Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2488: Sĩ khí sa sút




PHanh phanh phanh, bản năng chiến đấu của tiểu nha đầu cường đại tới thần kỳ, một khi chiếm thế thượng phong là có thể nắm chặt ưu thế, nhanh chóng đẩy thanh thế thắng.

Đầu côn trùng dị vực giận dữ hét lớn, đối phương rõ ràng không phải là Đế tinh, vì sao trên phương diện chiến lực lại có thể áp chế được hắn

Chỉ là một vị diện cặn bã, cấp thấp như vậy, sao lại có Đế giả mạnh hơn hắn?

Thế nhưng thực lực cách biệt còn ở đó, đầu côn trùng dị vực rất nhanh đã bị tiểu nha đầu mạnh mẽ bẻ hai cái đùi, không thể không nhận thua. Nếu không hắn sẽ bị Hổ Nữu tháo thành tám khối.

Thắng.

Võ giả Tiên vực lớn tiếng hoan hô, rốt cuộc bọn hắn cũng thắng một trận, quá không dễ dàng.

Hai tay Hổ Nữu chống eo, dịu dàng nói:

- Tiến theo là ai? Tốt nhất là có thịt một chút, Nữu không thích ăn cô trùng.

Lời này vừa nói ra, võ giả dị vực lập tức giận dữ.

Từ trước tới nay chỉ có bọn hắn ăn Tiên vực, lúc này không ngờ tiểu nha đầu kia còn nói ăn bọn hắn, bảo sao bọn hắn không nổi giận cho được chứ?

- Ai ra tay bắt lấy tiểu nữu cặn bã này?

Bọn họ đều kêu lên, thế nhưng Đế giả ngũ bí bị Hổ Nữu đánh bại vừa rồi đã là người nổi bật trong đám Đế giả của dị vực. Muốn tìm người mạnh hơn căn bản không có khả năng.

Xem ra chỉ có thể xuất Đế tinh.

Đại nhân vật dị tộc đều không cam lòng, bọn hắn muốn triệt để chèn ép sĩ khí của Tiên vực. Đương nhiên muốn thắng toàn bộ các trận. Thế nhưng hiện tại lại phải xuất động Đế tinh đầu tiên, như vậy chẳng khác nào thừa nhận thực lực Tiên vực, thậm chí còn thừa nhận không bằng a.

Thế nhưng không mang Đế tinh ra, ai có thể ép Hổ Nữu chứ?

Một sinh linh hình người xuất hiện, làn da của hắn tuy rằng là màu đỏ thẫm, thế nhưng lại có những đường màu vàng, rất nhỏ, tản mát ra khí tức vương giả mênh mông cuồn cuộn.

- Tân Đồ.

Hắn chỉ vào mình, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hổ Nữu, không che dấu một chút sát khí nào.

- Nha đầu, trở về đi.

Đại nhân vật bên tiên vực thì gọi Hổ Nữu lại.

Tân Đồ này là một Đế tinh, không thể mạnh mẽ ngăn cản, nếu không nhất định sẽ chết.

Hổ Nữu vốn không tình nguyện, nhưng sau khi nghe Lăng Hàn âm thầm gọi nàng về, nàng chu cái miệng nhỏ nhắn lại, lui qua một bên.

Kế tiếp là chiến đấu của Đế tinh, ngay cả Đế giả cũng không có tư cách tham dự, trừ phi là có ưu thế rõ ràng trên phương diện cảnh giới.

Vũ Hoàng dẫn đầu xuất chiến.

Hai đại đế tinh toàn lực giao thủ, một là lục bí, một là bát liên lục tầng. Trên phương diện cảnh giới giống nhau, nhưng mà phương diện chiến lực thì Vũ Hoàng lại mạnh hơn.

Vũ Hoàng là thiên tài võ đạo chân chính, thiên phú chiến đấu và bản năng chiến đấu đều vô cùng yêu nghiệt. Hơn nữa tu thành Thái Trụ Tiên thể, chiến lực đương nhiên cũng tăng lên một bước, rất nhanh đã chiếm cứ thượng phong, hoàn toàn áp chế Tân Đồ.

Chuyện này khiến cho võ giả Tiên vực hoan hô như sâm động, mà bên dị vực thì lại trầm mặc.

Chẳng lẽ sẽ liên tiếp thua hai trận?

Mấu chốt là hai cuộc chiến này đều là trong cùng giai bị thua, quá đả kích sĩ khí a.

Cấp độ của dị vực hơn Tiên vực, chiến một trận cùng giai cũng phải là dị vực chiếm thế thượng phong a.

