- Đáng tiếc, số lượng vị diện của ta đã đạt đến cực hạn, hơn nữa giới hạn trong cảnh giới, chất lượng vị diện cũng không cách nào lại đẩy về phía trước một bước, chỉ có thể như vậy.
- Hi vọng chờ ta rảo bước tiến lên Lục Bộ, năng lượng nơi này còn có thể giúp ta.
Lăng Hàn thở dài, lộ ra cực kỳ đáng tiếc.
Hắn kết thúc tu luyện, tiếp tục đi về phía trước.
Nếu như đã đến nơi này, hắn tự nhiên phải nhìn một chút, sau tầng thứ 33, đến cùng ẩn giấu thứ gì.
Vừa đi, hắn một bên tiến hành thôi diễn.
Trước đó, hắn liền có qua ý nghĩ tăng cường phòng ngự, cách thứ nhất đơn giản nhất, chính là tăng cảnh giới lên, nhiều một loại hạt bản nguyên rèn luyện, khí lực sẽ có chất tăng lên.
Thứ hai, chính là dùng lực lượng vị diện hình thành thuẫn phòng ngự.
Đương nhiên, khẳng định là loại biện pháp thứ nhất càng tốt hơn, từ đầu nguồn giải quyết vấn đề, không cần hành động, phòng ngự vĩnh trú.
Nhưng vấn đề là, hiện tại Lăng Hàn chỉ có Ngũ Bộ, mà hắn đạt tới Thất Bộ cũng cực kỳ xa xôi, này bằng với nghĩ vô ích.
Cho nên, hắn chỉ có thể dùng loại biện pháp thứ hai.
Trước kia không được, lực lượng vị diện quá yếu, căn bản không có khả năng địch nổi Thất Bộ, hiện tại nha, có thể.
Mấy chục vạn Ngũ Bộ liên thủ, như thế nào cũng có thể địch nổi một tên Thất Bộ đỉnh phong đi?
Hắn vừa đi, vừa nghĩ làm như thế nào lợi dụng những lực lượng vị diện này, hóa thành phòng ngự cực hạn của hắn.
Sau mười mấy ngày, hắn đi ra tường hạt, mà trong đầu cũng bỗng nhiên nghĩ thông, ông, xung quanh người hắn kết xuất bốn quang cầu thổ hoàng sắc, ở giữa mỗi quang cầu đều có tia sáng hoàng sắc liên lạc, hóa thành một mũi khoan hình tam giác, bảo hộ Lăng Hàn ở trong đó.
- Dạng phòng ngự này, tin tưởng Thất Bộ cũng cần oanh hơn mấy trăm lần mới có thể đánh vỡ.
Lăng Hàn lộ ra nụ cười tự tin, bị công mấy trăm lần, chẳng lẽ hắn còn không có chút phản ứng sao?
Chỉ cần lần nữa rót vào lực lượng, phòng ngự lại có thể đạt tới cực hạn.
Cái này có thể tính là bất tử chi thân khác loại.
Lăng Hàn đưa mắt quét qua, ân, đây là địa phương nào?
Không giống như vị diện rách nát, mà giống như Vũ Trụ Thâm Xử, đen kịt một màu, băng lãnh, trống trải, mà ở nơi xa xôi vô tận, thì có một điểm sáng, tản ra khí tức nhu hòa nhưng lại chí cao vô thượng, dù cách vô cùng xa, nhưng Lăng Hàn vẫn có thể dễ dàng cảm ứng được.
Cái ánh sáng nhu hòa này, để hắn cảm thấy thân thiết.
Lăng Hàn không khỏi kinh ngạc, vì cái gì ánh sáng này sẽ cho hắn cảm giác thân thiết? Phải biết hắn là chiến lực Thất Bộ, trên đời này không có đồ vật gì có thể dao động tình cảm của hắn.
- Ngươi... Tới......
Một tiếng nói già nua vang lên ở trong thức hải của Lăng Hàn, hùng vĩ, bàng bạc, nhưng lại không hề có tình cảm sinh mệnh.
Cái này là tình huống như thế nào?
Ai nói chuyện với hắn?
- Giữ vững lâu như vậy, rốt cục chờ được ngươi.
Thanh âm này vang lên lần nữa.
- Ngươi là ai?
Lăng Hàn trầm giọng hỏi.
- Ta là hạt giống sinh mệnh lạc ấn chôn ở trong ngươi, chỉ có về tới đây mới có thể bị kích hoạt.
Thanh âm này nói.
Ở trong thân thể của mình?
Lăng Hàn có chút run rẩy, dựa vào, coi hắn là cái gì, sao cái gì cũng nhét vào trong thân thể của hắn?
