Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3457: Ký hiệu Thiên Tôn đầy đủ




Mấy chục vạn năm ăn một vị diện, mười mấy vạn năm ăn một vị diện, khi tất cả vị diện trung đẳng đều biến mất thì tốc độ ăn của Cuồng Loạn rút ngắn trong vòng vạn năm.

May mắn Thiên Tôn bên dưới Thất Bộ hỗ trợ đưa sinh linh trên những vị diện này đi. Nhưng vị diện lớn biết bao, Thiên Tôn cũng có giới hạn, được chuyển đến Tiên vực chỉ chiếm gần một phần trăm.

Sau năm mươi ức năm, Lăng Hàn xuất quan. Lăng Hàn đã đẩy tất cả vị diện trong người lên thượng cao đẳng, bị giới hạn trong cảnh giới của hắn mỗi vị diện đến cực hạn không thể tiến bộ thêm một bước đến siêu cao đẳng.

Đám người Bạch Mễ Phạn, Lâm U Liên lần lượt xuất quan, bọn họ gánh áp lực thành công vào Thất Bộ.

Chờ bọn họ ổn định cảnh giới sẽ là trợ thủ mạnh mẽ.

Lăng Hàn triệu tập lại những người có đoàn sáng trong thức hải, thực lực của hắn lại tiến bộ nên có thể thăm dò nhiều bí mật trong đoàn sáng của họ hơn.

Thứ này liên quan đến bí ẩn khởi nguồn Nguyên Thế Giới, là tài phú quý giá nhất.

Bọn họ lại cộng minh đoàn sáng trong thức hải.

Ầm!

Trùng kích sóng dữ làm đám người Ninh Hải Tâm xỉu, Lăng Hàn chịu đựng trùng kích trong khoảnh khắc nhìn thấu nhiều bí mật.

Tại sao Ninh Hải Tâm có siêu năng lực thân thiết, tại sao thần thức của Mã Thành Hạo mạnh như vậy, tại sao An Phi Diệu có lực lĩnh ngộ siêu đẳng về trận đạo, bao gồm tại sao lúc trước Lăng Hàn am hiểu đan đạo.

Mạnh vô lý, đan phương nào Lăng Hàn cũng học được, còn trống rỗng sáng tạo ra đan phương.

Đây là mật mã nguyên Nguyên Thế Giới, lúc trước mật mã sinh mệnh chỉ là một phần, đương nhiên cũng là phần vô cùng quan trọng, năng lực khác là dệt hoa trên gấm.

Trong người Lăng Hàn biến đổi lớn.

Trong thức hải của hắn nở ra hoa sen vàng, hiểu ra như hoa.

Tất cả mật mã sinh mệnh mà Lăng Hàn có được đều hiển hiện, đây là phần bị thiếu, giờ phần thiếu thốn đó tự động hiển hóa ra ngưng kết thành một vòng tròn.

Lăng Hàn cảm ứng được ở nơi xa xôi vô tận có người giống hắn đang cộng minh, không chỉ có mình hắn.

Diệt Tuyệt, Vương Toàn Hà.

Dường như bọn họ cùng xâu chuỗi, vượt qua thời không, đan vào bản chất thế giới.

Lăng Hàn không biết Diệt Tuyệt có trông thấy những mật mã sinh mệnh này không, hắn cho rằng một khoảnh khắc vụt qua đó hắn chuẩn bị sẵn sàng mà suýt nữa bỏ qua. Diệt Tuyệt đột nhiên không có đề phòng chắc không kịp bắt giữ.

Lăng Hàn tiêu hóa đoạn mật mã, cảm giác cơ thể thay đổi, cụ thể là gì thì hắn không nói được.

Thời gian lặng lẽ trôi, lại qua chín ức năm.

Lăng Hàn bị cưỡng ép kêu ra. Hết cách, Cuồng Loạn đã xâm nhập đến Dị vực, nếu Dị vực bị diệt thì đến Tiên vực.

Hoàn thành hai bước cuối cùng này là Cuồng Loạn đạt thành mục đích, nuốt nguyên Nguyên Thế Giới.

Đại quyết chiến cuối cùng... sắp đến!

Lăng Hàn làm chuẩn bị cuối, cố gắng thu người vào vị diện trong cơ thể của hắn. Tiên vực nho nhỏ này đã chật ních người.

Trong cơ thể Lăng Hàn có vô số vị diện, đều là đẳng cấp cao, đủ chứa Lục Bộ Thiên Tôn.

Bao gồm nhóm Nữ Hoàng, Hổ Nữu, tất cả bị Lăng Hàn nhét vào người, từ điểm này thì không ai có thể so sánh với hắn.

Trong người đám Lâm Lạc, Chu Hằng có một hoặc hai vị diện, nhưng dù bọn họ tu vị diện đến thượng cao đẳng cũng không thể dựng dục ra sinh mệnh.

Không có mật mã sinh mệnh làm sao sáng tạo sinh mệnh?

