Thần Cố

Chương 57: Di tích thần chiến (Bảy)




Edit & Beta: Nguyệt Bạch

“Ngọn núi này chính là nơi hai vị thần linh chôn xương.” Vì muốn xây dựng bầu không khí, Puka cố ý ép âm thanh  xuống rất trầm thấp.

Hang núi có tiếng vang.

Nghe thấy vậy, hai gương mặt kia liền luân phiên xuất hiện ở trong đầu, dường như linh hồn của thần còn lưu luyến tại nơi này.

Ningya nhíu mày hỏi: “Thần chết rồi?”

Puka nói: “Thần cách vỡ thành vài mảnh, tổn hại nghiêm trọng. Thần Công Chính cùng Thần Báo Ứng liền dùng chúng nó để luyện chế Thần khí, kết quả thành công. Đúng lúc Hải Thần Hoàng đại nhân dò xét hải vực, đi qua nơi đây, đã thuận tiện học được  phương pháp luyện chế Thần khí đồng thời ghi chép chuyện này lại —— đây là nguyên văn. Thần khí đế quốc Kanding dùng để đối phó Hỏa thần chính là do Hải Thần Hoàng đại nhân tự tay luyện chế. Sau đó Tử Thần cùng Nữ thần Quang Minh đại chiến, Hải Thần Hoàng đại nhân lệnh cho ta mang Thần khí lại đây thí nghiệm một chút uy lực… Không nghĩ tới gặp phải con mụ đàn bà Quang Minh kia, hạ độc thủ với ta!”

Ningya nói: “Nữ thần Quang Minh tại sao lại muốn bắt ngươi?”

Puka tức giận nói: “Đương nhiên là vì mơ ước Thần khí chứ còn gì nữa, chẳng lẽ còn là mơ ước mỹ mạo của ta, muốn ăn bạch tuộc chiên sao?” Dừng một chút, lại có chút đắc ý nói, “Nhưng mà nàng rất sợ sẽ làm Hải Thần Hoàng đại nhân tức giận, sau khi nhìn xong Thần khí thì trả lại.” Không đúng, nó và Thần khí cuối cùng cũng sẽ không đồng thời rơi vào trong tay hoàng hậu Samantha của Đế quốc Kanding.

Có một ý nghĩ mơ hồ nảy ra trong đầu Ningya: “Thần mất đi thần cách sẽ chết sao?”

Puka há miệng: “Mất đi một phần thì không.” Hải Thần Hoàng vì luyện chế Thần khí, phân ra một phần nhỏ thần cách của mình, vẫn sống tốt như thường, sau đó cũng không cảm thấy chất lượng sinh hoạt chịu ảnh hưởng, “Thế nhưng, không có một thần nào có thể chịu được mất đi thần cách đi.” Nhưng thần linh cao cao tại thượng đó làm sao có thể chấp nhận được việc mình rơi xuống?

Ningya nói: “Ngươi đã thấy qua thần cách chưa?”

Puka có chút đắc ý: “Đương nhiên là rồi. Nó bề ngoài mỹ lệ tuyệt luân, nhìn từ xa thôi,đã có thể cảm giác được nó từ trong ra ngoài tản mát ra khí tức cao quý…”

Sự miêu tả của nó dài dòng mà buồn nôn, Ningya nghe đến tê cả da đầu, đồ vật vội vàng thoáng trong ký ức hiển nhiên nhìn không  phải dáng dấp như trong lời nó nói, mà nếu như không phải là thần cách, vậy thì là cái gì…

Bên trong động đột nhiên tối sầm lại.

Puka mới vừa rít gào, đã nghe giọng nam lúc trước cái kia hùng hồn chậm rãi nói: “Dùng Thần Công Chính Dans chi danh tuyên án, Nữ thần Quang Minh Rena thất trách! Tước đoạt tư cách Nữ Thần Quang Minh!”

Một gương mặt đột nhiên xuất hiện ở giữa Puka cùng Ningya, đem xúc tu của Puka đã đưa đến trên bả vai Ningya dọa rụt lại.

“Đây là cái gì a a a!” Puka như sắp hỏng mất.

Thân thể Ningya rút lại về sau: “Ta không phải Nữ thần Quang Minh! Ngài nhận lầm người rồi.” Cậu không có cách nào suy nghĩ tại sao Siton, Dans này đó thần đều nhận lầm cậu là Nữ thần Quang Minh, nhưng mà trực giác tự nói với mình, cậu không phải.

“Ngài mau nhìn trên người ngài, trên người ngài!” Puka hoảng sợ kêu lên.

Ningya cúi đầu xuống, thì thấy đốm sáng nhỏ kia đang lên xuống chập chùng trước ngực mình, dường như đang bảo vệ  cho cậu.

Đảo Mây Đen một mảnh đen thùi lùi, nhưng khác lần trước là, Harvey nhìn thấy từng con từng con ma thú từ chân núi xông ra, lại mọc lên như nấm, không kịp chờ được sinh ra, không kịp chờ đợi cắn xé nhau, sau đó không thể chờ được nữa chạy về phía rừng cây.

