Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5071: Chuẩn Đế Cát Thiên Thu




Thánh Nhân cửu tinh xuất thủ kinh khủng bực nào?

Thời kì thiên hạ không đế, đây tuyệt đối là chiến lực mạnh nhất, một chưởng có thể đánh nổ cả tinh vực.

Ai có thể ngăn cản?

Các Đế tộc đều cười lạnh, trước đó bọn họ không làm gì được Lăng Hàn, đó là bởi vì Lăng Hàn đã nắm giữ lực lượng Thánh cấp, muốn chạy thì chạy, cho dù là Thánh Nhân cửu tinh cũng ngăn không được.

Nhưng lần này, Lăng Hàn lại ngu xuẩn lưu lại.

Ha ha, cho dù lão già kia là Thánh Nhân cửu tinh thì sao?

Cho dù ngăn cản được thì thế nào, chung quanh còn có mấy Thánh Nhân cửu tinh, Thánh Nhân bát tinh đấy.

Cho nên, hiện tại đoàn người này đã là cá trong chậu.

Chờ chết đi.

Cát Thiên Thu lắc đầu, hắn tùy tiện phất tay một cái:

– Cút!

Ngôn xuất pháp tùy!

Bành, chỉ thấy Tam Thủy Thánh Nhân bị một bàn tay đánh bay, chỉ trong nháy mắt đã biến thành tia sáng nhỏ và biến mất trong vũ trụ.

Trời ơi!

Trong nháy mắt, tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm.

Đây là tình huống như thế nào?

Đây là chiến lực gì?

Ngay cả Lăng Hàn cũng không nghĩ tới, hắn đầu tiên là giật mình, sau đó mới tỉnh ngộ.

Lão gia tử này chính là Chuẩn Đế!

Bằng không, cho dù thiên phú võ đạo của Cát lão gia trâu bò hơn nữa cũng không thể mạnh như vậy, phải giống như Lăng Hàn đột phá Thánh Nhân đã nắm giữ chiến lực Chuẩn Đế, nếu không, làm sao có thể một bàn tay đánh bay Thánh Nhân cửu tinh?

Đại lão có thể tranh phong với Huyền Thái Vũ, trở thành Chuẩn Đế có vấn đề gì hay sao?

Liền như Đa Gia Phật, khi đó thế nhưng mà cùng Phật Tổ tranh đoạt đế vị, cuối cùng cũng là thành Chuẩn Đế, thậm chí còn sống thêm đời thứ hai.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ tinh không đều là yên tĩnh.

Chuẩn Đế!

Thời điểm thiên hạ không đế, đây mới thật sự là chí cường giả.

Đế tộc?

Ha ha, cho dù có đế trận và Đế binh bảo hộ, có lẽ cũng chỉ có thể miễn cưỡng co đầu rút cổ ở bên trong tổ địa, hoảng sợ sống qua ngày nha?

Mang theo chữ Đế đã đại biểu cho vô địch.

– Bái kiến Chuẩn Đế đại nhân!

Rất nhanh, lần lượt có người hành lễ với Cát Thiên Thu.

Võ Đạo giới nặng nhất tôn ti, Thánh Nhân thì như thế nào, ở trước mặt Chuẩn Đế chính là cặn bã.

Ngẫm lại Đa Gia Phật, hắn giết bao nhiêu Thánh Nhân?

Ở trước mặt Chuẩn Đế, Thánh Nhân còn không có cơ hội chạy trốn.

Càng ngày càng nhiều người cúi đầu hành lễ với Cát Thiên Thu, mặc dù bọn họ không biết địa vị cụ thể của vị này, nhưng nhóm người có tham dự Thiên Không đảo lại biết rõ tin tức của Cát Thiên Th.

Cát Thiên Thu tùy ý phất phất tay:

– Lui ra đi, lão đầu tử muốn nói chuyện với Lăng tiểu hữu.

Hắn nói chuyện bình thản, hoàn toàn không có chút kiêu ngạo nào, nhưng hắn đã hiển lộ ra chiến lực Chuẩn Đế, hắn nói như ngôn xuất pháp tùy, người người đều nghiêm túc tuân theo.

Thật sự cho rằng Chuẩn Đế dễ nói chuyện?

Người có thể tu thành cảnh giới này, có ai không phải thế hệ sát phạt quyết đoán?

Các Thánh Nhân đều thối lui, nhất là các Thánh Nhân cửu tinh của Đế tộc, bọn hứng thú bừng bừng mà đến, lại xám xịt rời đi, thật sự quá mất mặt.

Bọn họ đều cảm thán, Lăng Hàn khó giết như vậy sao?

Lúc trước Thánh Nhân, Tôn Giả còn xem thường Lăng Hàn, Đa Gia Phật đã biểu hiện ra đối chủ ý với Lăng Hàn, cũng hóa giải vài lần nguy hiểm thay hắn.

Phải biết, nếu không phải kiêng kị Đa Gia Phật, bọn họ đã sớm xuất động cao thủ đánh giết Lăng Hàn.

Hiện tại thế nào?

Lại có thêm một Cát Thiên Thu, hơn nữa càng hiền lành với Lăng Hàn.

Lần này, tất cả Đại Đế tộc còn dám xuất thủ với Lăng Hàn sao?

