Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2471: Nhất trí đối ngoại




Mạnh Phi Thành, Liễu Tam Biến, Thường gia Cửu Hổ triển khai đại chiến.

Thường gia Cửu Hổ mỗi người đều là Ngũ Bí Hoàng giả, tuy Hoàng giả cùng Đế giả quả thật có chênh lệch rất lớn, nhưng thứ nhất bọn họ có ưu thế số lượng, thứ hai bọn họ một mẫu sinh, một thai dưỡng, tâm ý tương thông, liên thủ lại khác nào một người, so với chín tên Ngũ Bí Hoàng giả khác liên thủ còn ngang tàng hơn rất nhiều.

Bọn họ chín người có thể tính làm một người.

“Ba” người chiến khó phân trên dưới, đều muốn đè xuống hai người khác, độc chiếm Khởi Nguyên Ma Phương.

Có thể bọn họ không biết tác dụng của Khởi Nguyên Ma Phương, nhưng chỉ cần biết vụn vặt cũng sẽ đổ xô tới.

Lăng Hàn ở một bên nhìn, cũng không vội động thủ.

“Ba” đại cường giả một bên đại chiến, vừa ăn thịt thú bổ sung lực lượng quy tắc tiêu hao, nhưng đây căn bản đã vào được thì không ra được, sức chiến đấu đã xuất hiện rút lui.

Bọn họ đều lo lắng, nhưng không có biện pháp gì, đánh tới mức độ như thế, đã không có đường lui.

- Ha ha, đây chính là đạo đức lâu la của cấp thấp vị diện sao?

Trong tiếng cười lạnh, một sinh linh quái lạ xuất hiện, hắn hình như con gián, nhưng lớn hơn vô số lần, có thể so với một con trâu, toàn thân màu đen, một đôi mắt to lớn, chiếm chí ít một nửa không gian của cái đầu.

Nhìn kỹ, trong ánh mắt của hắn mọc đầy mắt kép, như khắp trời đầy sao, có ánh sáng quy tắc.

Cảnh giới của hắn không hiện ra, nhưng tản mát ra khí tức lại cực kỳ mạnh mẽ, để đám người Mạnh Phi Thành không tự chủ được mà thu tay lại.

Dị vực thiên kiêu!

Lăng Hàn hơi kinh ngạc.

- Vị diện?

Đây là một từ mới biết, hắn chưa từng nghe ai ở Tiên Vực nói qua, nhưng con sinh linh này dùng thần thức truyền ý, không tồn tại khả năng nghe lầm.

Hơn nữa, Tiên Vực vẫn là vị diện cấp thấp? Vậy dị vực là vị diện cao đẳng?

- Côn trùng Dị vực, ngươi là muốn chết phải không?

Mạnh Phi Thành nhìn chằm chằm con gián này quát lên.

Tuy Thường gia Cửu Hổ, Liễu Tam Biến không nói gì, nhưng lưỡi thương là nhất trí đối ngoại.

Bọn họ từ nhỏ được giáo dục chính là cùng dị vực không đội trời chung, hai bên không có khả năng sống chung hòa bình hoặc thỏa hiệp, hoặc là Tiên Vực hủy diệt, hoặc là dị vực bị đuổi ra ngoài, đóng kín đường nối hai giới.

Con gián nhếch miệng nở nụ cười, hắn rõ ràng là hình côn trùng, nhưng cực kỳ biết dùng nhân tính hóa nói:

- Ta chính là Khố Cáp Đức, hậu duệ Ám Ảnh Nhất Tộc vĩ đại! Tuy cái Khởi Nguyên Ma Phương này ở vị diện của chúng ta không tính quý giá gì, nhưng làm sao cũng coi như là một bảo vật, Khố Cáp Đức ta muốn.

- Ngươi nói muốn chính là của ngươi sao?

Liễu Tam Biến cười nhạo nói.

- Cặn bã của vị diện hạ đẳng, lẽ nào các ngươi đã quên, hai lần luận võ các ngươi đều thảm bại sao?

Khố Cáp Đức cười to.

- Các ngươi những cặn bã này ở vị diện hạ đẳng cấp thấp nhất, căn bản không biết trong thứ nguyên vũ trụ có bao nhiêu chủng tộc mạnh mẽ.

Hắn dừng một chút, lại nói:

- So với Ám Ảnh Nhất Tộc chúng ta, các ngươi quả thực là bột phấn trong bột phấn.

Lăng Hàn ở một bên nghe, trong lòng không khỏi thất kinh, tuy Khố Cáp Đức chỉ nói đôi lời, lại để hắn dòm ngó được rất nhiều bí mật. Chỉ là hắn đối với rất nhiều từ ngữ không hiểu nhiều lắm, vị diện là khái niệm gì, thứ nguyên vũ trụ là có ý gì?