Chúng nó xuất hiện rất vội vàng, rời đi cũng vội vàng.

Đất dưới chân bọn chúng rung động, Harvey không biết đây là lần thứ mấy, nhưng nên là lần cuối cùng. Hắn giơ tay lên, trong tay nâng một bát nhỏ chỉ to chừng bàn tay, trong bát có một cây cỏ nhỏ to như ngón tay trỏ lớn lên, cả thân tản ra khí tức sức mạnh hồi sinh —— thần cách của Nữ thần Hy vọng biến thành.

Sức mạnh hồi sinh là thần lực thần kỳ nhất trong thiên địa, ngay cả sức mạnh phán xử cùng sức mạnh trừng phạt cũng đều bó tay toàn tập trước sức mạnh bất tử! Đáng tiếc cuối cùng, vẫn là chết dưới hắn và Rena tính kế —— mặc dù không tận mắt thấy, thế nhưng chính miệng Rena đã thừa nhận chính mình trong lúc Nữ thần Hy vọng Camilla thần lực tiêu hao kết thúc tính mạng của nàng.

Cho dù như vậy, thần cách của Camilla vẫn tự mình biến thành thành một cây cỏ hồi sinh, cả ngày lẫn đêm đều lặp lại thần pháp nàng sử dụng trong trận chiến cuối cùng—— không ngừng trọng sinh ma thú sớm đã chết đi vô số lần.

Mà khiến cho bọn ma thú lao xuống biển rộng tự sát, chắc là Thần Công Chính cùng Thần Báo Ứng lưu lại thần cách đi. Chỉ là không biết chúng nó sẽ biến thành cái gì.

Harvey nắm cỏ hồi sinh trong tay, thừa dịp trời đất một mảnh tăm tối, Quang Minh thần lực yếu nhất, thời điểm thần lực của mình mạnh nhất, dùng cỏ hồi sinh làm trung gian, khiến trên núi cao trụi lủi từ từ mọc ra đại thụ che kín bầu trời, không cần biết chốc lát, bên ngoài trời đã sáng, thế nhưng trên núi bị bóng cây bao trùm, âm u, tối tăm rậm rạp.

Hắc Ám thần lực ở trên núi sinh sôi, lan tràn… Như sâu mọt giống nhau ăn mòn kết giới.

Ningya thân yêu của ta, em chờ một lát.

Chúng ta chẳng mấy chốc sẽ gặp mặt.

Nụ cười Harvey lạnh lẽo đáng sợ.

Đốm sáng trên người Ningya chọc giận tới gương mặt Dans kia. Lửa giận vặn vẹo cùng nó không quan hệ, khuôn mặt anh tuấn trở nên nhăn nhúm. Nó hé miệng, thần văn liên tiếp giống như dây khóa nhô ra, trói về phía Ningya.

Ningya nhào lộn trốn ra phía sau Puka.

Puka cuống lên, âm thanh kêu lên: “Đi ra, đi ra, hắn là muốn tìm ngươi rồi, đừng có liên lụy đến ta.”

Ningya bị nó đẩy ngã, hết cách rồi, lăn một vòng trên đất, mà vai vẫn bị thần văn khóa lại.

Puka sợ cậu bị vây ở chỗ này, mình cũng phải bồi táng theo, kéo tay cậu chạy đi: “Ngài chạy mau, chạy mau!”

Ningya ngồi xuống, còn chưa có vững vàng, đã đốm sáng đột nhiên nhảy vào trong miệng đang há ra của gương mặt kia. Mặt Dans trong nháy mắt tan thành mây khói, lại xuất hiện một gương mặt khác: “Đùng chi danh Báo ứng chi thần Bonucci, tuyên bố trừng phạt đối với Nữ thần Quang Minh Rena! Trục xuất khỏi Thần tộc, chuyển kiếp làm người!”

Đốm sáng từ trong miệng của hắn phun ra ngoài, rơi xuống trên cánh tay Ningya.

Ningya nhìn nó rõ ràng ảm đạm đi không ít ánh sáng, có chút đau lòng.

“Phát ngốc cái gì!” Puka kéo cậu bỏ chạy.

Trên hang núi chấn động, hòn đá từ trên đỉnh rơi xuống.

Ningya dựa vào thân thủ Diane phân giáo bên trong đá rơi né tránh. Puka không có lanh lẹ như cậu, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng kêu “ui da ” “ui da” của nó. Bên trong hỗn loạn tưng bừng, Ningya biết mình còn tiếp tục chờ đợi, rất có thể sẽ bị chôn sống ở trong sơn động, muốn chạy ra bên ngoài, nhưng đá rơi không có linh tính, mỗi khi rơi xuống đều ơt trước đường đi của cậu, trong nhất thời ngược lại dồn cậu vào tận cùng bên trong.

Puka bị ép gãy một cái xúc tu, kêu thảm một tiếng: “Mau tìm Thần khí đến!” Nó vốn là muốn mình sẽ đem ra thay thế Thần khí Hải Thần Hoàng thất lạc, cũng để bàn giao cho Hải Thần Hoàng, mà vào lúc này cũng bất chấp.