Đầu tiên là Cuồng Loạn, một lạc ấn đánh vào trên thân kiếp trước, cùng với hắn chung một chỗ trùng sinh, mà lần này, lại là cái quỷ gì?
Thân thể của ta, ý thức, sinh mệnh lạc ấn cũng không phải khách sạn, các ngươi ai muốn vào liền vào a!
- Ngươi vẫn không trả lời vấn đề của ta.
Lăng Hàn nói.
- Ngươi đến cùng là ai, thân phận, lai lịch!
Thanh âm già nua nhẹ nhàng thở dài:
- Ta không phải ai, chỉ là ý chí của một thế giới không tiêu tan.
Dựa vào, nói thần thần bí bí như thế.
Lăng Hàn đang muốn nói chuyện, ông, trong thức hải của hắn lại dâng lên vô số hình ảnh.
Hắn thấy được đại chiến kịch liệt, thấy được máu chảy thành sông, thấy được... đám người Xung Viêm, Phá Nhạc, còn có Hoàng Sa đã sớm chết đi, đang cùng một nữ tử áo đen kịch chiến.
Tuyệt Hỏa, cũng chính là Diệt Tuyệt!
Diệt Tuyệt này y nguyên đẹp đến mức không cách nào hình dung, lại cực kỳ lãnh khốc, lấy một địch sáu vẫn hoàn toàn chiếm cứ thượng phong, mà ở một bên khác, đang có hai chi đại quân kịch chiến, đều là Thiên Tôn, tử thương vô số.
Đây là vị diện chiến tranh, cùng tình cảnh hiện tại đối kháng Cuồng Loạn là giống nhau như đúc.
Chỉ là hiện tại Cuồng Loạn khó coi hơn nhiều, mà đối thủ cũng đổi thành đám người Lâm Lạc, Tân Phó.
Lăng Hàn càng thêm kinh ngạc, đây là cái quỷ gì, hắn thế mà thấy được vị diện chiến tranh của Nguyên Thế Giới đời trước? Cái này cùng hắn có quan hệ cọng lông?
Sau đó, hắn thấy được một màn đã biết.
Hoàng Sa hi sinh mình, gắt gao dây dưa Diệt Tuyệt, mà bọn người Xung Viêm thì dẫn nổ Nguyên Thế Giới, phát ra một kích siêu việt Thất Bộ.
Kết quả, Diệt Tuyệt bị chấn đến chia năm xẻ bảy, Hoàng Sa Thiên Tôn bởi vì không ở trung tâm oanh kích, nhục thân bất diệt, nhưng thần hồn bị chôn vùi.
Mà Nguyên Thế Giới băng diệt, tất cả vị diện trong cùng một lúc vỡ vụn, sinh mệnh vô cùng vô tận trong nháy mắt tử vong, cái này tạo thành một cỗ lực lượng cực kỳ cường đại, phá vỡ bình chướng vị diện, đẩy tất cả khối vụn vị diện vào hư không, tầng tầng chồng lên, đây là lực lượng to lớn mà Thất Bộ Chí Tôn cũng xa xa không kịp.
Sinh mệnh lực cũng bị mai táng, bởi vì áp súc đến cực hạn, ở dưới thời gian tích luỹ lại hóa thành đại dược đối với Thiên Tôn cũng có chỗ tốt, một chút mảnh vỡ hạch tâm vị diện còn lại, hóa thành Thiên Tôn ký hiệu.
Nguyên lai, đại dược, Thiên Tôn ký hiệu nơi này là tới như thế.
Lăng Hàn còn chứng kiến, đám người Xung Viêm cũng bị đại phá hư, đại băng diệt tác động đến, thần hồn trọng thương, bị đánh tiến vào trạng thái ngủ say, thông qua thời gian dài khôi phục.
Khi bọn hắn bị mai táng tiến vào chỗ sâu trong vị diện, có mấy vạn điểm sáng hình thành, chui vào trong thân thể của bọn hắn.
Đây là sinh mệnh lạc ấn của những thiên kiêu ở Nguyên Thế Giới đời trước, chính bởi vì sinh mệnh lạc ấn tồn tại, mới có thể hấp thu năng lượng hóa thành nhân hình.
Chờ chút!
Lăng Hàn sững sờ, đám người Xung Viêm không phải nói, là bọn hắn bảo tồn những sinh mạng lạc ấn này, vì tương lai thắng được một tia hi vọng, nhưng nhìn cảnh tượng hiện tại, năm người bọn hắn đã tiến vào trạng thái ngủ say, làm sao có khả năng làm được?