Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2469: Thế lực khắp nơi (Hạ)




Người này cũng thực đủ tàn nhẫn, vì quét dọn Lăng Hàn càng không tiếc tự làm mất mặt mình, đương nhiên, cái mặt này đánh cũng không đau, nhưng dù sao cũng tổn thương mặt mũi a.

- Hả?

Thường gia Cửu Hổ cùng Liễu Tam Biến đều nhìn chằm chằm Lăng Hàn, có vẻ hơi quái lạ.

- Mặc kệ tiểu tử này có phải thật lợi hại hay không, nếu là người ngoại lai, trước tiên giết chết lại nói.

Liễu Tam Biến lập tức nói.

- Cái này là địa bàn của chúng ta, người ngoại lai cũng muốn chia một chén canh?

Thường gia Cửu Hổ cười gằn.

- Chống lại dị vực không thấy bọn họ, nhưng có chỗ tốt đều chạy tới, nào có chuyện tốt như vậy!

Trong lòng Lăng Hàn tự nhiên mắng Mạnh Phi Thành máu chó xối đầu, kỳ thực hắn muốn kiếm cái tiện nghi, không nghĩ tới Mạnh Phi Thành độc như thế, kéo hắn vào, hơn nữa còn là đứng mũi chịu sào.

Có điều, hắn đương nhiên sẽ không yếu đi sĩ khí:

- Chớ nói các ngươi vĩ đại như vậy, dị vực đánh cửa ải, dưới Tiên Vương căn bản không thể ngang hàng, chỉ có thể chết vô ích mà thôi. Mà từng đời Tiên Vương cuối cùng đều đến nơi này, không phải vì Tiên Vực ra một phần lực sao?

- Ngược lại là các ngươi, chỉ biết dính ánh sáng của tổ tông, bản thân chỉ có thể tranh đấu tàn nhẫn, không có chút tác dụng!

Lời nói này ra, bọn người Mạnh Phi Thành là lộ ra vẻ uy nghiêm đáng sợ.

Dưới cái nhìn của bọn họ, phản ứng duy nhất của Lăng Hàn là chạy trối chết. Kỳ thực bọn họ cũng không có suy nghĩ đánh giết Lăng Hàn, chỉ là doạ hắn mà thôi, tuyệt đối không thể đuổi bắt, tiểu nhân vật như vậy há có thể đặt ở trong lòng bọn họ.

Nhưng Lăng Hàn lại dám trào phúng bọn họ, vậy thì để bọn họ không chịu được, cho dù Lăng Hàn nói đều là lời thật.

- Miệng hèn hạ.

- Muốn chết!

Bọn họ đều lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn về phía Lăng Hàn tràn ngập sát khí.

Lăng Hàn không sợ, đứng chắp tay nói:

- Đến đây đi, để ta xem những cái gọi là thiên kiêu như các ngươi có bản lĩnh gì?

- Chết!

Liễu Tam Biến là người đầu tiên ra tay, một chưởng vỗ ra, hóa thành một cái cối xay khổng lồ, trấn áp về phía Lăng Hàn. Đòn đánh này cực kỳ đáng sợ, quy tắc rung động, oành oành oành, tinh thể bốn phía từng viên nổ tung.

Lăng Hàn triển khai Hư Linh Không Gian, tiến thối như thường.

- Ồ?

Liễu Tam Biến cùng Thường gia Cửu Hổ đều lộ ra vẻ giật mình, vì Lăng Hàn biểu hiện ra thực lực mà kinh ngạc.

Ở bọn hắn nghĩ, nếu Liễu Tam Biến ra tay, vậy khẳng định là bắt vào tay.

Mạnh Phi Thành nói không sai, tiểu tử này có chút quái lạ.

- Vậy trước tiên liên thủ giết chết người ngoại lai không biết điều này.

Thường gia Cửu Hổ nói, chín người hơi tách ra một ít, niêm phong lại một góc.

Liễu Tam Biến cùng Mạnh Phi Thành cũng từng người phong tỏa một góc, hình thành một hình tam giác, Lăng Hàn ở trung tâm.

Mặc dù là nhiều người bắt nạt ít người, hơn nữa cảnh giới còn khác nhau rất lớn, nhưng đám người Mạnh Phi Thành không hề có vẻ xấu hổ.

Chỉ là Nhất Bí nho nhỏ, lại không thể được bọn họ coi là kình địch, vậy tự nhiên giết chết càng nhanh càng tốt, cầm thời gian đặt ở trên chính sự.

Ầm!

Ba nhóm người đồng thời ra tay, phong tỏa tất cả con đường chạy trốn của Lăng Hàn.

