Đây là năng lượng tầng thứ cao!
Chỉ có năng lượng tầng thứ cao mới có thể sinh ra hiệu quả khắc chế bí lực mạnh như vậy, cho dù trong tình huống lực lượng không bằng cũng có hiệu quả khắc chế kỳ lạ.
Hỗn Độn Tiên Đan chấn động nhẹ nhàng, cũng hóa giải lực lượng đánh tới hơn phân nửa, nhưng năng lượng tầng thứ cao phân giải hơi vội vàng, cho nên Lăng Hàn cũng bị trùng kích nhất định.
Lăng Hàn cau mày, chỉ thấy trên nắm tay của hắn có máu tươi, mà năng lượng tầng thứ cao kéo dài đến vai, kinh mạch trên đầu cánh tay của hắn cũng bị thương.
Hắn vẫy vẫy tay, đây là năng lượng tầng thứ cao kim thuộc tính, hơn nữa còn xếp hạng cao trong năng lượng tầng thứ cao, lực phá hoại cực kỳ kinh người, nếu không sẽ không thể phá vỡ thân thể và làm kinh mạch của hắn bị thương.
- Ha ha ha!
Thích Vĩnh Minh cười to, nói:
- Chỉ là tiểu võ giả Bắc Thiên vực, làm sao biết rõ cái gì gọi là thực lực chân chánh!
Oanh! Oanh! Oanh!
Hắn không ngừng công kích, năng lượng màu vàng sôi trào, giống như La Hán đang giận dữ muốn hàng yêu phục ma.
Lăng Hàn sử dụng sát khí trùng kích đánh, thức hải của Thích Vĩnh Minh trong trạng thái Kim Thân La Hán vô cùng vững chắc, tuy tiểu nhân màu đen miễn cưỡng tiến vào thức hải nhưng năng lượng bản thân đã hao hết, lập tức biến mất sạch sẽ.
- Hừ, ngươi không biết ngã phật tộc am hiểu nhất chính là trừ tâm ma hay sao?
Thích Vĩnh Minh cười lạnh, hắn đánh ra một chưởng ác liệt.
Lăng Hàn vận chuyển Thập Tu Thuật, năng lượng tầng thứ cao bị hắn rút ra, nhưng đây là mộc thuộc tính, sinh cơ dạt dào, cánh tay phải của Lăng Hàn khôi phục như cũ.
Quả nhiên, Thích Vĩnh Minh là Phật tử không thể so sánh với Đế tử chính thức, nhưng Phật tử dù sao cũng là Phật tử, hắn còn mạng hownt hiên tài như Dịch Viện Dung rất nhiều.
Thủ đoạn bình thường không được, dù sao chiến lực chênh lệch quá lớn.
Lăng Hàn cũng không có ý định nhận thua, không nói đây là hai đại Thiên Vực tranh giành vinh dự, hơn nữa còn vì Dưỡng Hồn Thạch, hắn không có đạo lý lùi bước.
Hắn nâng tay lên, Hỗn Độn Thần Lôi tấn công.
- A...
Thích Vĩnh Minh kêu la thảm thiết, hắn lập tức lâm vào trong ảo cảnh.
Hắn là Phật tử, am hiểu nhất chính là tinh thần công kích, trong nháy mắt sau đó, hắn hét lớn một tiếng và khôi phục lại, vào lúc này, một đạo lôi đình đánh tới bên cạnh hắn.
Hắn vội vươn tay ngăn cản, lôi quang sôi trào.
Một kích này cũng không làm hắn bị thương, nhưng hắn cũng giật mình vì chiến lực Lăng Hàn đã mạnh hơn hai trọng thiên.
Đây là quái vật gì?
Rõ ràng chỉ là Sinh Đan trung kỳ nhưng chiến lực vượt qua kẻ đứng đầu Sinh Đan trên tinh võng, nếu gia hỏa này trở thành Sinh Đan viên mãn, hắn sẽ mạnh cỡ nào?
Trong lòng hắn sinh ra sát cơ, không thể lưu gia hỏa này được, nếu không, kẻ này nhất định là đối thủ lớn nhất trên con đường thành đạo của mình.
- Chết!
Hắn nói thầm trong lòng, oanh, oanh, oanh, hắn xuất chưởng nhanh hơn trước.
Lăng Hàn mở màn sáng tinh thần ra, hai đấm chấn động và mang theo năng lượng hủy diệt.
So năng lượng tầng thứ cao? Ai sợ ai.
Hắn hét lớn một tiếng, lúc này đón đánh Thích Vĩnh Minh.
Nhìn thấy năng lượng màu đen kia, trong nội tâm Thích Vĩnh Minh sinh ra hàn ý khó nói thành lời, bản năng muốn né tránh nhưng lý trí nói cho hắn biết, không thể!
Đường đường Phật tử, trong tình huống chiếm cứ ưu thế cảnh giới lại không dám đánh chính diện?
Ha ha, về sau hắn còn mặt mũi đi lại trong thiên hạ hay sao?
Tốt, ngươi muốn đánh chính diện, ta sẽ đánh ngươi tàn phế!
