Thần Cố

Chương 73: Chúng chí thành thành (Ba)




< Ý chí của quần chúng là thành trì kiên cố >

Edit & Beta: Nguyệt Bạch

“Bệ hạ!” Marina đẩy thị vệ ra đi tới, trong đôi mắt đối mặt với cái chết của  hai vị trượng phu vẫn có thể thong dong bình tĩnh rốt cục xuất hiện sợ hãi, “So với một bên bằng hữu thế lực ngang nhau, một thuộc hạ tận trung rõ ràng, đạo lý này tin tưởng ngài nhất định rõ ràng.”

Reg III nói: “Nhưng mà ta không có cách nào tín nhiệm một mẫu thân có thể đem con trai mình đặt vào nguy hiểm. Vì mục đích của chính mình, ngài có thể hi sinh tất cả, ta không biết điểm giới hạn của ngài ở đâu, càng không biết mình có lại trở thành một vật hy sinh tiếp theo không.”

Marina bi phẫn nói: “Ngài hiểu lầm ta.”

Reg III không hề bị lay động nhìn nàng: “Có hay không có, trong lòng ngài rõ ràng.”

Marina nói: “Ngươi mới vừa nhận thư dâng quốc, nhân dân Julan vẫn chưa có tiếp nhận các ngươi, hiện tại giết ta, ngươi sẽ không chiếm được bất cứ thứ gì.”

Reg III nói: “Ngươi nói đúng, nhưng đáng tiếc, nhân dân Julan giống nhau không có tiếp nhận ngươi.”

Giả như Marina hoàn toàn có thể khống chế Julan, như vậy hắn tuyệt sẽ không dễ dàng thỏa hiệpnhư vậy. Đáng tiếc, bây giờ Marina ở Julan giống như chuột chạy qua đường, tuyệt đại đa số quý tộc trong nước đều phản đối nàng, thêm vào áp lực của đế quốc Kanding cùng với cái chết của Pedo, nàng lựa chọn dâng quốc hoàn toàn là cử chỉ cùng đường mạt lộ. Reg III thu lưu nàng, chỉ là nắm giữ một cái cớ để can thiệp nội chính Julan, muốn thu phục Julan còn có con đường dất dài phải đi. Mà vắt ngang trước mặt hắn, lại là đế quốc Kanding, Langzan cùng Thần Hắc Ám, cùng với vậy các thần ở Đông Côi Mạc không biết lúc nào sẽ đi ra.

Marina sắc mặt khó coi tới cực điểm, khuôn mặt quỷ dị vặn vẹo một chút, sau đó từ từ cười rộ lên: “Ngươi sẽ hối hận! Soso sẽ trở thành vua của Julan, cùng Đế quốc Kanding đồng thời chiếm đoạt Shamanlier! Ngươi sẽ trở thành hoàng đế ngắn nhất của Shamanlier! Đây là tiên đoán của ta! Ta chờ kết cục của ngươi!”

Dù cho nàng kêu điên cuồng, hai mắt lại không che giấu nổi tuyệt vọng cùng sợ hãi.

Thị vệ nửa lôi nửa kéo đưa nàng rời đi.

Bị nguyền rủa gương mặt của Reg III không đổi sắc nói với Dilin: “Xin yên tâm, nàng sẽ không ảnh hưởng đến bất cứ chuyện gì.”

“Bất cứ chuyện gì” ý tứ chỉ e là sẽ không thấy nàng nữa.

Dilin cùng Ningya nghĩ đến con trai nàng, động lòng trắc ẩn. Dù sao đứa bé còn nhỏ, cũng không có làm gì, còn bị mẫu thân coi là quân cờ, thực sự cực kìvô tội.

Ngũ hoàng tử đứng ở bên cạnh hắn vẫn luôn không hé răng mở miệng nói: “Ta đi nhìn đứa bé xem sao.”

Reg III gật đầu một cái nói: “Đứa bé là vô tội.”

Không quản hắn là muốn tiếp tục lấy đứa bé làm  lợi thế để kiềm chế Julan, hay là thật lòng nghĩ như vậy, cũng làm cho Dilin cùng Ningya thở phào nhẹ nhõm.

Sắc trời không còn sớm, Reg III trước tiên mời bọn họ dùng bữa tối, tiếp tục thảo luận chuyện đối phó với các thần Đông Côi Mạc. Đối phó thần linh, Dilin cùng Ningya đều có kinh nghiệm, mà nói đến quyền uy, không ai sánh nổi Harvey. Chẳng những là biết người biết ta, mà lại nói đến đánh thần, Harvey hiểu biết thứ hai, đệ nhất không có ai ngoài Nữ thần Quang Minh, xem như là cao thủ số một số hai trong nghề này.

Bất quá Harvey nói thẳng, trừ phi để cho các thần nội chiến, không thì nhân loại phần thắng không lớn.

Tại thực lực tuyệt đối trước mặt, âm mưu quỷ kế đều không ra gì.

Bầu không khí hội nghị lập tức nghiêm nghị.