Lăng Hàn tay trái khống chế Không Gian, tay phải thao túng Thời Gian, hai đạo quy tắc vận chuyển, nhất thời nhiễu loạn thời không. Hắn lại nhấc chân, biến mất khỏi tại chỗ, chờ thời điểm xuất hiện lần nữa, đã ở chỗ cực kỳ xa xôi.

- Quy tắc Không Gian!

Liễu Tam Biến cau mày.

Quy tắc ở ngoài ngũ hành đều đặc biệt mạnh mẽ, mà quy tắc Không Gian càng là người xuất xắc trong đó.

- Không, còn có quy tắc Thời Gian.

Mạnh Phi Thành nói bổ sung.

Lần này, Liễu Tam Biến nhíu mày càng sâu, quy tắc Thời Gian ở trước Tiên Vương có thể nói là cùng cấp vô địch, thậm chí có thể làm cho một vị Vương giả thoát thai hoán cốt, sức chiến đấu bay thẳng Hoàng giả.

Lăng Hàn đứng chắp tay, có vẻ nhẹ như mây gió:

- Cái này chính là thực lực của các ngươi sao? Ha ha, chỉ đến như thế.

- Khẩu khí thật lớn!

Bọn người Mạnh Phi Thành giận dữ, lại ra tay, oanh, nhất thời các loại quy tắc hóa thành thần liên, phủ kín không gian, mà ánh sáng đại đạo làm loạn, tinh thể bốn phía nát tan.

Lăng Hàn cười ha ha, chỉ không ngừng vận chuyển quy tắc Thời Gian cùng Không Gian, đi khắp như thường, căn bản không nghĩ tới chống đỡ.

Gắng gượng chống đỡ đương nhiên là không có tiền đồ, hắn không thể ngang hàng Ngũ Bí Đế giả, huống chi hiện tại tương đương với có ba tên Ngũ Bí Đế giả.

Bọn người Mạnh Phi Thành triển khai Tiên thuật, muốn trấn áp thậm chí tru diệt Lăng Hàn, nhưng căn bản mò không được góc áo của Lăng Hàn.

Bọn họ cũng không có lấy ra chuẩn Tiên Khí, bởi vì cái này sẽ tiêu hao lực lượng quy tắc, trừ khi bọn họ có dự định tất thắng, bằng không cái này chỉ sẽ tăng cường tiêu hao lực lượng quy tắc. Mặt khác, pháp chỉ Tiên Vương ở đây cũng không có tác dụng gì, bởi vì nơi này áp chế cảnh giới, lấy pháp chỉ Tiên Vương ra sẽ bị thiên địa trực tiếp tiêu diệt.

Lăng Hàn tự nhiên một lòng bình tĩnh.

Ở không gian này, Lăng Hàn nắm giữ tự tin tuyệt đối, hắn có thể dây dưa đến chết bất cứ người nào.

Trừ khi... Đối phương cũng nắm giữ Thiên Tôn chí bảo, có thể không chừng mực mà lấy ra lực lượng quy tắc.

Thân pháp của mười hai người đều rất nhanh, xoạt xoạt xoạt, người nhãn lực bình thường căn bản không thể bắt lấy chân thân của bọn họ, chỉ cảm thấy đầy trời đều là người, đó là bởi vì tốc độ của đám người Lăng Hàn quá nhanh, lưu lại vô số tàn ảnh.

- Đến a!

Lăng Hàn cười to, thân hình thay đổi khó lường.

Bọn người Mạnh Phi Thành đã bị Lăng Hàn làm tức giận, nhất định phải hắn bắt, đều phấn khởi xông thẳng, một bên bạo lực ra tay, muốn ngăn chặn thân pháp của hắn.

Bọn họ không lo lắng lực lượng quy tắc của mình sẽ hết chút nào, bởi vì bọn họ tương đương với ba tên Ngũ Bí Đế giả, kéo một cái ra, quy tắc khóa lại trong cơ thể liền không biết gấp Lăng Hàn bao nhiêu lần, huống chi là ba người?

Muốn nói tiêu hao hết, vậy cũng là Lăng Hàn trước tiên dùng hết.

Lăng Hàn rất xấu, một bên chạy, một bên còn lấy thịt thú ra ăn, một bộ ta đã sắp tiêu hao hết lực lượng quy tắc, nhất định phải ăn thịt thú đến bổ sung tiêu hao.

Bọn người Mạnh Phi Thành tự nhiên là tin tưởng không nghi ngờ, chỉ Nhất Bí mà thôi, tự nhiên không thể kéo dài.

- Thêm ít lực lượng.

Liễu Tam Biến lộ ra vẻ dữ tợn.