Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1776: Viên tộc




Tại sao sinh sống gần sông?

Không phải vì sinh tồn mà để tu luyện!

Bọn họ từ nhỏ dùng nước trong sông lớn, khiến tốc độ tu luyện của bọn họ tăng vọt, chỉ mười vạn năm ngắn ngủi đã bước vào Thánh cảnh, nói ra hù chết người.

Ngươi ở bên ngoài vất vả khổ cực tu luyện mấy ức năm có lẽ thất bại trong gang tấc, gục ngã trước Hằng Hà cảnh đại viên mãn. Tại đây miễn uống nước sông rồi tu luyện thì thành tựu Thánh vị dễ như chơi.

Nhưng nước chỉ thích hợp bọn họ, người từ ngoài đến từng uống nước sông kết quả nổ banh xác tại chỗ. Cái này không liên quan đến tu vi, vì trẻ con mới sinh ra tại đây cũng có Thiên Nhân cảnh, Phá Hư cảnh, có thể dễ dàng uống nước sông. Xem ra cần phối hợp hệ thống tu luyện đặc biệt của bọn họ.

Càng lên thượng nguồn thì tinh hoa đại đạo ẩn chứa trong nước sông càng nhiều, nên các bộ tộc hay đánh nhau. Ai cũng hy vọng mình sẽ được lên nơi cao hơn, để bộ tộc của mình càng mạnh.

Nói một hồi đoàn người đến Viên tộc.

Đây là một bộ lạc nguyên thủy to lớn, lớn muốn chết nhưng không xây dựng thành thị mà dựng lều san sát nhau không giới hạn. Một số dùng cây cối dựng phòng ở, hết sức đơn giản.

Rất nhiều người, cỡ trăm vạn, ăn mặc kỳ lạ giống ba người trẻ tuổi này, toàn thân đầy hoa văn màu đen. Trừ bọn họ ra còn thấy những người từ ngoài đến đi trong nơi này như cắm lá cờ bắt mắt. Xem ra nơi này là điểm dừng chân đầu tiên của người từ ngoài đến.

Đột nhiên ba người trẻ tuổi la lớn, dân bản xứ xung quanh bao vây lại toát ra địch ý đáng sợ.

Một nam nhân trung niên chen ra khỏi đám đông, hơi thở cực kỳ mạnh. Theo kinh nghiệm của Lăng Hàn đoán người này đến Thánh vị nhưng chỉ cỡ Tiểu Thánh.

Thánh Nhân tại đây không đáng tiền, đi đâu cũng có Thánh cấp. Đây xem như ảnh thu nhỏ của Tiên Vực, còn là Tiên Vực đã bị cắt lìa đẩy vào kẽ nứt Cổ giới vậy mà vẫn đầy rẫy Thánh Nhân. Nếu đến Tiên Vực chắc Thánh Nhân nhiều như chó.

Cảm giác ưu việt làm Thánh Nhân của Vô Tướng Thánh Nhân, Long Ngữ San bị đánh tan nát.

Nam nhân trung niên lạnh lùng nói:

- Thả người ra!

Tiểu Cốt thấy nhiều người mới mẻ nên học vẹt theo:

- Thả người ra!

Nam nhân trung niên liếc Tiểu Cốt lộ nét bực bội nhưng không để bụng, tiếp tục bảo:

- Vào Viên tộc của ta còn dám huênh hoang?

Tiểu Cốt lặp lại:

- Vào... Viên... tộc...

Bà nội nó!

Nam nhân trung niên tức giận quát:

- Muốn chết!

Nam nhân trung niên vỗ chưởng đánh vào Tiểu Cốt.

Tiểu Cốt không tránh né mặc cho chưởng vỗ trúng, người phát ra mấy tiếng trầm đục.

Biểu tình Tiểu Cốt quái lạ:

- U ô ư?

Sao người ở nơi này quái lạ vậy, cứ thích chào hỏi kiểu này?

Nam nhân trung niên hoảng sợ, tuy gã chưa dốc hết sức vào một kích đó nhưng bị hóa giải dễ dàng vậy vẫn làm gã không tin được, mặt xanh mét.

Nam nhân trung niên thụt lùi mấy bước kéo rộng khoảng cách với Tiểu Cốt, bắt đầu vận chuyển công pháp.

Ong ong ong ong ong!

Người Tiểu Cốt lại hiện ra vầng sáng màu đen, đếm sơ có chín cái. Tám vầng sáng đầu thì đen thui, cái thứ chín màu hơi nhạt.

Đây là bày ra cảnh giới hệ thống tu luyện của bọn họ, một vòng đen là một cảnh giới, chín vòng khá mạnh, tương đương với Sáng Thế cảnh. Vòng đen màu đậm nhạt đại biểu tiểu cực vị, trung cực vị, tiền kỳ, hậu kỳ, đỉnh vân vân.

