Năng lượng hủy diệt vừa xuất hiện, ba đầu âm hồn lùi bước.
Rõ ràng là âm hồn nhưng lại biểu hiện đầy nhân tính, thật làm cho người ta cảm thấy kỳ lạ.
Oanh!
Lăng Hàn vung vẩy năng lượng hủy diệt, hắn xuất quyền cực nhanh, trong quyền hỗn tạp năng lượng hủy diệt, đây là vũ khí cường đại chuyên nhắm vào âm hồn, thậm chí có thể chiến đấu vượt cấp.
Nếu không, lúc trước hắn dựa vào cái gì giết âm hồn Hóa Linh?
Lẽ ra, ba đầu âm hồn đã sợ hãi năng lượng hủy diệt như vậy, vì cái gì không chạy?
Đúng thế, chúng liên tục lui lại nhưng chỉ trong phạm vi gần với Huyết Văn đạo thạch, giống như có một loại lực lượng, thậm chí là quy tắc nào đó trói buộc chúng không thể rời xa.
Trong tình huống như vậy, chúng làm sao thoát được Lăng Hàn đuổi giết?
Sau mấy trăm quyền, ba đầu âm hồn đều bị Lăng Hàn tiêu diệt, sau đó dễ dàng lấy Huyết Văn đạo thạch.
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, có ai nghĩ tới Lăng Hàn chẳng những lấy được Huyết Văn đạo thạch, thậm chí còn tiêu diệt ba con âm hồn.
Xoát, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Thích Vĩnh Minh.
Ngươi không phải Phật tử sao?
Đối phó âm hồn không phải sở trường của ngươi hay sao?
Nhưng vì cái gì ngươi bị một kích đánh bay, Lăng Hàn dễ dàng tiêu diệt ba âm hồn cấp bậc Chân Ngã cảnh?
Thích Vĩnh Minh im lặng, khốn kiếp, hắn làm sao biết?
Phật tộc thật sự am hiểu siêu độ âm hồn, nhưng chỉ giới hạn ở cùng giai!
Lăng Hàn bước về phía Trì Mộng Hàm, đưa tay nói:
- Phiền toái Trì tiên tử.
Trì Mộng Hàm giao ra mười sáu gốc đại dược đưa cho Lăng Hàn.
Ồ? Ngươi có ý gì, nhạn bay qua cũng nhổ lông?
- Trì tiên tử, còn thiếu bốn gốc đấy.
Lăng Hàn cười nói.
Trì Mộng Hàm dùng thần thức truyền âm nói:
- Ta chỉ nói một cái tên, Đinh Nhất.
Khốn kiếp, nữ nhân này quả nhiên đoán được.
Lăng Hàn còn muốn chống chế, dù sao đây cũng là bốn gốc đại dược:
- Trì tiên tử, ta không biết ngươi đang nói cái gì.
- Chỉ cần tu luyện Thiên Hoa bảo thuật, ta sẽ có cảm ứng.
Trì Mộng Hàm nói ra:
- Ngươi đã hiểu chưa?
Lăng Hàn im lặng, vốn tưởng rằng Trì Mộng Hàm chỉ xuất phát từ trực giác nữ nhân, khi đó hắn còn có thể nói hưu nói vượn một phen, nếu quan hệ tới Thiên Hoa bảo thuật, vậy hắn không còn gì để nói.
Phiền muộn, thật sự là phiền muộn.
- Được rồi, nếu tiên tử ưu ái nguyện ý gả cho, bốn gốc đại dược xem như sính lễ.
Đột nhiên Lăng Hàn nói một câu.
Ồ?
Một câu này làm người bốn phía giật mình, ngay cả Trì Mộng Hàm cũng không ngờ, nàng đỏ mặt nhưng lụa trắng che mặt nên không ai nhìn thấy, lụa trắng chính là bảo vật đỉnh cấp, là thứ Thánh Nhân cũng không thể nhìn thấu.
Gia hỏa này thật ác miệng.
Lăng Hàn cũng bị lý niệm của Đại Hắc Cẩu ảnh hưởng, tuyệt đối không ăn thiệt thòi.
Ngươi lấy bốn gốc đại dược của ta, ta cũng cho ngươi ăn thiệt thòi, như vậy ngươi là của ta, đại dược cũng là của ta.
- Lăng Hàn!
Liễu Dật Minh tức giận quát lớn, gia hỏa này dám đùa giỡn nữ thần của mình?
Muốn chết!
Lăng Hàn xoay người lại:
- Suýt nữa quên, ngươi còn thiếu nợ ta tiền đặt cược.
Nghe hắn nói tiền đặt cược, chẳng những sắc mặt Liễu Dật Minh thay đổi, sắc mặt những người khác cũng khó nhìn, vốn tưởng rằng có thể nhẹ nhõm kiếm lời một ít, không nghĩ tới Lăng Hàn lại thắng.
Nhưng không sao, bọn họ chỉ cấp đại dược cho Liễu Dật Minh, mặc kệ thắng thua, bọn họ chỉ cần tìm Liễu Dật Minh đòi lại là được.
Đường đường Đế tộc, chẳng lẽ có thể quỵt nợ hay sao?
- Làm càn, dám nhục nhã Đế tộc, ngươi đi tìm chết!