- Tiểu Tháp, ngươi biết không?

Hắn âm thầm hỏi.

- Đây là người bị bệnh thần kinh đi.

Tiểu Tháp từ tốn nói.

Lăng Hàn không cho là Khố Cáp Đức bệnh thần kinh, ngược lại, người này thực sự là cường hãn, toát ra khí tức để hắn cũng có một loại cảm giác phát lạnh.

- Giết con côn trùng dị vực này!

Thường gia Cửu Hổ cùng kêu lên.

- Được!

Liễu Tam Biến cùng Mạnh Phi Thành gật đầu.

- Muốn giết Khố Cáp Đức?

Khố Cáp Đức cười gằn.

- Ta chính là Bát Liên đỉnh cao, tương đương với Tiên Phủ Cảnh của các ngươi, thế nhưng, ta đến từ Thổ Hãn vị diện, so với vị diện cấp thấp nhất của các ngươi không biết cao hơn bao nhiêu lần, sức chiến đấu cùng cấp tự nhiên cũng nghiền ép.

Hắn hét dài một tiếng, lật lên một chân đập tới đám người Liễu Tam Biến, nhất thời, một chân sâu to lớn màu đen từ trên trời giáng xuống, xước mang rô như lợi khí, bề ngoài kết từng cái phù hiệu màu đen, khủng bố không thôi.

Đám người Liễu Tam Biến cười gằn, từng người ra tay, đánh tới Khố Cáp Đức.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Tứ phương đại chiến, tuy Khố Cáp Đức thổi rất trâu bò, nhưng trên thực tế sức chiến đấu của hắn kỳ thực chỉ tương đương Liễu Tam Biến hoặc Mạnh Phi Thành, theo lý mà nói, lấy một địch ba là tất bại.

Nhưng hắn nắm giữ một hạng năng lực như Lăng Hàn, chính là đặc biệt có thể chịu đòn.

Giáp xác của hắn phảng phất như chính là một Tiên Khí vô thượng, mặc cho đám người Liễu Tam Biến oanh kích làm sao cũng không hư, trái lại để hắn nắm lấy cơ hội, liên tục phản kích, làm cho đám người Liễu Tam Biến náo loạn.

Lăng Hàn nhìn, trong lòng bừng tỉnh, chẳng trách hai lần trước Tiên Vực cùng dị vực luận bàn đều lấy thảm bại kết cuộc, nếu như Võ Giả dị vực mỗi người đều có lực phòng ngự kinh người như vậy, vậy ở dưới tình huống một chọi một, tự nhiên là chiếm ưu thế tuyệt đối.

Hắn không khỏi thầm nghĩ, mình có thể đánh tan phòng ngự của Khố Cáp Đức không?

Bản Nguyên trùng kích hẳn có thể, nhưng hiện tại hắn đã dứt bỏ chín đạo Thiên Địa Bản Nguyên, tự nhiên không thể lại sử dụng bí thuật như vậy.

Nộ Quyền, uy lực đủ sao?

Lăng Hàn không khỏi hoài nghi Tiên Ma Kiếm, chỉ là cái chuẩn Tiên Khí này vẫn dừng lại ở Tứ Tinh, đối với phòng ngự của Khố Cáp Đức hẳn là hữu tâm vô lực. Hết cách rồi, hắn vì xung kích đan đạo đỉnh cao, tích trữ những năm này đều tiêu vào mua tài liệu luyện đan, căn bản không có cơ hội tăng lên Tiên Ma Kiếm.

Hắn đang tiến hành phân tích, đã thấy Khố Cáp Đức đã chiếm cứ thượng phong.

Ngược lại không phải thực lực của Khố Cáp Đức chiếm ưu, mà là đám người Liễu Tam Biến đầu tiên là truy kích Lăng Hàn, lại đại chiến lẫn nhau, tiêu hao quá nhiều lực lượng quy tắc, sớm đã là nổ mạnh hết đà, nào gánh được Khố Cáp Đức sinh long hoạt hổ.

- Yếu, thực sự là quá yếu!

Khố Cáp Đức cười gằn, trong giọng nói tràn ngập xem thường, Lục Túc tung bay, quét ngang, phảng phất như lục đạo Tiên Binh đang bay múa, lực sát thương cực kỳ đáng sợ.

- Vị diện cấp thấp nhất, cũng chỉ có thể nuôi dưỡng được cặn bã như vậy.

Đám người Liễu Tam Biến tức giận đến con mắt phun lửa, nhưng chẳng lẽ còn có thể giải thích với đối phương bọn họ đã sớm đại chiến đến lực kiệt, bây giờ căn bản không phải thực lực chân chính của bọn họ sao?