Đây là quá trình biến đổi hoàn chỉnh.

Lúc trước Lăng Hàn đã hỏi ba người trẻ tuổi nên biết rồi, không phải bí mật lớn gì. Nếu hắn ép hỏi về công pháp tu luyện có lẽ ba người sẽ đánh trả mãnh liệt, thà chết chứ không chịu khuất phục.

Tiểu Cốt không quan tâm, nó nghiêng đầu nhìn trái nhìn phải, quay đầu nhìn lại nam nhân trung niên, lộ vẻ mặt chán ghét:

- U ô ư!

Nó lộ ra sát ý.

Lăng Hàn ngạc nhiên, tuy Tiểu Cốt rất kỳ lạ, thích bắt chước nhưng hắn thấy nó chỉ là một đứa bé ngây thơ. Giờ Tiểu Cốt lộ sát ý làm Lăng Hàn giật mình.

Tiểu Cốt cũng từng là người của thế giới này, được rồi, ít nhất là một phần thân thể của người thế giới này, tại sao nó lộ ra địch ý mãnh liệt với nam nhân trung niên?

Tiểu Cốt phát ra tiếng rống tức giận:

- Ô u ư!

Mắt Tiểu Cốt bắn ra luồng sáng màu lục. Tia sáng đánh vào người nam nhân trung niên, đánh đối phương nát bấy.

Tiểu Thánh thì sao, không chịu nổi một kích trước mặt Tiểu Cốt.

Người xung quanh giật mình rồi hét chói tai, xoay người bỏ chạy.

Tiểu Cốt gãi đầu, vẻ mặt hoang mang:

- Ô ư?

Sao mới rồi nó tức giận nhỉ?

Có một số người từ ngoài đến lộ vẻ bất mãn với sáu người Lăng Hàn:

- Các ngươi gây họa!

- Nơi này linh khí đầy đủ, sản vật phì nhiêu, chúng ta khó khăn lắm mới hiệp nghị với bọn họ cho phép ở lại đây tu luyện, trao đổi vật tự. Nhưng các ngươi giết người nơi này, chẳng khác nào hại chúng ta!

Bọn họ la ó chỉ trích, biết Viên tộc sẽ trừng trị sáu người Lăng Hàn nên bọn họ không sợ sáu người, không thì ai dám láo trước mặt Thánh Nhân?

Lăng Hàn nhướng mày nói:

- Các ngươi có cách xử sự của mình, chúng ta có cách của chúng ta, có tư cách gì ngang ngược chỉ trích chúng ta? Nghĩ tình cùng là võ giả Thần Giới nên ta không định so đo với các ngươi, còn lải nhải nữa sẽ cho các ngươi ăn trái đắng!

Đám người này không dám hó hé nữa, tóm lại trong sáu người Lăng Hàn có Thánh Nhân, bọn họ không dám trêu vào.

Có mấy người rủa thầm: Vênh váo cái gì, chờ chút nữa sẽ thành người chết! Tiếc cho ba cô nương kia, ai nấy đẹp kinh người tiếc rằng hoặc chết hoặc bị kẻ dã man giày xéo.

Lăng Hàn thấy hết, sát ý nổi lên chỉ một cái.

Bốp! Bốp! Bốp!

Có mấy kẻ mặt lộ vẻ đáng khinh bị nổ đầu chết.

Bà nội nó, tưởng hắn là người lương thiện mười kiếp, sẽ không khai sát giới sao?

Đám người run cầm cập, chợt nhớ đến uy nghiêm của Thánh Nhân. Đây là tồn tại cường đại nhất Thần Giới, đại biểu cho ý chí thiên địa, sao có thể khinh nhờn?

Vù vù vù vù vù!

Lúc này sâu trong bộ lạc có mấy bóng người bay ra, hơi thở cực kỳ mạnh như có thể chấn phá khung trời, chắc chắn là đẳng cấp Thánh Vương. Vì hệ thống tu luyện khác biệt nên Lăng Hàn không thể đoán chính xác mấy người kia cụ thể đến đẳng cấp gì.

Một lão nhân nói:

- Trấn giết hết!

Lão nhân đội mũ lông chim dài ba trượng, cực kỳ sặc sỡ. Nhìn mũ là biết địa vị của mỗi người, trang sức lông chim càng dài chứng minh địa vị càng cao.

Bốn người bên cạnh lão nhân cung kính nói:

- Tuân lệnh Tứ tộc lão!

Bọn họ nhảy ra bao vây sáu người Lăng Hàn lại.