Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1795: Phá mở cánh cửa Tiên Vực




Thiên kiếp như vậy là cho người độ sao?

Lăng Hàn thét dài lao vào trong lôi vân.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Lăng Hàn một đường nghiền áp đụng các người khổng lồ tan nát.

Mợ nó!

Hằng Hà cảnh chửi thề, giật mình quá mức quên mình đang thiên kiếp, bị tia chớp đánh trọng thương.

Lăng Hàn đi tới đâu là vô địch đến đó, quy tắc dung hợp hai giới của hắn đạt tới cảnh giới hiện tại dù trong Minh Giới hay Thần Giới thì sức chiến đấu không giảm bớt chút nào. Lăng Hàn lao vào trong lôi vân, dễ dàng có được dịch lôi kiếp.

- Tuy không uống nhưng ta chắc chắn hơi khác với trong Thần Giới.

Dịch lôi kiếp bị lấy đi, lôi vân tan biến. Lăng Hàn đứng ngạo nghễ trong trời sao, thấy Hằng Hà cảnh lúc trước tràn đầy nguy hiểm thì ra tay giúp đỡ, đón lấy thiên kiếp của đối phương sau đó lao vào thiên kiếp.

Chỉ một lúc sau thiên kiếp tan biến.

Hằng Hà cảnh sợ ngây người, run giọng cảm ơn Lăng Hàn:

- Đa... đa tạ tiền bối giúp đỡ!

Cũng vì Hằng Hà cảnh bị Lăng Hàn hù sợ nên mới bị tổn hại nặng, không thì với thực lực thiên phú của gã dư sức độ qua thiên kiếp. Hằng Hà cảnh thầm cảm khái, mọi người nói gã kỳ tài ngút trời nhưng từ hôm nay gã không còn kiêu ngạo gì nữa.

Nhìn vị này đi, cái này mới gọi là oách.

Lăng Hàn cười cười, kim quang đại đạo trải ra, hắn đi tiếp.

Từ nơi này đến Hải Không tinh mất hơn nửa năm, dọc đường đi Lăng Hàn gặp hai người độ kiếp, nên hắn ăn ké thiên kiếp hai lần, thêm bốn phần dịch lôi kiếp.

Nửa năm sau, Hải Không tinh xuất hiện trước mặt Lăng Hàn.

Ong ong ong ong ong!

Kim quang đại đạo trải tới, Cuồng Loạn Ma Chủ đi ra đón ngay, bộ dạng hết sức cảnh giác. Mãi khi thấy rõ người đến là Lăng Hàn thì Cuồng Loạn Ma Chủ giật mình há to mồm có thể nhét hai quả trứng gà.

Ma Chủ!

Chẳng những là Ma Chủ còn là Địa Ma!

Thật khó tin, mười mấy năm trước lúc Lăng Hàn đi chỉ là Hằng Hà cảnh.

Lăng Hàn cười phá lên, trò chuyện với Cuồng Loạn Ma Chủ rồi nói ý định của mình. Lăng Hàn đi Hàn Vân tinh báo cho Bá Kiếm Ma chủ, hắn ở lại đây chỉ một chốc, sợ gặp thiếu nữ si tình Trúc Huyên.

Sau cùng Lăng Hàn thông báo cho Âu Dương Thái Sơn, bảo gã mang người đến hội hợp.

Lăng Hàn đợi hai năm mọi người mới tập hợp trên trời sao.

Bá Kiếm Ma Chủ, Cuồng Loạn Ma Chủ, Âu Dương Thái Sơn dùng không gian thần khí mang theo người, cùng Lăng Hàn xuất phát từ đường hai giới vào Thần Giới, đi tới Đại Hà bí cảnh.

Bận đi bận về qua ba năm.

Trong quá trình Lăng Hàn được hai mươi phần dịch lôi kiếp trong Minh Giới, nhưng đây là cực hạn. Sau đó thiên địa Minh Giới giống bên Thần Giới, miễn có Lăng Hàn tham gia là thiên kiếp sẽ tan biến ngay, không cho hắn cơ hội lấy dịch lôi kiếp.

Ba Ma Chủ khóe môi co giật, trừng mắt suýt lòi tròng.

Lăng Hàn triệu tập mọi người, tuyên bố thời gian vào Tiên Vực:

- Đã tới lúc, cho mọi người một tháng, sau một tháng liền vào Tiên Vực!

Người cấm địa vừa hưng phấn vừa khủng hoảng, rốt cuộc có thể trở về cố hương thật sự. Nhưng lúc trước bọn họ bị đuổi ra, giờ trở lại Tiên Vực không biết có bị nhằm vào không?

Đám Vương giả trẻ như Tử Thần Phong, Thiên Hạ Đệ Nhị thì hừng hực chiến ý. Bọn họ có thể xưng hùng trong Thần Giới, tự tin dù vào Tiên Vực cũng sẽ đứng ngạo nghễ trên đỉnh, ai nấy hăng hái nôn nóng.

