Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2477: Giúp đỡ một tay




Mới đầu hắn còn ở chỗ xa xôi, nhưng chỉ mấy cái nháy mắt, hắn liền tới đến phụ cận.

- Ngải Lý Nạp!

Người Tiên Vực đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức thần tình kích động, lớn tiếng hoan hô.

Ngải Lý Nạp, Đế Tinh bên Tiên Vực, có người nói bước vào Tiên Phủ thời gian sớm hơn đám người Kỷ Vô Danh.

Ánh mắt của Tạp Trát Long đảo qua, hơi có chút thận trọng.

Cường giả trong lúc đó có một loại cảm ứng nhạy cảm, Ngải Lý Nạp để hắn có một loại cảm giác đối phương rất mạnh.

Có điều, hắn càng nhiều chính là tự tin cùng xem thường:

- Quỷ nhát gan, rốt cục dám đi ra đánh một trận sao?

- Ha ha, giết ngươi như làm thịt chó, hung hăng như thế làm gì?

Ngải Lý Nạp từ tốn nói, còn phất góc áo một hồi, phảng phất như đối phương chỉ là bụi trần không hề bắt mắt chút nào.

- Lớn mật!

Người dị vực đều rống to.

Tạp Trát Long chỉ nở nụ cười:

- Ngươi sẽ không chỉ có thể ngoài miệng nói khoác chứ?

- Vậy ra tay đi, ta để ngươi biết cái gì gọi là trời cao đất rộng!

Ngải Lý Nạp nói.

- Tác thành ngươi!

Tạp Trát Long quả đoán ra tay, xèo, thị lực của mọi người căn bản không thể bắt giữ, hắn đã giết tới trước người Ngải Lý Nạp, đấm ra một quyền, nhất thời thiên địa đều thất sắc, tựa hồ muốn nằm rạp ở trước mặt hắn.

Oành!

Ngải Lý Nạp cũng ra quyền đón nhận, hai nắm đấm không có va vào, lực lượng quy tắc bao vây ở trên nắm tay của bọn hắn đã trước tiên đụng vào, phóng ra hào quang vô tận, phảng phất như một vầng mặt trời, xa gần vạn dặm có thể thấy được.

Bình thường, sau khi giao thủ một đòn, song phương sẽ từng người lui lại, sau đó tìm cơ hội.

Nhưng hai người này không có ý thu quyền chút nào, mà thúc đẩy nắm đấm về phía đối phương.

Tốc độ của bọn họ đều rất nhanh, nhưng mỗi đi một bước sẽ phát ra tiếng nổ vang như sấm, để người dưới Tiên Phủ trực tiếp chấn ngất đi.

Quá mạnh mẽ, đây chính là Đế Tinh!

Rốt cục, nắm đấm của hai người chậm rãi đụng vào nhau, lúc này, hào quang càng thêm rực rỡ sáng lên, thật giống như vũ trụ nổ lớn, mỗi người đều như bị mù.

Thật lâu sau, ánh sáng mới nhạt đi, chỉ thấy Ngải Lý Nạp cùng Tạp Trát Long cách xa nhau mười trượng, đều đặt hai tay sau lưng, không có ra tay nữa.

Tất cả mọi người ngơ ngác, vừa nãy bọn họ căn bản không nhìn thấy bất luận đồ vật gì, thần thức cũng bị che đậy, nếu như Ngải Lý Nạp hoặc Tạp Trát Long xuống tay với bọn họ, bọn họ thậm chí ngay cả chết như thế nào cũng không biết.

Gió nhẹ lay động qua, góc áo của hai đại Đế Tinh hơi bồng bềnh.

- Tu đến Bát Liên tầng thứ tám, không tồi không tồi.

Tạp Trát Long mở miệng, không che đậy tán thưởng với Ngải Lý Nạp.

Ngải Lý Nạp cũng nhẹ như mây gió:

- Cũng vậy.

Bát Liên tầng thứ tám, cái này tương đương với cảnh giới gì?

Đại bộ phận người lơ ngơ, nhưng một ít đời sau, truyền nhân của Tiên Vương tầng tám, tầng chín lại rõ ràng, trước Bát Liên tầng năm đối ứng là Tiên Phủ Ngũ Bí, mà từ tầng sáu bắt đầu, là đối ứng Lục Tạng bí cảnh!

Đây là Tiên Phủ Cực Cảnh, người có thể tu ra cực kỳ ít ỏi, hơn nữa một nửa người trong đó trở lên chỉ có thể tu đến Lục Bí, Thất Bí, có thể hoàn thành Cực Cảnh Thập Nhất Bí, có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Đế Tinh chính là Đế Tinh, mỗi cảnh giới đều có thể tu ra Cực Cảnh, khiến người ta chỉ có phần ước ao.

