Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2892: Tiên Vương tầng chín đuổi giết




Hưu, một nhân ảnh đạp không tới, trên người quấn quanh lấy chín đạo dị sắc.

Hắn chính là Lục Cao Toàn, lão tử của Lục Ly, sau khi Lục Ly trốn về chỗ của hắn, liền trước tiên lấy thần thức bao trùm toàn thành, rất nhanh liền phát hiện Lăng Hàn, vì vậy trực tiếp ra tay muốn bắt Lăng Hàn.

Bất quá, cách xa như vậy, hắn cuối cùng không cách nào phát huy toàn bộ uy lực, mới có thể bị Lăng Hàn tránh được một kiếp, bằng không mà nói, Tiên Vương tầng chín ra tay, làm sao một tiểu gia hỏa tầng bốn có thể thoát được?

Lục Cao Toàn đứng chắp tay, đang sưu tầm mỗi một tấc thổ địa, muốn bắt được Lăng Hàn.

- Bái kiến Lục đại nhân!

Âm Hà Tiên Vương bay vút tới, ôm quyền với Lục Cao Toàn, hắn là đệ tử của Thanh Quỷ Tiên Vương, bản thân là Đế Giả tầng bảy, cũng không cần quá kinh sợ ở trước mặt đối phương.

Lục Cao Toàn gật gật đầu:

- Kẻ này có địa vị gì, có thể tránh thoát được một kích của bổn tọa?

Âm Hà Tiên Vương nói:

- Người nọ gọi Lý Long, chính là nghịch đồ của Thiên Hạ đệ nhất vũ viện, lúc trước ở trong đấu tràng chiến đấu qua, hiển lộ ra chiến lực vô cùng trác tuyệt.

Đây là tin tức hắn biết.

Lục Cao Toàn kinh ngạc:

- Ngươi cũng đã xuất thủ, rõ ràng còn bắt không được hắn?

Đây cũng không phải tổn hại Âm Hà Tiên Vương, mà là hắn thực sự khiếp sợ.

Đế Giả tầng bảy rõ ràng bắt không được Tiên Vương tầng bốn, cái này nói ra ai có thể tin tưởng?

Âm Hà Tiên Vương chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát:

- Hung nhân kia có một kiện Tiên Khí, ta không dám đón đỡ.

Ngoại trừ Tiên Vương tầng chín, ai có thể đón đỡ Tiên Khí?

Lục Cao Toàn vẫn không thể tiêu tan, tầng bảy và tầng bốn có ưu thế suốt ba cảnh giới, không thua gì nam tử trưởng thành khi dễ tiểu nhi sáu bảy tuổi, dù đối thủ cầm lợi khí, nhưng chỉ cần thoáng chú ý một chút, vẫn có thể đơn giản chiến thắng.

Thế nhưng Âm Hà Tiên Vương lại không thể làm gì Lăng Hàn, chỉ có thể nói rõ một điểm, chiến lực của đối phương mạnh đến nổi vượt quá tưởng tượng.

Theo hắn vừa rồi một kích thất bại có thể chứng minh, Tiên Vương tầng chín ra tay a.

Hưu hưu hưu, lại có vài thân hình bay vút tới, trên người đều quấn quanh lấy chín đạo dị sắc, những người này tự nhiên đều là đại nhân vật đỉnh cấp của Quỷ Vương đô, vừa rồi một kích của Lục Cao Toàn bao trùm toàn thành, tự nhiên đưa tới bọn chúng chú ý.

- Đường đại nhân, chỉ sợ phải nói cho ngươi một tin tức bất hạnh.

Âm Hà Tiên Vương nhìn một cường giả trong đó nói.

- Lệnh lang bị giết, mà hung thủ chính là thủ hạ Huyết Chiến Vương của lệnh lang, hôm nay giấu ở phía dưới.

Toàn thân Đường Minh Bá lập tức phun trào ra hỏa diễm, lập tức nổi giận, vung tay lên muốn oanh xuống phía dưới.

Nếu hung thủ ở phía dưới, vậy thì toàn bộ tiêu diệt, cái gì người vô tội, cùng hắn có quan hệ gì?

Tiên Vương muốn uẩn dục hậu đại thật sự quá khó khăn, hắn sống mấy kỷ nguyên, vẫn là sau khi bị lưu vong đến Tiên Vương mộ địa mới có được con nối dõi của mình, bị hắn sủng ái không thôi.

Hắn vừa ra tay, Tiên Vương tầng chín khác vội vàng ngăn cản.

- Đường huynh, không nên vọng động.

- Lệnh lang chi thù đương nhiên phải báo, nhưng tổn thất phải khống chế đến thấp nhất, nếu không chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn.

