Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3420: Lại đến Xung Viêm đạo tràng




Phá Nhạc Thiên Tôn bị ám ảnh tâm lý, bắt đầu nghi ngờ cuộc đời.

Đương nhiên Phá Nhạc Thiên Tôn có thể xa chạy cao bay, thiên hạ lớn vậy, năng lực thăm dò của Thất Bộ có hạn. Nhưng Phá Nhạc Thiên Tôn không chịu nổi mất mặt, đường đường là Thất Bộ mà nghe tiếng gió liền chạy trốn, lão không chấp nhận mình hèn như thế.

Vì Phá Nhạc Thiên Tôn sĩ diện nên khó tránh khỏi bị Lăng Hàn đánh no đòn.

Lần thứ tám.

Lăng Hàn xuất hiện, hắn nhìn Phá Nhạc Thiên Tôn trợn to mắt ốc bưu, bật cười hỏi:

- Lão tặc, có phải ngươi bị hành sinh ra khoái cảm? Không trốn ngược lại ở đây chờ ta? A, không ngờ lão tặc là loại người như thế.

Phá Nhạc Thiên Tôn gầm lên:

- Tiểu tặc, ngươi đừng kiêu ngạo! Chờ bổn tọa đẩy lực lượng vị diện đến siêu cao đẳng sẽ khiến ngươi máu nhuộm Ngũ Bộ!

Lăng Hàn khịt mũi:

- Thật là nằm mơ! Đừng tưởng rằng lấy được mấy vị diện từ chỗ Phong Vô Định là cảm giác mình lên trời rồi. Vị diện siêu cao đẳng? Ngươi tưởng tượng thật hay. Thôi, ta lười đánh loại người biến thái như ngươi, hôm nay là lần cuối, đỡ khỏi phải ta ghê tởm.

Phá Nhạc Thiên Tôn tức chết, rõ ràng lão bị đánh nhưng tại sao lão thành biến thái khiến người tởm?

Thằng nhãi này thật độc mồm!

Phá Nhạc Thiên Tôn rống to, bùng nổ hết sức muốn chuyển bại thành thắng một lần. Nhưng đã định trước chỉ là công dã tràng, rất nhanh Phá Nhạc Thiên Tôn bị Lăng Hàn đè đầu đánh.

Đánh Phá Nhạc Thiên Tôn no đòn rồi Lăng Hàn nói:

- Lão tặc, lần sau đừng mong đợi, ta sẽ không đến nữa.

Mong đợi bà nội ngươi!

Phá Nhạc Thiên Tôn rủa thầm trong bụng, nhưng lòng có chút cảm giác giải thoát. Mợ nó, cuối cùng không còn bị đánh nữa.

Dù Phá Nhạc Thiên Tôn có khí lực vô địch, không hỏng bất hủ, nhưng lão cần da mặt.

Phá Nhạc Thiên Tôn rít qua kẽ răng:

- Nhãi ranh, ngươi chờ đấy. Thù này bản tôn ghi nhớ, sẽ trả cho ngươi!

Cần phải bày tỏ thái độ, không thì Phá Nhạc Thiên Tôn sẽ bứt rứt trong lòng.

Lăng Hàn lạnh nhạt nói:

- Lần sau thì... không dễ vậy!

Đánh Phá Nhạc mấy lần khiến tâm tình của Lăng Hàn siêu tốt, dường như bình chướng cảnh giới hơi thả lỏng.

Có lẽ đánh xong năm lão tặc là hắn sẽ bước vào Lục Bộ. Khi đó vị diện của hắn sẽ đến thượng cao đẳng, lực lượng không biết tăng vọt bao nhiêu lần.

Thất Bộ?

Chỉ là rác rưởi.

Lăng Hàn quay đi, để lại bóng lưng thon dài cho Phá Nhạc Thiên Tôn:

- Lão tặc, thừa dịp còn mấy ngày được sống hãy hưởng thụ thời gian tự do đi, vì tiếp theo... ngươi sẽ trở thành tù nhân của ta!

Phá Nhạc Thiên Tôn nhìn bóng lưng Lăng Hàn khuất xa, nỗi lòng phức tạp.

Một Ngũ Bộ nho nhỏ mà có thể làm lão hụt hơi thế này, nếu Lăng Hàn trở thành Lục Bộ thì sao?

Thậm chí là... Thất Bộ?

Phá Nhạc Thiên Tôn lắc đầu, vực dậy tinh thần khỏi cơn suy sụp. Lão là Thất Bộ, dù Nguyên Thế Giới tan vỡ cũng không cách nào giết chết, sao có thể tiêu cực vậy được. Chỉ cần thôi diễn vị diện mức tận cùng nhất định có thể được thực lực càng mạnh, khi đó lão chắc chắn có thể trấn sát Lăng Hàn.

Nhất định!

***

Lăng Hàn trở lại hội hợp với nhóm Nữ Hoàng rồi quyết định rời khỏi.

Không thể cứ chăm chăm đánh Phá Nhạc, vậy là không công bằng. Mưa móc phải rải đều đúng không?