- Có điều, ta muốn giết ngươi không cần trăm chiêu.

Tạp Trát Long từ tốn nói, tự tin trăm phần trăm.

- Thứ nhất, cấp độ vị diện của chúng ta cao hơn các ngươi, đánh nhau cùng cấp, ta nghiền ép bất luận ai trong các ngươi. Thứ hai, nơi này không có lực lượng quy tắc bổ sung, nhưng ta đến từ vị diện càng mạnh hơn, quy tắc ngang nhau, sức chiến đấu của ta càng mạnh hơn!

- Cứ việc nói khoác.

Ngải Lý Nạp xem thường nói.

- Ta chỉ dùng nắm đấm nói chuyện.

- Ha ha, vậy liền tiễn ngươi lên đường!

Tạp Trát Long lần thứ hai giết ra, trên làn da màu đỏ có từng viên phù văn phát sáng, hắn tiến vào trạng thái mạnh nhất.

Oành!

Oành!

Oành!

Ngải Lý Nạp không sợ, cũng vận chuyển Tiên thuật, cả người hóa thành một đoàn nước chảy, mỗi một giọt đều nặng như sao, có thể đâm nát tất cả.

Nước chí nhu, nhưng cũng chí cương.

Ngải Lý Nạp hiển nhiên ở nắm giữ quy tắc hệ thủy đạt đến trình độ kinh người, vạn thủy xuyên không, cực kỳ đáng sợ.

Hai đại Đế Tinh cũng không có dự định du đấu, chỉ đấu đối diện.

Một trăm chiêu, hai trăm, ba trăm chiêu, tốc độ ra chiêu của bọn họ quá nhanh, diệu pháp ra hết, khiến người ta thán phục.

Tất cả mọi người nhìn mà than thở, ngay cả người dị vực cũng không khỏi không khâm phục thực lực của Ngải Lý Nạp, đây quả thật là một nhân vật không tầm thường, nếu như có thể đi dị vực phát triển, vậy tiền đồ vô lượng!

Tuy vị diện Thổ Hãn là vị diện hạ đẳng, nhưng cấp độ ở trên Tiên Vực, có thể ở nơi “cằn cỗi” này tu ra sức chiến đấu đáng sợ như thế, vậy đi đến vị diện Thổ Hãn lực lượng quy tắc càng mạnh hơn, thực lực tự nhiên còn có thể lại có thêm tăng lên.

Thậm chí có thể nói, kỳ thực Tạp Trát Long không bằng Ngải Lý Nạp.

Ai bảo hắn sinh ở Tiên Vực, hạn chế tiềm lực cùng thực lực của mình.

Tuy hai đại Đế Tinh trào phúng lẫn nhau, nhưng trên thực tế thực lực của bọn họ cực kỳ tiếp cận, sau bảy trăm chiêu vẫn bất phân cao thấp. Nhưng bọn họ chiến đấu quá mức kịch liệt, lực lượng quy tắc trong cơ thể tiêu hao quá lớn, đều lộ ra vẻ vất vả.

- Tạp Trát Long, chỉ là một cặn bã của vị diện siêu hạ đẳng, lâu như vậy ngươi vẫn không có quyết định?

Âm thanh thăm thẳm vang lên, chỉ thấy một thân hình dài rộng đột nhiên xuất hiện.

Chuyện này... là thứ đồ gì?

Một con trùng béo, như Nhuyễn Trùng, dài chừng mười trượng, to khoảng bốn trượng, mọc ra từng bàn chân nhỏ màu trắng, đầu có hai con mắt thật to, như thủy tinh, cực kỳ mỹ lệ.

Tạp Trát Long đột nhiên song quyền rung lên, bức lui Ngải Lý Nạp, sau đó quay đầu lại liếc mắt nhìn nói:

- Á Mẫu, ngươi tới làm cái gì?

- Á Mẫu đại nhân!

Nhìn thấy con đại trùng này, chí ít một nửa người dị vực đều nửa quỳ, cung kính hành lễ với nó.

Á Mẫu, cũng chính là con đại trùng cười gằn kia, nhìn kỹ, kỳ thực nó nắm giữ vẻ mặt cực kỳ nữ tính hóa, mà truyền vang ra thần thức cũng thiên hướng âm nhu, hẳn là một con mẫu trùng.

Nàng trăm chân cùng chuyển động, vặn vẹo thân thể đi tới, mỗi bàn chân nhỏ vạch một cái, nàng liền đi tới chí ít mấy trăm dặm, chợt trái chợt phải, chỉ nghe tiếng kêu thảm thiết vang lên, nàng lại giết tiến vào trong đám người, đi đến đâu, nhất thời có từng người từng người Tiên Vực bị nàng nuốt sống.