Tân Đồ dùng hết các thủ đoạn, thế nhưng dưới quyền pháp của Vũ Hoàng căn bản không có bất kỳ cơ hội lật bàn nào, không ngừng bị đánh bay. Từng cánh tay đều bị Vũ Hoàng mạnh mẽ kéo xuống. Đồng thời hắn phản kích cũng khó lưu lại vết thương trên tiên thể của Vũ Hoàng.

Bởi vì Vũ Hoàng có thể khiến bản thân hóa thành dòng chảy thời gian, giống như đang trôi qua, lại là tương lai, vậy làm sao có thể bị thương được chứ?

Muốn phá vỡ tiên thể của Vũ Hoàng, phải có ưu thế rõ ràng trên phương diện cảnh giới.

- Đủ rồi.

Cường giả Dị vực nói.

Thế nhưng Vũ Hoàng lại không để ý, chỉ cần đối thủ còn ở trên chiến trường thì hắn sẽ không dừng tay.

- Bảo ngươi dừng ta.

Cường giả dị tộc giận dữ, vươn tay chộp về phía Vũ Hoàng.

- ha ha, tiểu hài tử luận bàn, người lớn xen tay vào làm gì.

Tiên vực cũng có Đại nhân vật ra tay. Phanh, lập tức đánh bay công kích của cường giả dị vực.

Trước đó Tiên vương nói muốn dừng tay, cường giả Dị vực ra tay ngăn cản. Nhưng bây giờ thì ngược lại, khiến cho người Tiên vực như được ăn tiên đan cực phẩm, thoải mái ngút trời.

Vũ Hoàng không ngừng công kích, đập nát nửa người của Tân Đồ. Thế nhưng Đế tinh dù sao cũng là Đế tinh, vẫn để cho hắn chạy đi.

Lại thắng một trận.

Võ giả bên Tiên vực hoan hô không thôi, đã thật lâu bọn hắn không có sảng khoái như vậy rồi.

Dị vực trầm mặc một lúc, lại phái ra nhân vật mới.

Người này đáp xuống, chẳng những là Đế tinh, lại là siêu cấp yêu nghiệt bát liên thập tầng, tương đương với tồn tại thập bí.

Vũ Hoàng ra tay, nhưng mà lục bí và thập bí chênh lệch quá lớn. Một kích đã bị đánh bay, nếu không có Lăng Hàn âm thầm ra tay, Vũ Hoàng tuyệt đối đã bị miểu sát.

Bên Dị vực lần nữa ra vẻ kiêu ngạo, có lẽ Vũ Hoàng rất cường đại, thế nhưng bọn hắn còn có cao thủ mạnh hơn, chỉ cần có thể nhận được thắng lợi cuối cùng là được, giống như Tiên vực nhất định sẽ bị dị vực đánh bại vậy.

Thân thể Sâm Lạc đáp xuống, hắn là hình người, làn da đỏ biến thành màu đen. Trên đầu mọc ra một cái sừng màu vàng, một cái đuôi dài kinh người ở sau lưng, giống như tay, không ngừng cuốn lên.

Hắn ngạo nghễ nhìn qua phương hướng Tiên vực, nói:

- Còn có ai dám ra chịu chết?

Sưu...

Một đạo thân ảnh hiển hiện, đây chính là Thích Thiền Tử.

- Tiểu Tăng tới chiếu cố ngươi.

Thích Thiền Tử nhìn như hòa khí, thế nhưng khi nào ra tay lại như Ma thần, rất có phong phạm của Cổ Tổ Cửu Đăng phật môn. Mà hắn quả thực cũng cường hãn. Kim Thân đại thần thông đa tu luyện tới cảnh giới chí cao, thân thể hóa thành Kim cương chiến thần, một ngón tay điểm ra, diệt tiên đồ thần.

Lăng Hàn kinh ngạc, Thích Thiền Tử này không ngờ lại tu tới cửu bí.

Vô cùng kinh người, chỉ có hơn một ngàn năm ở hiện thực mà đối phương từ nhất bí lại tăng tiến tới cửu bí, tiến bộ quá nhanh.

Nhưng mà như vây cũng không có tác dụng gì.

Sâm Lạc tương đương với thập bí, so với Thích Thiền Tử còn cao hơn một tiểu cảnh giới.

Bọn họ là ai?

Đế tinh.

Khi mỗi cảnh giới tu tới tận cùng, hoàn mỹ mới có thể xưng là Đế tinh. Đã như vậy chênh lệch một tiểu cảnh giới đương nhiên là rãnh trời không thể nào vượt qua được.

Thích Thiền Tử dùng hết thủ đoạn lại chỉ có thể nhận lấy kết quả đại bại. Trên bụng thì xuất hiện một lỗ máu, bị trọng thương.