Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1123: Mưu nghịch chi ngôn (Hạ)




Đinh Xương gật đầu, có chút cậy già lên mặt, hắn thấy, Đinh Bình dù gì đi nữa cũng là tiểu bối của Đinh gia, phải nghe lời mình nói. Hắn chỉ chỉ vị trí trước người nói:

- Ngồi đi.

Đợi Đinh Bình ngồi xuống, hắn nghiêm mặt nói:

- Bình Nhi, Bệ Hạ ly khai cũng sắp hai năm đi?

Trong lòng Đinh Bình trực nhảy, nhưng trên mặt không có biểu lộ ra, lãnh tĩnh, trầm ổn, này là vật Lăng Hàn dạy cho hắn sớm nhất. Hắn chỉ gật đầu nói:

- Sư phụ quả thực ly khai sắp hai năm.

- Bình Nhi, có câu nói, nước không thể một ngày không có vua!

Đinh Xương cười ha hả, trong mắt đột nhiên toát ra thần thái kinh người.

Này là đam mê quyền lực, để lão đầu này như mao đầu tiểu tử lần đầu tiên thấy mỹ nữ, vô cùng kích động.

- Thất tổ gia là có ý gì?

Đinh Bình trầm ngâm nói.

Đinh Xương cười nói:

- Ngươi là đệ tử duy nhất của Bệ Hạ, hiện tại Bệ Hạ vừa đi không về, không phải ngươi có thể kế thừa ngôi vị hoàng đế sao?

Xoát, Đinh Bình thoáng cái đứng lên nói:

- Thất tổ gia, nói năng cẩn thận!

- Ngươi đây là thái độ gì!

Đinh Xương giận tím mặt, tiểu tử này là muốn tạo phản sao, lại dám dùng loại giọng điệu này nói chuyện với mình.

- Thất tổ gia, ngươi uống say rồi!

Đinh Bình phất tay áo, muốn ly khai.

- Đứng lại!

Đinh Xương vỗ bàn nói.

Đinh Bình không để ý, tiếp tục tiến tới.

- Ha hả, thanh niên, trưởng bối nhà ngươi bảo ngươi đứng lại, ngươi không có nghe thấy sao?

Một đạo nhân ảnh đột nhiên hiện lên, chặn lối đi của Đinh Bình.

- Bất kính trưởng bối, đây cũng không phải là tập quán tốt.

Đinh Bình ngưng mắt nhìn đối phương, đây cũng là một người trẻ tuổi, nhiều lắm hai mươi bốn hai mươi lăm, phía sau vác một thanh trường kiếm, cả người tán phát ra kiếm ý kinh người, phảng phất kiếm chính là hắn, hắn chính là kiếm.

- Ngươi là người phương nào!

Đinh Bình trầm giọng hỏi, đối phương cho hắn áp lực cường đại, cảnh giới tuyệt không kém hắn.

Phá Hư Cảnh!

- Ta sao?

Thanh niên này lộ ra dáng tươi cười bình thản.

- Ta gọi Trương Mạch, đã từng có một biệt hiệu, gọi Tiểu Kiếm Đế. Bất quá, hiện tại không dám xưng nữa, đây chính là Thần giới, ta còn dám tự xưng Kiếm Đế mà nói, chỉ nháy mắt sẽ bị người đánh chết!

- Thiên Kiếm Tông!

Đinh Bình trầm giọng nói.

Hắn cuối cùng hiểu, dưới cổ ám sóng dũng động này, là có Ngũ Tông trợ giúp.

Người ở đây đều là heo sao?

Biết rõ trước đây Ngũ Tông muốn luyện bọn họ thành Nhất Giới Đan, nhưng bây giờ ngược lại tốt, cư nhiên bị Ngũ Tông cổ động, muốn vong ân phụ nghĩa! Quyền lực thật có ma lực như vậy sao, để người chấp nhất như vậy.

- Ha hả, thực xảo.

Trương Mạch thản nhiên nói.

- Nguyên bản, chúng ta còn muốn nghĩ biện pháp lừa gạt ngươi trở về, không nghĩ tới chính ngươi chủ động trở về.

Hung phạm trồi lên mặt nước, Đinh Bình ngược lại không sợ, hắn bây giờ là Phá Hư tầng ba, cộng thêm sức bật cường đại, chiến lực thường quy đạt tới 12 tinh. Mặt khác, hắn còn có thể lấy ra quốc thế, còn có bảo vật Lăng Hàn ban cho hắn, hoàn toàn không sợ bất kỳ một Phá Hư Cảnh nào.

Hắn trấn định nói:

- Ta là tuyệt đối không phản bội sư phụ, các ngươi ta bắt thì như thế nào?

- Ha ha ha ha, chúng ta chỉ cần một khôi lỗi!

Đinh Xương chen lời nói.