Tinh Sa Đại Thánh, Lôi Hỏa Đại Đế, Thỏ Tử, Lão Tham đều trở về. Thạch Đầu Nhân suốt ngày theo Lăng Hàn như con cún. Tiểu Thanh rất là ngạo kiều, ngồi xổm sau lưng Lăng Hàn thường giương đôi cánh mổ mấy cái, rất là thần tuấn.

Chúng nó đều được Lăng Hàn hết sức bồi dưỡng, đã ăn Thánh dược.

Lăng Hàn đưa Tiên Thiên Thông Linh Quả cho Nữ Hoàng ăn, hắn tự tin có thể thăng tiến trong Tiên Vực, không cần dựa vào tiên dược tăng cao cảnh giới. Nếu trực tiếp tăng cao lực lượng thì Lăng Hàn không khách sáo nhận.

Một tháng sau, đã đến lúc vào Tiên Vực.

Mọi người đã vào không gian thần khí, các Thánh Nhân, Ma Chủ giao không gian thần khí cho Lăng Hàn rồi tự mình vào trong.

Tuy hiện nay Lăng Hàn, Nữ Hoàng có thể phá mở cánh cửa Tiên Vực nhưng bọn họ lo hai người cùng lúc mở ra con đường thì nàng và hắn sẽ đi vào nơi khác nhau, nên Nữ Hoàng giao nhiệm vụ này cho Lăng Hàn, nàng vào Hắc tháp.

Giờ chỉ còn một mình Lăng Hàn.

Lăng Hàn đi vào vũ trụ tối tăm lạnh băng, hắn hít sâu. Sau khi vào Tiên Vực hắn sẽ được gặp phụ mẫu, nhi tử, Hổ Nữu. Ý nghĩ này luôn giấu trong lòng Lăng Hàn, giờ nó dâng lên cuồn cuộn vô cùng mãnh liệt.

Lăng Hàn cười sang sảng:

- Ta đến đây!

Lăng Hàn dốc hết sức xé rách không gian.

Quy tắc hai giới trùng kích, Lăng Hàn dốc sức ứng đối. Trong phút chốc không gian vỡ ra từng tầng, hiện ra một cái lỗ đen ngòm. Lăng Hàn không vào cái lỗ, cánh cửa liên thông Tiên Vực chưa mở ra, giờ mà đi vào sẽ gặp hư vô không gian vô tận.

Lăng Hàn tiếp tục đánh ngàn cú đấm, kiếm khí không ngừng chém ra, lỗ hổng rộng hơn, sâu hơn rất nhiều. Một luồng sáng mông lung dần hiện ra, như một mặt gương, có thể thấy mảnh thiên địa khác đằng sau tấm gương.

Tiên Vực dần trở nên rõ ràng trước mặt Lăng Hàn.

Lăng Hàn không chút do dự cất bước đi vào.

Khi Lăng Hàn đi tới trước ‘gương’ thì đánh ra một đấm cuối cùng.

Rắc!

Tiếng giòn vang khắp thiên địa, kinh động thần linh hai giới. Đây là bình chướng Cổ giới và Tiên Vực, cần phải Đại Thánh quy tắc dung hợp hai giới mới đánh phá được. Bình chướng đã nát.

Cánh cửa Tiên Vực chính thức mở ra.

Ầm!

Linh khí vô tận ập đến, lỗ hổng sau lưng Lăng Hàn đang tự khép lại. Thiên địa có bản năng tự động khép lại, tốc độ mau kinh người nhanh chóng đè ép Lăng Hàn, ngăn cản linh khí ào ạt rót vào Thần Giới.

Lăng Hàn lắc người bay hướng Tiên Vực, con đường sau lưng hắn nhanh chóng khép kín.

Vèo!

Lăng Hàn bay nhanh xuất hiện trên bầu trời, sau lưng hắn là cái lỗ đen từ từ khép kín.

Lăng Hàn đứng trên bầu trời, dưới chân là rừng rậm bao la khó miêu tả. Mỗi cây cao vạn trượng, lá to hơn căn nhà, kết trái siêu bự. Linh khí nơi này quá dồi dào, đậm hơn Đại Hà bí cảnh gấp mấy lần. Lăng Hàn chỉ nhìn sơ đã thấy có ít nhất mười bảy thần dược trên thập giai, cao nhất đến thập ngũ giai.

Nhưng mà... phạm vi Lăng Hàn mở ra thần thức bị giới hạn, độ cao khi bay cũng bị hạn chế.

Tiên Vực khác với Cổ giới.

Nơi này rất lớn, một tòa thành trì to bằng một hành tinh lớn. Nhưng nguyên Tiên Vực liền thành một thể, chỉ bị khu vực biển ngăn cách thành hai đại lục gọi là Đông Tiên Vực, Tây Tiên Vực. Trong khu vực biển có đảo rải rác, bảo là rải rác đó là tương đối với hai khối đại lục, thật ra một hòn đảo bằng một tinh vực trong Cổ giới, lớn rung động.