Dilin thuận thế nhắc đến phương hướng Hydeine đang nghiên cứu, muốn hắn thả ra Đại ma pháp sư Alberna.

Reg III đương nhiên biết đến cái tên này, cười khổ nói: “Không phải ta không phối hợp, mà là ta không làm được.”

Dilin nghi hoặc hỏi: “Tại sao?”

Reg III nói: “Bởi vì Đại ma pháp sư Alberna cũng mất tích.”



Đại ma pháp sư Alberna bị Dilin lôi kéo ảnh hưởng, đem mê huyễn trận vốn chuẩn làm thành điểm du lịch đổi thành chỗ tránh nạn. Đúng dịp, thời điểm trước khi lão hoàng đế có ý định để nhị hoàng tử kế thừa ngôi vị hoàng đế, nhị hoàng tử tiến hành trắng trợn thanh tẩy đối với đại hoàng tử, tam hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử. Một đám quý tộc chịu thanh tẩy, trốn vào chỗ tránh nạn, sau đó đều không đi ra.

Tam hoàng tử, cũng chính là Reg III sau khi kế thừa ngôi vị hoàng đế, dưới khẩn cầu của quý tộc thân hữu, phái người đi vào chỗ tránh nạn tìm người, không một ai trở về, từ đây, Đại ma pháp sư Alberna liền thành một con buôn mất tích nhân khẩu.

Đáng tiếc, Reg III muốn tìm người hỏi tội cũng không được, bởi vì bản thân Alberna cũng ở bên trong chỗ tránh nạn, đến nay chưa hề đi ra.

Dilin nói: “Thỉnh bệ hạ ân chuẩn thần tiến vào chỗ tránh nạn.” Cậu ở bên người Hydeine học tập lâu như vậy, ngoại trừ phong hệ ma pháp cùng “thủy” hệ ma pháp, đối với ma pháp Không Gian trận cũng có nghiên cứu nhất định, ít nhất mạnh hơn Ma Pháp sư khác. Hơn nữa cậu tin tưởng, nếu mình không ra được, Hydeine nhất định trở lại.

Ningya sửng sốt một chút, khẽ nhíu mày, không chờ cậu lên tiếng phản đối, Harvey đã vô cùng phấn chấn bỏ phiếu tán thành.

Một chỗ tránh nạn khiến người mất tích, Dilin muốn đi.

Câu nói này nghe tới thật khiến người ta cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Harvey thậm chí cho một nụ cười khen ngợi.

Reg III phản đối. Một là hắn không cho rằng Alberna quan trọng tới mức nào, hai là thân phận đặc thù của Dilin, vừa là con trái của Andre · Bassekou công tước đế quốc, cũng là người yêu của Ma Pháp sư đệ nhất đại lục, Ma Pháp sư Hydeine của St Paders, nếu như cậu mất tích ở Shamanlier, hắn rất khó bàn giao với bọn họ.

Chuyện phản đối cùng thỉnh cầu bên trong gác lại.

Nghị sự tới gần nửa đêm mới kết thúc, nhận được tin tức con trai trở về Andre đã sớm chờ ở cửa hoàng cung, Reg III nhận được tin tức cũng không tiện quấy rối cha con bọn họ gặp nhau, liền để cậu đi về nhà, ngược lại Ningya cùng Harvey bị hắn nhiệt tình giữ lại.

Ningya cùng Dilin đã lâu không gặp, rất muốn đi cùng cậu, nhưng Harvey một phát đồng ý lời mời của Reg III, đành phải thôi.

Ngay đêm đó, Harvey rất là kích động.

Ningya…

Nói chung, ngày thứ hai, bọn họ đều có chút “khí hậu không phục”, thức dậy đã không còn sớm.

Đến thời gian cơm trưa, Andre mang theo Dilin vào cung. Dilin không biết làm sao thuyết phục được Andre, để ông du thuyết với Reg III.

Reg III nhìn cha ruột cậu đều đã đồng ý, cũng không tiện một mực từ chối, ngược lại đồng ý để cậu đến chỗ tránh nạn, chỉ nói là muốn cùng St Paders điện thoại cho, để cậu viết phong thư gửi Hydeine, cũng coi như là rũ sạch quan hệ của mình trong chuyện này.

Dilin biết ý định của hắn, vẫn là viết.

Sau bữa trưa, Dilin trực tiếp xuất phát đi đến chỗ tránh nạn.

Ningya vốn muốn đi cùng cậu, bị Harvey kéo lại.

Harvey ấn lại dạ dày: “Ta đau dạ dày.”

Ningya sợ ngây người: “…” Thần linh cũng sẽ đau dạ dày?

Harvey diễn rất tập trung, không chút nào cảm thấy đây là một thần, nói mình đau dạ dày: “Khả năng ăn nhiều quá.”

Ningya nói: “Anh chỉ uống một chén nước.”

Harvey nói: “Đó chính là uống nhiều rồi.”

“…” Ningya nói, “Em không đi cùng Dilin, anh có thể khá hơn một chút không?”

“Tốt lắm rồi.” Harvey ngồi thẳng người.