Liễu Dật Minh hừ một tiếng, hắn lập tức tấn công Lăng Hàn.
Đúng, Lăng Hàn đối phó âm hồn rất trâu bò, chém giết vượt qua đại cảnh giới, nhưng hắn cũng không phải âm hồn!
Oanh, hắn đánh ra một chưởng, sau lưng có bảy tia sáng bộc phát gia trì lực lượng cho hắn, từ đó thực lực của hắn còn mạnh hơn trước.
Một kích này còn chưa đánh tới, chỉ thấy Trì Mộng Hàm đã động thân đứng ra ra, nàng vươn tay đón đở, nói:
- Liễu huynh, nguyện đánh bạc chịu thua, không nên mất phong độ!
Phong, phong độ?
Muốn ta quỳ trên mặt đất, tự tay tát vào mặt mình, hơn nữa còn phải thừa nhận miệng mình là phế vật miệng thối.
Thực xin lỗi, ta không có phong độ như thế.
Liễu Dật Minh vừa ra tay vừa nói:
- Trì tiên tử, kính xin tránh ra, không nên che chở dân đen này!
Trì Mộng Hàm không có trả lời, nàng tiện tay đánh ra, bàn tay trắng nõn đẹp không thể tả nhưng uy lực lại vô cùng cường đại, nàng dễ dàng áp chế Liễu Dật Minh.
Đế nữ không kém gì Đế tử, huống chi Trì Mộng Hàm có tư chất bảy sao, chiến đấu cùng giai còn vượt qua các Đế tử Đế nữ khác.
Chỉ trong vài chiêu, Liễu Dật Minh không địch lại, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp quay người rời đi.
Hắn có mặt mũi nào lưu lại nơi này, chẳng lẽ thật muốn quỳ xuống hoàn thành đổ ước?
Liễu Dật Minh rời đi, các Đế tộc cũng lau mắt mà nhìn Trì Mộng Hàm.
Bọn họ đều cho rằng mình rất cao, dù thiên tài đỉnh cấp bài danh tinh võng như Dịch Viện Dung cũng không lọt vào mắt bọn họ, Trì Mộng Hàm cường đại làm bọn họ cảm thấy không bằng, từ đó cũng thay đổi thái độ.
Bọn họ càng thân thiết hơn trước.
Thiên tài đỉnh cấp và xinh đẹp như thế, ai không muốn lấy về nhà?
Mọi người tiếp tục đi tới, đi dọc theo bờ biển.
Không qua bao lâu, bọn họ nhìn thấy bốn âm hồn đồng thời thủ hộ một khối Huyết Văn đạo thạch.
Số lượng âm hồn nhiều nhưng thực lực giảm xuống còn Sinh Đan cảnh, mọi người không sợ hãi, bọn họ xông lên tiêu diệt âm hồn.
Chỉ có một khối Huyết Văn đạo thạch, làm sao bây giờ?
Mọi người quyết định trước giao cho Trì Mộng Hàm, chờ số lượng nhiều sẽ phân phối.
Lúc này có người muốn Lăng Hàn giao khối Huyết Văn đạo thạch kia ra.
Lăng Hàn cự tuyệt, Trì Mộng Hàm cũng nói chuyện giúp hắn, nói đó là Lăng Hàn dựa vào thực lực đoạt được, tự nhiên do hắn sở hữu, lúc này mới làm tất cả mọi người im lặng.
Bọn họ xuất phát lần nữa, bọn họ nhanh chóng phát hiện Huyết Văn đạo thạch thứ ba.
Lần này có ba âm hồn thủ hộ đạo thạch, nhưng Lăng Hàn liếc mắt nhìn và bỏ qua suy nghĩ ứng chiến,
Bởi vì đó là ba âm hồn Hóa Linh cảnh.
- Lăng huynh, liên thủ thế nào?
Trì Mộng Hàm đề nghị.
Lăng Hàn biết rõ, nàng muốn thi triển Thiên Hoa bảo thuật, lúc trước hai người liên thủ có thể tiêu diệt âm hồn Hóa Linh cảnh, cũng làm cường độ linh hồn đột phá.
Nhưng trạng thái linh hồn khác với trạng thái thân thể, trong trạng thái linh hồn chỉ nhìn cường độ linh hồn, còn ở trạng thái thân thể lại có nhiều cố kỵ, sẽ bị âm khí ăn mòn, tạo thành ảnh hưởng thần trí.
Cho nên, Lăng Hàn cực kỳ nắm chắc khi tiêu diệt âm hồn Chân Ngã cảnh, hắn dám đánh với âm hồn Hóa Linh cảnh?
Ha ha, hay là thôi đi.
Lăng Hàn tự tin, có can đảm mạo hiểm, nhưng chênh lệch hai bên quá lớn.
- Yên tâm, ta có một kiện bí bảo, nó có thể ngăn cản công kích của cấp Giáo Chủ.
Trì Mộng Hàm nói đầy tự tin:
- Nếu không phải một mình ta không cách nào phát huy ra uy năng Thiên Hoa bảo thuật, ta cũng không cần liên thủ với ngươi.
- Tốt, vậy thì thử một lần.
Lăng Hàn gật đầu,