Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2112: Giao phong (Hạ)




- Ta luyện được chính là Thanh Thai Đan, đan dược nhị tinh, lại thêm một lần luyện linh!

Luyện linh!

Cho dù trong những mọi người có mặt tại đây, số lượng Đan Sư thật sự ít ỏi, nhưng có thể nghe được lời ấy, trong lòng vẫn run lên. Có thể luyện linh, mới đại biểu người này chân chính vốn có thiên phú đan đạo, có tiền đồ lớn.

Yến Vĩ vô cùng trẻ tuổi. Sau khi bước chân vào lĩnh vực luyện linh, hắn thật sự là thiên tài đặc biệt.

Cho dù là Chư Tử Quân đều gật đầu, nói:

- Người này quả thật có chút bất phàm. Không biết sư phụ là người ở đâu, có thể bồi dưỡng được nhân tài như vậy.

- Ở đây có thể có Đan Sư nhị tinh?

Yến Vĩ lớn tiếng hỏi.

- Có ta.

Nhiễm Phi đáp.

- Có thể thay tại hạ đánh giá Thanh Thai Đan này một chút hay không?

Yến Vĩ nói.

- Được.

Nhiễm Phi tới gần tiên đan, cẩn thận đánh giá một chút, sau đó đưa ra lời bình luận:

- Đan dược trung phẩm. Sau một lần luyện linh, bây giờ là thượng phẩm.

Tất cả mọi người gật đầu. Bọn họ sẽ không luyện tiên đan. Nhưng bọn họ ăn không ít tiên đan. Tiên đan nhị tinh cấp bậc thượng phẩm tốt vô cùng. Giá chí ít cao hơn so với trung phẩm gấp ba lần.

Đây là giá trị luyện linh.

- Hiện tại ngươi còn có cái gì có thể nói nữa?

Yến Vĩ nhìn Lăng Hàn, trên mặt tràn ngập kiêu ngạo.

Hắn là môn hạ của một vị Đan Sư tam tinh. Lần này hắn đại biểu cho sư phụ hắn tới chúc mừng Chư Phong đại sư. Hắn cũng tương đối ngạo nghễ, cho rằng nếu như không phải vận khí của mình không tốt, nếu như có thể bái làm môn hạ của một vị Đan Sư tứ tinh. Nói không chừng hiện tại thành tựu còn cao hơn nữa.

Điều này làm cho hắn hình thành một loại tự tôn dị dạng. Bất cứ việc gì hắn cũng muốn chiếm thượng phong.

Lăng Hàn cười nhạt. Hắn cũng nắm đan dược do bản thân mình luyện được, cho Nhiễm Phi, nói:

- Hỗ trợ đánh giá một chút.

Ai da, vẫn còn rất tự tin.

Nhiễm Phi tiếp nhận đan dược, sau đó liếc mắt nhìn Lăng Hàn, nói:

- Ngươi chính là người giả mạo sư thúc của sư phụ ta?

Lăng Hàn cười ha ha một tiếng, nói:

- Ta còn chưa đến mức không có tiền đồ, phải giả mạo sư thúc của sư phụ ngươi như vậy. Lại nói tiếp, nếu không có quan hệ với Tam sư huynh, ta thật sự không muốn có sư điệt như vậy.

- Lớn mật!

Chư Tử Quân, Nhiễm Phi, Thạch Vĩnh đồng thời mở miệng trách mắng, vẻ mặt đều rất giận dữ.

Ngươi thật đúng là giả mạo tới nghiện. Dám cả gan ở trước mặt ba người bọn họ đặt điều nói bậy. Loại người gì chứ!

Lăng Hàn phất tay một cái, nói:

- Giả hay thật, đợi lát nữa lại nói. Nhanh giám định đi.

Còn có một đống đặt cược lớn đang chờ hắn đi thu hoạch kìa.

Ba người Chư Tử Quân tất nhiên giận dữ. Ngươi giả mạo sư đệ của một vị đại sư tứ tinh. Đây là một tội lớn. Lại còn làm ra bộ dạng không có vấn đề gì đáng nói?

- Được. Đánh giá trước đã!

Chư Tử Quân trầm giọng nói.

Nhiễm Phi gật đầu. Hắn bắt đầu đánh giá. Hắn mở bình đan dược ra. Chỉ vừa mời ngửi, trên mặt lập tức biến sắc.

Chỉ là một Đan Sư nát cũng có thể đảm nhận nhiệm vụ đánh giá đan dược. Đây là cơ sở nhất. Nếu như ngay cả điểm ấy cũng không có cách nào làm được. Như vậy căn bản không có khả năng trở thành Đan Sư.

Đan dược này không tầm thường!