- Bất quá Tiên Vương tầng bốn, liền tính toán đào ba thước đất cũng có thể tìm ra. Hơn nữa Đường huynh không thấy một kích oanh giết hung thủ như vậy, sẽ quá tiện nghi đối phương sao?

Mọi người khuyên bảo, Đường Minh Bá cuối cùng thu tay về, sau đó thân hình nhún xuống, rơi xuống trong khu vực phía dưới.

- Tất cả mọi người đi ra cho bổn tọa, hạn trong ba tức, nếu không bổn tọa sẽ giết chết toàn bộ người ẩn núp. Hắn âm trầm nói, tiếng nói truyền đãng, không chỗ không tới.

Một, hai, ba...

Ngắn ngủn ba tức, chỉ thấy từng bóng người từ các địa phương chạy tới, toàn bộ nghiêm nghị đứng ở trước mặt Đường Minh Bá, nhưng lẫn nhau tầm đó lại cách nhau khá xa.

Đây là Tiên Vương mộ địa, mỗi người đều chỉ tin tưởng mình, ai dám đứng gần một người khác, không sợ bị đột hạ sát thủ sao?

Ở chỗ này treo, cái kia thực sự là chết vô ích, một chút cũng không có giá trị.

Ánh mắt của Đường Minh Bá đảo qua, chỉ thấy trên mặt mỗi người đều tràn đầy kính sợ, còn có một tia mờ mịt, cũng có sợ hãi thuần túy. Hắn nhướng mày nói:

- Các ngươi giúp nhau tố giác, chỉ ra mình người quen biết.

Hắn tin tưởng, nếu như Lăng Hàn giấu ở trong những người này, vậy hắn khẳng định không bị người biết, như vậy chỉ cần mọi người giúp nhau nhận ra người có liên quan, cái còn lại kia nhất định chính là người hắn muốn tìm.

Nhưng hắn hiển nhiên đánh giá thấp người ở đây cảnh giác.

Đây chính là Tiên Vương mộ địa, ai sẽ không có việc gì kết giao bạn bè?

Cường giả như hắn đương nhiên bất đồng, có người đầu nhập vào, có thể tổ kiến thế lực của mình, thế nhưng những người khác thì sao, bọn hắn chỉ có thể bảo hộ bản thân, cái kia chính là coi mỗi người trở thành địch nhân, không cùng bất luận kẻ nào sinh ra một chút cùng xuất hiện.

Bởi vậy, chỉ có mấy chục người chứng minh thân phận, thế nhưng tuyệt đại bộ phận đều là giữ vững im miệng không nói.

Móa!

Đường Minh Bá thiếu chút nữa chửi thề, đây là một “diệu kế” hắn nghĩ ra được, không nghĩ tới lại được chứng minh là cách làm ngu xuẩn.

Hắn vừa muốn nói chuyện, nhưng thần sắc lại khẽ giật mình, sau đó cười lạnh:

- Bổn tọa nói, tất cả mọi người phải lăn ra đây, ha ha, ngươi cho rằng trốn đi bổn tọa liền không phát hiện ngươi sao?

Hắn bỗng nhiên ra tay, nắm tới một tòa phòng xá.

Đường Minh Bá tự nhiên không tin Lăng Hàn sẽ ngoan ngoãn chạy đến, bởi vậy, hắn một mực dùng thần thức rà sót khu vực này, nhìn xem có người trốn ở trong phòng không đi ra hay không, hay là dấu ở trong không gian Thần Khí.

Vừa rồi, hắn liền phát hiện một tia chấn động yếu ớt.

Đây là một không gian Thần Khí, mà hắn là Tiên Vương tầng chín, đã cùng Đại Đạo bình khởi bình tọa, thần thức nhạy cảm bực nào?

Hắn lập tức phát hiện, cái không gian Thần Khí này cất giấu sinh linh.

Bởi vậy, hắn quyết đoán cho rằng Lăng Hàn núp ở bên trong.

Hắn ngang nhiên ra tay, không hề cố kỵ.

Bành!

Ngay thời điểm bàn tay của hắn muốn bắt đến ốc xá, chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, cái ốc xá này phá hủy, một bàn tay màu đen oanh ra, chống đỡ bàn tay của Đường Minh Bá.

Người này cực kỳ cường đại, dưới một kích cự thủ của Đường Minh Bá bị phá thành mảnh nhỏ.

- Ân?

- Ồ?

Đám người Lục Cao Toàn lúc trước còn không đếm xỉa tới toàn bộ lộ ra vẻ kinh ngạc, thậm chí có chút ít động dung.