- Ngươi là đồ đệ của Lăng Hàn, kế thừa ngôi vị hoàng đế mà nói, danh chính ngôn thuận!

Hắn hưng phấn đến nét mặt già nua đỏ lên, chưa từng có nghĩ đến, một ngày kia hắn có thể trở thành chúa tể một quốc gia.

Này thậm chí để thân thể đã sớm héo rũ của hắn toả sáng sinh cơ, có xung động muốn tìm nữ nhân trẻ tuổi đánh một phát.

Quả nhiên, quyền lực mới là xuân dược mạnh nhất của nam nhân.

- Ngu ngốc!

Trương Mạch tiện tay đánh ra một chưởng, kiếm quang dương động, đầu của Đinh Xương nhất thời bị chém xuống, thình thịch, tiên huyết phóng lên cao.

Đầu của Đinh Xương lăn vài vòng trên mặt đất, dừng lại, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc, đến chết cũng không có minh bạch vì sao Trương Mạch sẽ xuất thủ với hắn. Bọn họ không phải là đồng minh sao, bọn họ không phải là muốn cộng đồng thống trị Đại Lăng Triều sao?

Đinh Bình không hề có vẻ đồng tình, người này phản bội Lăng Hàn, hắn không có tự tay chém giết đã là nhân từ. Hắn lắc đầu nói:

- Thất tổ gia, ngươi này là bảo hổ lột da, bọn họ chỉ muốn lợi dụng các ngươi dẫn ta trở về mà thôi.

Trong mắt Đinh Xương hiện lên một tia sắc thái cuối cùng, tiếp đó đột ngột biến mất.

Hắn nguyên bản có thể bình an vượt qua 200 năm, thậm chí bởi vì Đinh Bình, hắn còn có thể đạt đến Hóa Thần cảnh, Thiên Nhân Cảnh, dù sao đây là Thần giới, bảo dược cho phàm nhân tu luyện cũng không thiếu!

Nhưng hắn tham luyến quyền lực, thậm chí vượt xa năng lực cực hạn của hắn, cái giá chính là công dã tràng, còn phải bỏ ra tánh mạng.

- Ngươi là thúc thủ chịu trói, hay do ta xuất thủ?

Trương Mạch thản nhiên nói.

Hắn là thiên tài, ở trước khi Lăng Hàn khai thiên liền đạt tới Phá Hư Cảnh, mà ở Thần giới gần hai năm nay, bởi vì Linh khí dư thừa, hơn nữa Ngũ Tông tổng có chút nội tình, tu vi của hắn đã đạt đến Phá Hư tầng chín, chiến lực thẳng tiến 15 tinh.

Đây cũng không phải là cực hạn của hắn, bởi vậy hắn không có đi trùng kích Sơn Hà Cảnh, mà tiếp tục tích lũy, muốn trùng kích chiến lực 20 tinh.

Chiến lực Phá Hư 15 tinh còn chưa đủ ngưu bức sao?

Đinh Bình cười ha ha nói:

- Ai mạnh ai yếu, vậy cũng phải đánh nhau mới biết được!

- Ha hả, tình báo có sai lầm, không nghĩ tới ngươi nhanh như vậy liền bước vào Phá Hư Cảnh!

Trương Mạch cười nói.

- Cái này cùng sư phụ ngươi có chút giống, tu vi tinh tiến mau đến người căm tức, thật muốn hiện tại liền giết ngươi, miễn cho lại sinh một mối họa!

Nếu có thể giết Lăng Hàn từ trong trứng nước mà nói, như vậy hiện tại Hằng Thiên Đại Lục chắc còn ở Tiểu Thế Giới, đợi Ngũ Tông xuất thủ, luyện một giới này thành đan.

Mà bọn họ, cũng có thể không lâu sau tiến nhập Thần giới, không phải là Hợp Ninh Tinh, mà là tổ địa của Ngũ Tông!

Ở chỗ này, bọn họ không được một chút xíu tài nguyên của Thần giới, quả thực như sinh hoạt trên phế thổ, để cho bọn họ hít thở không thông, để cho bọn họ tuyệt vọng! Bởi vậy, sau hai năm nhẫn nhục, bọn họ quyết định khởi xướng một kích trí mạng, để Đại Lăng Triều đổi chủ nhân.

Trước lập Đinh Bình làm khôi lỗi, sau đó lại phế bỏ. Mà một ngày nào đó, bọn họ sẽ bắt được liên lạc với bổn tông ở Thần giới, trở về tổ địa.

- Ngươi có thể thử xem!

Đinh Bình siết tay, từ khi hắn tiến vào Phá Hư Cảnh vẫn không có thể giao thủ với võ giả cùng giai, tuy Lăng Hàn cũng từng áp chế tu vi đánh với hắn, nhưng sư phụ biến thái của hắn căn bản là phi nhân loại, đánh cho hắn chỉ có thể tuyệt vọng.

---------------