Hắn đổ đan dược ra, ánh mắt đảo qua. Thiếu chút nữa tròng mắt hắn muốn rơi ra ngoài.

Ba đường kim tuyến. Tam luyện.

Làm sao có thể!

Hắn ngẩng đầu lên. Thạch Vĩnh và Chư Tử Quân thấy thế, ai cũng ngẩng đầu nhìn tới. Trên mặt bọn họ cũng đồng thời biến sắc.

Tam luyện.

Chỉ riêng điểm này, cho dù Lăng Hàn hiện tại luyện ra chỉ là đan dược nhất tinh, thật ra cũng tốt hơn Yến Vĩ.

Không được. Tuyệt đối không thể để cho Lăng Hàn thắng được!

Chư Tử Quân lập tức nhìn về phía Nhiễm Phi lắc đầu.

Nhiễm Phi hiểu ý. Hắn cố ý ho khan một cái, thu hồi đan dược vào trong bình. Nhưng trong quá trình này, hắn đã treo đầu dê bán thịt chó, lấy ra một tiên đan bình thường thay thế. Đan dược thật sự lại được thu vào bên trong thần khí không gian của mình.

- Hừ, chỉ là đan dược nhất tinh. Ngay cả luyện linh cũng không có. Uổng công làm trò cười cho người trong nghề mà thôi.

Hắn khinh thường nói. Sau đó, hắn vung tay, ném bình đan dược rả lại cho Lăng Hàn.

Lăng Hàn đưa tay tiếp nhận bình đan dược, khóe miệng thoáng lộ ra một nụ cười lạnh. Cho rắng hắn không nhìn thấy được sự mờ ám của đối phương hay sao?

Muốn chơi ta sao?

Lăng Hàn chỉ vào Nhiễm Phi, nói:

- Không nên làm loại hành vi mờ ám này. Trả đan dược của ta lại cho ta!

- Đan dược gì?

Nhiễm Phi trừng mắt với Lăng Hàn, lông mày dựng ngược.

- Ngươi không chỉ giả mạo trưởng bối sư môn của ta, còn sỉ nhục danh dự của ta. Ta lại là Đan Sư nhị tinh. Ngươi ở trước mặt ta... cái rắm cũng không phải!

Tất cả mọi người nghe vậy, giống như lọt vào trong sương mù. Một người nói đan dược của mình bị đánh tráo. Một người khác lại thề thốt phủ nhận. Rốt cuộc là người nào đang nói dối?

- Hừ, giả mạo sư đệ lão tổ của ta, ngươi phải có lá gan lớn tới mức nào?

Chư Tử Quân đi nhanh về phía Lăng Hàn, trong ánh mắt đều là sự phẫn nộ.

Chư Phong chính là sự kiêu ngạo, là Định Hải Thần Châm của Chư gia, tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ nào chửi bới.

Lăng Hàn cười nhạt, nói:

- Đàng hoàng giao đan dược của ta ra, chúng ta giải quyết từng chuyện một. Hoàn thành chuyện đánh cược, sau đó sẽ giải quyết vấn đề thân phận.

- Lớn mật bằng trời. Còn muốn ngoan cố kéo dài thời gian?

Chư Tử Quân lạnh lùng nói.

- Còn không mau mau quỳ xuống!

Một bên là người xa lạ không biết nặng nhẹ thế nào. Bên kia lại là cháu trai của Chư Phong đại sư. Ngươi nói xem, mọi người sẽ tin tưởng ai?

Đương nhiên là Chử Tử Quân.

Bởi vậy, tất cả mọi người đều lắc đầu không thôi. Bọn họ chỉ cảm thấy Lăng Hàn thật sự có chút ngu ngốc. Ngươi đang ở trên địa phương khác, giả mạo sự đệ của Chư đại sư cũng không tính là gì. Nhưng ngươi lại chạy tới nơi này. Hơn nữa còn để cho đồ tử đồ tôn của người ta vừa vặn bắt gặp được.

- Bắt lại. Giao cho Chư đại sư xử phạt.

- Loại nhân vật nhỏ như vậy làm sao có tư cách gặp mặt Chư Phong đại sư. Trực tiếp xử tử là được.

- Bất kể nói thế nào, bắt lại trước rồi nói sau!

Không ít người đều kêu gào lên. Tất nhiên đó là những người đã đặt cược Lăng Hàn thua. Nếu như trực tiếp bắt người lại, vậy bọn họ dĩ nhiên là thắng cuộc.

Mạc Sương giận dữ, nói:

- Các ngươi còn nói đạo lý hay không? Hiện tại đang so đấu chính là thực lực luyện đan. Các ngươi nói lung tung cái gì?