- Tuy thịt thú có thể bổ sung lực lượng quy tắc, nhưng chỉ như muối bỏ biển, hắn kiên trì không được bao lâu.
Lăng Hàn cười thầm, hắn ăn căn bản không phải thịt của sinh linh nơi này, mà là thịt thú Tiên Vực, bất quá đã nướng chín, ai có thể phân biệt ra được?
Hắn không ngừng chạy, lại không ngừng ăn, không biết tiêu hao bao nhiêu thịt thú.
Bọn người Mạnh Phi Thành muốn Lăng Hàn dừng lại, sau đó hỏi một chút, ngươi đến cùng săn giết bao nhiêu sinh linh của nơi này, tại sao có thể vẫn ăn không ngừng như vậy? Nhìn hắn ăn như thế, ngay cả một toà núi thịt cũng bị ăn sạch sẽ.
Lại đuổi chốc lát, bọn họ không ai không thay đổi sắc mặt.
Bởi vì bọn họ phát hiện lực lượng quy tắc của mình đã tiêu hao quá mức lợi hại.
Bọn họ càng thêm ngơ ngác, đến cùng Lăng Hàn ăn bao nhiêu thịt thú, lại có thể kéo dài đến một bước này.
Hết cách rồi, bọn họ không thể làm gì khác hơn là lấy thịt thú ra tiến hành bổ sung, thật muốn tiêu hao hết lực lượng quy tắc, những Ngũ Bí Đế giả, Hoàng giả như bọn họ đều là cặn bã, ngay cả Trảm Trần cũng không bằng.
Lăng Hàn nhìn ở trong mắt, không khỏi cười gằn, sắp đến thời điểm hắn phản thủ thành công rồi.
Hắn tiếp tục chạy, cũng chạy thật nhiều ngày, hắn cũng không biết ở không gian này qua lại bao xa, nhưng cảnh sắc hầu như không có thay đổi qua, đâu đâu cũng có tinh thể khổng lồ, toàn bộ không gian mênh mông mà lại quạnh hiu.
Ồ!
Hắn đột nhiên ngẩn ra, chỉ thấy phía trước lại có áng sáng mười màu đang phun trào, cực kỳ mỹ lệ.
Hắn đi lên trước vài bước nữa, ngàn tỉ dặm không gian nhất thời bị hắn để qua phía sau, nơi này có quy tắc Không Gian huyền diệu, bằng không khu vực trung lập tuyệt đối không có lớn như vậy.
Lần này, hắn thấy rõ, vật dâng trào áng sáng mười màu kia lại là một loại tứ phương lập thể, nhưng cái tứ phương lập thể này là do hai mươi bảy tứ phương lập thể càng nhỏ hơn tạo thành, mỗi một cái tứ phương lập thể nhỏ đều là màu sắc khác nhau.
Lại nhìn kỹ, mỗi một cái tứ phương lập thể nhỏ lại do hai mươi bảy tứ phương lập thể càng nhỏ hơn tạo thành, từng bước một phân hoá xuống, vô cùng vô tận, thỉnh thoảng, mặt tứ phương lập thể quay về hắn sẽ hiện ra một con mắt, cực kỳ thâm thúy.
Lăng Hàn chỉ liếc mắt nhìn mà thôi, tâm thần của hắn liền bị kéo qua, lại quên phía sau còn có mười một cường giả đang truy kích hắn.
Nhưng hắn dù sao cũng là Đế Tinh, khi kình phong đáng sợ kéo tới, hắn vẫn phản ứng lại, vội vã vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, cả người kim quang lưu chuyển, hiện ra một cái phù hiệu cổ điển.
Oành, hắn bị đánh bay ra ngoài, nhưng không tổn thương chút nào.
- Đây là...
Mấy người Mạnh Phi Thành cũng nhìn thấy tứ phương lập thể kia, cũng giống như Lăng Hàn, lộ ra vẻ hoảng hốt.
Lăng Hàn đã hoàn toàn phục hồi tinh thần lại, không khỏi thầm kêu lợi hại, đây là thứ đồ gì, lại để tâm thần của hắn rơi vào trong đó.
- Thiên địa hạt nhân!
Chỉ nghe Mạnh Phi Thành bật thốt lên.
Chỉ là hắn vừa mở miệng, lập tức lộ ra vẻ hối hận, hắn thực sự là quá kích động, bằng không lấy lòng dạ của hắn là tuyệt đối không thể lộ ra bí mật động trời như vậy.
Liễu Tam Biến cười gằn:
- Mạnh Phi Thành, không phải chỉ có ngươi mới biết bí mật của thiên địa hạt nhân, hơn nữa, Lão tổ nhà ta còn suy đoán ra, thiên địa hạt nhân này tên là... Khởi Nguyên Ma Phương!