Chỉ Lăng Hàn mới làm được, có lẽ Diệt Tuyệt cũng được vì nàng cũng lấy ra mật mã sinh mệnh, nhưng không nhiều bằng Lăng Hàn.

Nên tất cả sinh linh dưới Thất Bộ đều vào trong thân thể Lăng Hàn, hắn như hóa thành Nguyên Thế Giới.

Bên ngoài chỉ đển lại mấy Thất Bộ.

Lâm Lạc, Tân Phó, Ngô Chí Hồng, Bạch Mễ Phạn, Huyết Hồng Thiên Tôn, năm Thất Bộ già. Còn có sáu Thất Bộ mới lên Chu Hằng, Sở Hạo, Lâm U Liên, Ngô Hạo Dương, Tân Khí Hổ. Tổng cộng mười một người.

Cộng thêm Lăng Hàn, đây là trận thế cuối cùng chuẩn bị quyết chiến với Cuồng Loạn.

Dị vực vị diện đang nhanh chóng bị công chiếm, Cuồng Loạn nuốt gần hết Nguyên Thế Giới đã trở nên cực kỳ mạnh, tốc độ nuốt lên độ cao mới. Chỉ ba trăm năm Dị vực đã hoàn toàn biến mất.

Một vị diện thấp kém bình thường không giúp Cuồng Loạn tăng tiến bao nhiêu, nhưng nuốt hết vị diện là một quá trình hoàn chỉnh, không thể vì Tiên vực, Dị vực quá yếu mà buông bỏ, sẽ bị khiếm khuyết.

Lăng Hàn còn đang tu luyện, hắn tập trung tinh lực vào việc nghiên cứu mật mã sinh mệnh, bí ẩn Nguyên Thế Giới nên chưa thôi diễn ra trọn vẹn ký hiệu Thiên Tôn nhị lưu.

Lăng Hàn đang rảnh, hắn ngồi xếp bằng, trong lòng không ngừng hiểu ra.

Lăng Hàn đã có được bí ẩn Nguyên Thế Giới, nhờ thế mà việc thôi diễn ký hiệu Thiên Tôn trở nên vô cùng dễ dàng, đây vốn chỉ là thủ đoạn câu thông lực lượng bản chất.

Ba năm sau Lăng Hàn mở mắt ra, trong mắt hắn rậm rạp ký hiệu.

Rõ ràng Lăng Hàn đang ngồi nhưng đám người Lâm Lạc cảm giác hắn xa vời không thể với tới, dường như hắn đã vào thứ nguyên khác.

Ong ong ong ong ong!

Lăng Hàn động ý niệm, người xuất hiện chín phù văn lưu.

Đây là toàn bộ vị ký hiệu Thiên Tôn, từ đệ cửu lưu đến đệ nhất lưu, hoàn chỉnh vô khuyết.

Mỗi ký hiệu đều đang cộng minh, tuy riêng biệt nhưng đặt cùng lúc thì bổ sung năng lượng cho nhau, sinh sôi không dứt.

Đây là một vòng tuần hoàn trọn vẹn, hoàn mỹ.

Lăng Hàn khẽ kêu, lại động ý niệm. Chín phù văn một lần nữa dung hợp thành hình Thái Cực.

Âm, dương, sinh, tử, mặt trái, mặt phải, đối lập nhau lại sinh ra nhau.

Lăng Hàn xé rách hư không búng một cái.

Bùm!

Hư không nổ lớn, lực phá hoại đáng sợ đến cực độ.

Tăng phúc lực lượng gấp mười vạn lần.

Tất cả ký hiệu Thiên Tôn cùng vận chuyển, còn là trong tình huống hòa hợp thành một, tăng mạnh lực lượng cao gấp mười vạn lần.

Lăng Hàn phun ngụm máu:

- Phụt!

Lực lượng quá mạnh, gây gánh nặng lớn cho Lăng Hàn. Thân thể Lục Bộ không chịu nổi.

Bên kia, đám người Lâm Lạc xoe tròn mắt. Một kích kia lực phá hoại rất kinh khủng, khiến họ rung động. Nếu đánh vào người họ thì có khi nào oanh sát họ không? Có lẽ thân thể không bị hỏng nhưng thức hải chịu trùng kích như vậy sẽ hồn phi phách tán.

Tiểu tử này mới chỉ là Lục Bộ mà sao có không gian trưởng thành kinh người đến thế.

Nhưng Lăng Hàn đánh ra công kích như vậy cũng rất miễn cưỡng, vì không có thân không hỏng, không chứa nổi lực lượng như vậy dâng lên.

Mọi người hỏi:

- Lăng Hàn, ngươi sao rồi?

Vẻ mặt Lăng Hàn buồn bực, hắn không thể ngờ vấn đề bây giờ không phải lực lượng không đủ mà là khí lực không theo kịp. May mắn vị diện trong người hắn tỏa ra hơi thở sinh mệnh cường đại, chỉ trong khoảnh khắc da thịt bong tróc đều khép kín như ban đầu.