Ningya: “…”

Harvey kéo cậu nói: “Chúng ta đi ngủ trưa đi, đỡ có hắn lại lôi kéo chúng ta nghị sự.”

Ningya nói: “Nghị sự cũng rất quan trọng.”

“Đối phó chúng thần rất quan trọng à?” Harvey theo thói quen nâng cắm Ningya lên, “Ở trong lòng của em, rốt cuộc là thần linh phân lượng nặng, hay là nhân loại phân lượng  nặng hơn? Nếu có một ngày, nhân loại cùng thần linh khai chiến, không hỏi đúng sai, chỉ nói lập trường, em sẽ đứng bên nào?”

Ningya rất do dự. Không phải do dự đáp án, mà là không biết nên nói như thế nào.

Lựa chọn giữa nhân loại cùng thần linh đối với cậu trước kia mà nói rất khó. Bởi nghiêm chỉnh mà nói, cậu không phải thần, cũng không phải người. Tuy rằng vị trí quần thể của cậu là Thần tộc, dù cho mình cùng bọn họ thủy chung hoàn toàn không hợp, chỉ có  thời điểm ở riêng với Harvey, mới sẽ cảm giác bị bài xích không rõ ràng. Harvey không phải không biết suy nghĩ của Quang Chi Tử, bất quá dục vọng độc chiếm của hắn cực mạnh, càng cao hứng khi Quang Chi Tử cùng người khác không thân cận, làm sao có khả năng muốn thay đổi.

Lâu dần, Quang Chi Tử cùng các thần tình cảm chẳng hề tính thân cận, bên người chỉ có Nữ thần Quang Minh cùng Harvey, cho nên, lúc không có chuyện gì làm, cậu sẽ lén lén lút lút chạy đến nơi nhân loại tụ tập, có đôi khi là mai danh ẩn tích đưa chút lễ vật, có đôi khi là mặc quần áo vào, dùng bộ dáng phổ thông của loài người qua lại trên phố lớn ngõ nhỏ, cảm nhận được khí tức nhân loại sinh hoạt, còn có lúc gặp phải chuyện bất bình, có thể còn xông lên làm anh hùng.

Nói chung, thời điểm đó Quang Chi Tử tuy rằng đang ở trận doanh của các vị thần, nhưng trong lòng cùng nhân loại lại là thân cận. Hiện tại biến thành Ningya, cậu từ trong ra ngoài đều là người, lại cùng Rena như người dưng nước lã, toàn bộ Thần tộc làm cho cậu lo lắng, cũng chỉ có một Harvey, nửa Nors. Ngược lại là nhân loại, cậu lo lắng phụ vương mẫu hậu Vương huynh, lo lắng Dilin Soso, lo lắng St Paders…

Nhưng mà, nếu đem bọn họ đều đặt ở một thời điểm yên bình, bên nào nặng bên nào nhẹ vừa nhìn là hiểu ngay.

Cậu nhắm mắt lại, có chút bất đắc dĩ.

“Suy nghĩ kỹ chưa?” Harvey dùng mũi chân nhẹ nhàng đá gót chân Ningya.

Ningya nói: “Anh.”

“Hả?”

Ningya lập lại: “Cùng anh.”

Harvey khóe miệng khẽ nhếch: “Chúc mừng em, trả lời chính xác.”

Hắn ôm Ningya vào trong lòng.

Ningya đầu ở trong lồng ngực của hắn nhẹ nhàng dụi dụi.

Hai người nhìn qua bất kể là bầu không khí hay là thần sắc, đều viết đại đại chán ngán, khiến cho thị vệ đến đây truyền lời không biết làm sao, không biết nên tránh đi, hay là lấy dũng khí xông tới…

Ningya phát hiện hiện trường có người thứ ba, lập tức từ trong ngực Harvey lui ra.

Thị vệ lúc này mới tiến lên: “Bệ hạ để cho tôi tới thông báo hai vị. Sứ giả của Senlisja đột nhiên tiến công bái kiến bệ hạ, bệ hạ không có cách nào tới tiếp đón hai vị khách quý ngài.”

Ningya cau mày hỏi: “Senlisja?” Trên địa lý, Senlisja cũng gần Đông Côi Mạc, lúc trước nữ thần Trí Tuệ Ofi còn có ý bắt Senlisja, hiện tại, sứ giả của Senlisja đột nhiên tới đây, có phải là Đông Côi Mạc thật sự xảy ra vấn đề rồi hay không?

“Chúng ta đi xem.” Harvey để thị vệ dẫn đường.

Thị vệ do dự một chút, dẫn người tới trước mặt Ngũ hoàng tử.

Ngũ hoàng tử còn đang ôm đứa bé trong tay, nhìn thấy bọn họ chạy tới, như nhặt được chí bảo, đem đứa nhỏ nhét mạnh vào trong lồng ngực Ningya, cười hì hì hỏi: “Ôm bé con hẳn là rất thú vị.”

Ningya: “…” Nếu như trên mặt của hắn không có lộ ra biểu lộ như trút được gánh nặng, cậu có lẽ sẽ tin.