Đoàn người xuất phát đi đạo tràng của Xung Viêm.

Khoảng cách rất xa nhưng Lăng Hàn đi hết sức, chỉ hơn mười ngày bọn họ đã đến gần Xung Viêm đạo tràng.

Đây là một tòa thành lớn, Xung Viêm đạo tràng nằm ở ngoài thành mấy vạn dặm, đối với Tiên Vương thì đi không lâu nên tính ra khá gần.

Mọi người nghỉ ngơi sau đó Lăng Hàn thu họ vào Tiên Khách Cư rồi lên đường.

Lần này Lăng Hàn lười chơi từ từ.

Chỉ vài bước Lăng Hàn đã xuất hiện ở chân núi Xung Viêm đạo tràng.

Lăng Hàn bước nhanh lên núi, bình tĩnh ung dung.

Xung Viêm đạo tràng không đặt ra cấm khu, ai cũng có thể đến. Nhưng ít ai đi lên đạo tràng trên đỉnh núi. Vì nơi này có cấm chế Xung Viêm bày ra, không có năng lực khiêu chiến vượt cấp mạnh thì không thể đi đến cuối.

Lăng Hàn cố ý ức chế tu vi cảm nhận loại lực lượng áp chế này.

Nhưng Xung Viêm bày ra cấm chế như vậy chủ yếu vì thử thách Tiên Vương, không quá mạnh. Nên dù Lăng Hàn áp chế tu vi, khí lực của hắn được bốn loại lực lượng bản chất rèn luyện, có lực lượng vị diện vô tận, hắn quá mạnh.

Lăng Hàn chắp tay sau lưng từng bước đi lên đỉnh núi.

- A! Người kia làm bộ khoe mẽ giỏi ghê, còn chắp tay sau đít nữa.

- Ha ha ha! Làm bộ khoe mẽ sẽ bị sét đánh, không lâu sau tên đó chắc chắn sẽ bò thôi!

- Ta cá với ngươi tên này bò lên cũng không nổi, sẽ nằm liệt tại chỗ!

Dọc đường có người lao nhao bàn tán.

Chỉ cần có thể thành công đi đến đỉnh núi là sẽ được một tín vật, tránh khỏi bị áp chế, về sau đến đi tự nhiên. Nên trừ người muốn bái vào đạo tràng ra những người khác đi ung dung.

- Mau nhìn mau nhìn, đó là ai đến?

- Phô trương quá!

Nhiều người dọc đường núi nhìn xuống chân núi, một chiếc xe ngựa siêu hào hoa chạy nhanh lên.

Hào hoa thế nào?

Vật kéo xe là chín chân long, Tiên Vương Cửu Trọng Thiên!

Ui, không lẽ là Thiên Tôn đến? Không thì sao có tư cách để chín con chân long Cửu Trọng Thiên kéo xe?

Không chỉ vật kéo xe, thùng xe cũng rất xa hoa, tạo bằng tiên kim, có các hoa văn thiên nhiên, rút thái âm thái dương chi khí tụ ngũ hành chi tinh, thật là một thánh địa tu luyện.

Có quy tắc diễn hóa vô cùng xinh đẹp.

Xe ngựa rất nhanh chạy đến chân núi rồi ngừng lại, một thiếu nữ đẹp tựa tiên bước ra từ trong xe. Trên người nàng có nhiều sắc màu kỳ dị quấn quanh, hiển nhiên cũng là một vị Tiên Vương Cửu Trọng Thiên.

Đây là chủ nhân của chiếc xe ngựa?

Nhưng làm mọi người rớt tròng mắt là nàng vòng sang bên kia xe ngựa, cung kính mở cửa xe ra mời:

- Thiếu chủ, tới rồi.

Thiếu chủ?

Ui, thiếu nữ này chỉ là một thị nữ.

Mọi người rất giật mình, chín con chân long Cửu Trọng Thiên kéo xe, một mỹ nữ Cửu Trọng Thiên làm nô tỳ, thiếu chủ có lai lịch gì?

Mọi người nhìn chăm chú, thấy một nam nhân áo trắng bay bay bước xuống xe ngựa. Mái tóc đen nhánh mà rậm cuộn chặt ghim bằng đồ cài tóc ngọc bích, mặt đẹp như ngọc trong suốt lấp lánh.

- Ủa?

Mọi người bị bất ngờ, vì người trẻ tuổi chỉ có bảy luồng sáng rực rỡ quấn quanh.

Tiên Vương Thất Trọng Thiên?

Kỳ lạ, mới chỉ là Thất Trọng Thiên không đến mức khiến mười cường giả Cửu Trọng Thiên cam lòng làm phó đi?

- Ha ha, hắn là Nhan Vô Nguyệt.

- Nhan Vô Nguyệt? Nhan Vô Nguyệt là ai?

- A! Không lẽ là vô thượng thiên tài của Nhan gia?

- Đúng vậy!

- Này, rốt cuộc các ngươi đang nói về ai?