- Có điều, vùng thế giới này chung quy chỉ là hai giới va chạm mà thành, không thể xem như là Đại thế giới chân chính, vì lẽ đó lực lượng thiên địa cũng chỉ ở cấp bậc chuẩn Thiên Tôn.
Chỉ là cấp bậc chuẩn Thiên Tôn?
Hắn nói rất xem thường, kỳ thực cũng không phải tầm mắt của hắn cao như thế, mà là vị Tiên Vương sau lưng của hắn kia lúc nói dùng khẩu khí như vậy, để hắn cũng trong lúc vô tình mô phỏng theo.
Nếu không thì, chỉ là Ngũ Bí, sao dám xem thường lực lượng của chuẩn Thiên Tôn?
Cái này nghe tới rất đáng sợ, nhưng tỉ mỉ ngẫm lại, ngay cả Thiên Tôn cũng chỉ có thể ngự trị ở trên quy tắc, nhưng ở trước mặt lực lượng thiên địa vẫn nhỏ bé như cũ. Nhưng lực lượng thiên địa nơi đây chỉ là cấp bậc chuẩn Thiên Tôn, kém Tiên Vực, dị vực xa lắm.
Nhưng sau khi Lăng Hàn nghe được, vẫn lộ ra vẻ khiếp sợ.
Bảo vật cấp bậc chuẩn Thiên Tôn?
- Nhất định phải lấy Khởi Nguyên Ma Phương này!
Tiểu Tháp đột nhiên mở miệng, vùng thế giới này có sức áp chế đối với hết thảy tồn tại trên Tiên Phủ Cảnh, cho dù nó là Thiên Tôn Bảo khí cũng không muốn đối nghịch.
Bởi vì cho dù thế giới này không trọn vẹn, nhưng lực lượng cuồn cuộn vô cùng, vượt qua tất cả cá thể.
Tiểu Tháp ngay cả ý chí cũng không lưu chuyển, chính là không muốn bị vùng thế giới này nhằm vào, nhưng giờ khắc này nó đột nhiên mở miệng, có thể thấy được Khởi Nguyên Ma Phương này quan trọng thế nào.
Lăng Hàn gật đầu, hắn vốn vì bảo vật trong này mà đến, tự nhiên không có đạo lý từ bỏ, nhưng trong lòng lại hỏi:
- Có ích lợi gì?
- Nếu như ngươi có thể luyện hóa món bảo vật này, tu vi của ngươi sẽ bay thẳng Tiên Vương tầng chín, nhưng con đường đi tới của ngươi cũng vẻn vẹn như thế.
Tiểu Tháp nói.
- Thế nhưng, Khởi Nguyên Ma Phương chính là hạt nhân của vùng thế giới này, có thể hoàn toàn khống chế vùng thế giới này, nếu như ngươi đạt được, chính là chủ của vùng thế giới này!
- Quan sát vùng thế giới này vận chuyển, ngươi có cơ hội chạm tới cấp độ trên quy tắc... Cũng chính là cấp độ của Thiên Tôn!
- Đương nhiên, vùng thế giới này không trọn vẹn, cực kỳ lạc hậu, mức độ ngươi nhòm ngó chắc chắn sẽ không cao, nhưng vẫn như cũ sẽ có giúp đỡ cực lớn.
Lăng Hàn gật đầu, chẳng trách tất cả thế lực lớn đều phái ra hậu nhân, đệ tử ưu tú tiến vào nơi đây, đều là vì Khởi Nguyên Ma Phương mà đến.
Vì lẽ đó, hắn càng nhất định muốn lấy được.
Vèo, Mạnh Phi Thành là người thứ nhất vọt ra, tóm tới Khởi Nguyên Ma Phương, chỉ là Khởi Nguyên Ma Phương lớn như tinh thần, hắn xông tới như thế, phảng phất như một con kiến muốn đi lay động một toà đại sơn, có vẻ không biết tự lượng sức mình.
- Hừ, đây là của ta!
Liễu Tam Biến cũng ra tay, hắn nghe trưởng bối nói, Khởi Nguyên Ma Phương liên lụy tới bí mật lớn của Thiên Tôn, nhất định không thể sai lầm.
Nếu có thể đạt được bảo vật này, Liễu gia sẽ vạn thế hưng thịnh, vượt qua tất cả Tiên Vương, trở thành Đại Đế chân chính trên đời này.
- Là của chúng ta!
Thường gia Cửu Hổ cũng không ngoại lệ, chín người liên thủ như một thể.
Lúc này bọn họ đã không lo được Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười gằn, mười một người này sắp tiêu hao hết lực lượng quy tắc, chờ bị hắn từng cái từng cái đánh đi.