Thích Vĩnh Minh lạnh lùng, năng lượng tầng thứ cao kim thuộc tính ngưng tụ tới mức tận cùng, sau đó lại tấn công Lăng Hàn.
Bành!
Hai người va chạm với nhau, năng lượng vô tận sôi trào, có xông lên trời, có rơi xuống đất.
Đừng nhìn đây chỉ là dư âm ảnh hưởng còn lại, nhưng đối với đại bộ phận người ở đây mà nói, chúng giống như tai họa khủng bố, bọn họ nhất định phải tránh né.
Các thiên tài như Chung Thiên, Dịch Viện Dung không cần tránh, bọn họ phất tay đánh tan ảnh hưởng còn lại, bọn họ chỉ quan sát tình hình chiến đấu như thế nào.
Lăng Hàn cảm thấy năng lượng kim thuộc tính đáng sợ kia mang theo sát ý không gì không phá, nó dễ dàng xé nát màn sáng tinh thần, đánh tan khí lực và xâm nhập vào kinh mạch của hắn.
Khá tốt, vẫn dừng ở vai.
Bên kia, Thích Vĩnh Minh cũng không tốt hơn chỗ nào, năng lượng hủy diệt tập kích, hộ thể thuẫn bảo hộ hắn như băng tuyết gặp nước sôi, bị đánh tan không còn thứ gì.
Sau đó, năng lượng hủy diệt xâm lấn, kim thân của hắn tối lại rất nhiều.
Thích Vĩnh Minh kinh hãi, kim thân là phương pháp vận dụng năng lượng, hắn hóa thân thành Hàng Yêu La Hán, thân thể vững như Phật kim, không gì có thể phá. Tại sao lại như vậy? Đối mặt với năng lượng thần bí, năng lượng kim thân bị đánh tan, còn bị ăn mòn không ít.
Khốn kiếp, đây là năng lượng tầng thứ cao sao?
Bành!
Sau khi tiếp xúc ngắn ngủi, Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài, nói đến lực lượng, hắn còn kém xa Thích Vĩnh Minh.
Mọi người nhìn thấy Lăng Hàn cùng Thích Vĩnh Minh đứng cách xa nhau khoảng trăm trượng, cánh tay phải Lăng Hàn rũ xuống, Thích Vĩnh Minh khôi phục như cũ, không còn là Kim Thân La Hán.
- Thích Vĩnh Minh thắng!
- Ân, còn chưa vận dụng kim thân, hiển nhiên thắng rồi.
- Ha ha, dù sao cũng là Phật tử ah!
- Tây Thiên vực chúng ta vẫn lợi hại, cuối cùng cũng trấn áp ma đầu kia.
- Ách, chẳng lẽ các ngươi không có nghĩ tới, Lăng Hàn hiện tại chỉ là Sinh Đan trung kỳ sao?
Đám người đang bàn tán sôi nổi, nhưng một câu nói làm mọi người im lặng.
Đúng vậy, Lăng Hàn chỉ là Sinh Đan trung kỳ!
Khốn kiếp, tại sao có Sinh Đan trung kỳ biến thái như thế?
Lăng Hàn chấn động cánh tay phải, hắn vận chuyển Thập Tu Thuật, cánh tay phải khôi phục như ban đầu, nhưng hắn phát hiện quá trình này dài hơn lần trước.
Hiển nhiên, Thập Tu Thuật khôi phục cũng không phải vạn năng, liên tục trị liệu trong thời gian ngắn thì hiệu quả sẽ giảm xuống.
Nếu là như vậy, Lăng Hàn xông lên tấn công Thích Vĩnh Minh, hắn xuất quyền bằng tay trái.
Thích Vĩnh Minh khẽ cắn môi, hắn dùng tay phải đón đánh Lăng Hàn, lúc này trên tay phải hắn có năng lượng màu vàng bao phủ, bởi vì hắn không thể vận dụng Kim Thân La Hán.
- Ha ha, đây là chống cự cuối cùng, ngươi xem, Phật tử đã khinh thường vận dụng Kim Thân La Hán, chỉ cần tùy ý xuất một chưởng cũng có thể trấn áp.
Có người cười nói bình luận, rất nhiều người đồng ý cách nói này.
Oanh!
Lăng Hàn và Thích Vĩnh Minh va chạm với nhau, không có Kim Thân La Hán gia trì, chiến lực của Thích Vĩnh Minh giảm xuống một đoạn, tuy Lăng Hàn bị đánh bay lần nữa, nhờ có màn sáng tinh thần, khí lực siêu cường, Hỗn Độn Tiên Đan bảo vệ, Lăng Hàn chỉ chấn động một lúc mà thôi.
Trái lại Thích Vĩnh Minh, năng lượng kim loại trên bàn tay bị năng lượng hủy diệt thôn phệ hoàn toàn, hơn nữa còn lan tới bàn tay của Thích Vĩnh Minh, hắn sợ tới mức vận dụng vài loại bí thuật, luống cuống tay chân mới tiêu trừ tất cả năng lượng hủy diệt.
Lăng Hàn cười ha ha.