiện ra vẻ mặt vui mừng, lập tức bắt lấy cơ hội này mà hăng hái phản kháng!
Xoẹt xẹt!!
Thiên La Địa Võng đại trận kia trong nháy mắt bị xé nứt ra.
Mà cùng lúc đó, một bóng người từ đằng xa lao vùn vụt tới, vững vàng đáp xuống trên cái chuông lớn màu vàng kim kia.
P/S: Ta thích nào...chương 4 nha.....