Tối thiểu, không có khả năng xuất động Thánh Nhân cao giai đi lấy lớn hiếp nhỏ, nếu không Cát Thiên Thu tức giận, một vị Chuẩn Đế sinh ra sát cơ sẽ khủng bố cỡ nào?

Cho rằng đế trận có thể ngăn cản Chuẩn Đế sao?

Không có ai biết.

Thứ nhất số lượng Chuẩn Đế quá ít, thứ hai Đế tộc nhà ai cũng không ngốc, thực đi đắc tội một vị Chuẩn Đế như thế, cho nên, đế trận có thể ngăn cản Chuẩn Đế bao lâu, chuyện này không có ai biết.

Có lẽ là mười năm, có lẽ có thể vĩnh viễn, có lẽ chỉ có thể một ngày nửa ngày.

– Cứ mặc kệ hắn trưởng thành hay sao?

– Nhưng hắn đã giết Đế tử ưu tú nhất tộc ta!

– Nhưng mà có biện pháp nào chứ?

Các Thánh Nhân không thể làm gì, trên đời này không có chuyện bị đánh mà không đánh trả, nhưng đánh trả cũng phải giảng quy củ, lấy lớn hiếp nhỏ khẳng định sẽ biến thành chuyện xấu, mấu chốt là, thậm chí có hai vị Chuẩn Đế nhìn chằm chằm vào!

Mặc dù Đa Gia Phật và Cát Thiên Thu đều chưa nói gì, có ai sẽ ra tay cứu Lăng Hàn hay không, nhưng mà, chỉ cần thái độ biểu hiện của bọn họ với Lăng Hàn là đủ hiểu, có Đế tộc nào dám làm loạn?

Vấn đề là, Lăng Hàn quá yêu nghiệt, đánh nhau cùng cấp, ai là đối thủ của hắn?

Thậm chí, Thánh Nhân cấp thấp cũng bị quét ngang.

Một trận chiến công bằng, đánh Lăng Hàn thành trọng thương thậm chí đánh chết, bảo đảm Đa Gia Phật cùng Cát Thiên Thu cũng không có lời gì để nói, mà một trận chiến công bằng có hai chỉ tiêu, một là cảnh giới tương đương, đây là trận cheién công bằng.

Còn có một là tuổi tác tương đối.

Tìm ra hay sao?

Các Thánh Nhân đều lắc đầu, Lăng Hàn cùng giai vô địch, thậm chí hắn là vương giả quét ngang vạn thế, muốn tìm một người đánh nhau công bằng với hắn, thật sự không tìm ra người nào.

– Tài nguyên đã nói có cho hay không?

Có Thánh Nhân nói một câu.

Lời này vừa nói ra, các Thánh Nhân phiền lòng.

Khốn kiếp, bắt cóc đạo đức, làm hại bọn họ hứa hẹn sẽ cho Lăng Hàn tài nguyên tu luyện, nhưng gia hỏa này vừa giết thật nhiều Đế tử, của bọn họ, còn muốn lấy tài nguyên tu luyện “khao thưởng” cừu nhân?

Muốn chọc giận hắn điên lên hay sao?

Đương nhiên ban đầu không có việc như thế, ai bảo bọn họ là người bị hại cơ chứ?

Nhưng mà, hiện tại có thêm Cát Thiên Thu đã làm bọn họ xoắn xuýt.

Chuẩn Đế đấy!

– Cho!

Có lão Thánh Nhân nắm mũi nói.

– Lời đã thả ra, không có khả năng không cho, nhưng tận lực cho ít.

– Cũng chỉ có thể như thế.

Sắc mặt các Thánh Nhân thật khó coi, bọn họ chính là Đế tộc, từ trước đến nay chỉ có bọn họ khi dễ người khấc, chưa từng bị uất ức như vậy bao giờ.

Không có cách, ai bảo bên phía Lăng Hàn có Chuẩn Đế?

Lại nói bên phía Lăng Hàn, Cát lão gia tử rất tùy ý dạo bước trên Thiên Mẫu tinh, Lăng Hàn theo sau, đám người Hầu ca, Đại Hắc Cẩu thức thời không đi theo.

– Ngươi có nhiều vấn đề muốn hỏi?

Đột nhiên lão gia tử nói.

Lăng Hàn thành thật không khách khí gật đầu, hắn thật sự có cất giấu quá nhiều vấn đề.

– Ngươi hỏi đi, chỉ cần có thể nói, ta sẽ nói cho ngươi biết.

Cát Thiên Thu gật gật đầu.

Đây là việc này, cuối cùng cũng có thể tìm hiểu những vấn đề kia..

Nhưng Lăng Hàn sửng sốt một chút, bởi vì hắn có quá nhiều nghi hoặc, lúc này không biết nên bắt đầu từ đâu.

Một lát sau, hắn mới hỏi:

– Vì sao tiền bối vẫn không xuất thủ?

Nếu như Chuẩn Đế xuất thủ, Khô Lâu Thánh Binh tính là gì?

Cát Thiên Thu thở dài:

– Đó là bởi vì cân bằng.

– Là các tồn tại trong tuyệt địa như Âm Hà, Huyết Hải hay sao?

Lăng Hàn hỏi.