Đôi mắt Ningya nhìn chằm chằm gương mặt kia, thầm nói: Lẽ nào đây chính là Thần khí?

Cậu vồ tới muốn cướp, gương mặt kia lại dường như biết ý nghĩ của  cậu, thời điểm cách ngón tay kém hai, ba cm lách mình tránh ra.

Ningya thử mấy lần đều vồ hụt, thân thể đụng vào trên vách đá, thở hồng hộc.

Đốm sáng trợ trận, bị bắn ngược trở về, rơi vào trên người Ningya.

Chắc hẳn là lần đầu tiên thấy, nhưng cậu đối với nó luôn có chút đau lòng cùng yêu thích không nói ra được.

Ningya cẩn thận từng ly từng tí nâng đốm sáng, đôi mắt nhìn chằm chằm gương mặt treo ở giữa không trung kia.

Gương mặt tựa hồ biết đến cậu đang mơ ước mình, trong mắt lộ ra thần sắc khinh thường.

Ningya hít sâu một hơi, đang muốn không ngừng cố gắng, một tảng đá lớn đột nhiên rơi xuống từ trên đỉnh đầu cậu. Puka quát to một tiếng: “Bút ký của Hải Thần Hoàng đại nhân.” Làm khó cho nó thời khắc thế này còn không quên bỏ thêm hai chữ đằng sau Hải Thần Hoàng.

Ningya ngẩng đầu, rơi xuống quả nhiên là khối tròn trên đỉnh kia. Cậu không thể tránh khỏi, chỉ có thể kề sát người ở trên vách đá.

Vì dán càng chặt hơn, cậu theo bản năng buông lỏng nắm tay ra, đốm sáng bị cậu một chưởng vỗ trên vách đá.

Trong tích tắc đó, cậu nghe thấy đầu khác của vách tường truyền tới tiếng gầm gừ, như cuồng phong gào thét, lại như quái thú rít gào.

Trong lòng Ningya có dự cảm không tốt.

Đột nhiên, mặt tường bị cậu dán sát vào kia bị một nguồn sức mạnh vọt ra. Ningya bị bắn ra ngoài, đánh vào trên tường Puka cách đó không xa.

Puka nhìn chằm chằm phía tường, hoảng sợ kêu lên: “Là đại quân vong linh! Là đại quân vong linh!”

Ningya che ngực, ngồi chếch lên: “Cái gì cơ?”

Puka tốc độ nói nhanh chóng: “Tử Thần ở đây bố trí một cửa vào vong linh giới, bên trong có thể phun ra ký ức hồn thú, hết thảy hồn phách bị Nữ thần Quang Minh giết chết đều ở nơi này, chúng nó đã mang theo cừu hận tỉnh lại!”

Ningya nhớ Puka đã nói qua, Tử Thần vốn muốn liên hợp cùng Thần Công Chính cùng Thần Báo Ứng, bởi vì thần cách bọn họ phá vụn mới không có thành sự. Không nghĩ tới, Tử Thần nhiều năm trước đã bố trí xong tất cả, vậy mà còn bảo lưu đến tận bây giờ.

Lúc này Puka cũng chỉ có thể nói hai chữ: “Đi mau!”

Vong hồn từng cái từng cái nối tiếp nhau lao ra.

Ningya tuy rằng không nhìn thấy, nhưng lại có thể cảm giác được âm khí uy nghiêm đáng sợ. Cậu chú ý tới gương mặt đang phiêu trên không trung có chút mất tập trung, cũng không chú ý tới mình, lập tức ngồi xổm xuống, từ từ tới gần, sau đó bỗng nhiên bổ nhào về phía trước.

Tay bắt lấy.

Đó là một loại cảm giác cực nhẹ, như tơ như sương, vừa giống như không có thứ gì nắm chặt.

Gương mặt tức giận rít gào lên, liều mạng giãy giụa.

Nhưng Ningya không chịu buông tay. Cậu tùy ý để nó tha lôi mình, từng bước một kéo tới vách đá bị phá vỡ phía bên kia.

Phút chốc ——

Bốn phía yên lặng.

Puka nhìn thấy vong linh.

Kia từng cái từng cái khuôn mặt đều viết đầy phẫn nộ cùng cừu hận, tương đương như có lực đánh vào thị giác. Đặc biệt là một đại sóng đại quân vong linh đồng thời kéo tới, nó nhắm mắt lại cũng cảm thấy được dữ tợn, xúc tu không tự chủ phóng ra bên ngoài. Thời điểm chờ nó phát hiện ra, đã bị đẩy ra ngoài động, cách Ningya cực xa…

Nhưng mà nó không có chết.

Cho nên, Harvey quả nhiên là đang lừa nó?

Puka mừng rỡ như điên. Nó đang muốn vung vẩy xúc tu biểu đạt tâm tình vui sướng của mình, hơi động lại thấy đoạn xúc tu đã bị mất một nửa, nhất thời lòng như đao cắt, cũng không có tâm tình chúc mừng gì, quay đầu muốn quay về trong biển muốn Hải Thần Hoàng đại nhân hảo hảo an ủi một phen.

Không quay đầu lại thì tốt, vừa quay đầu lại đã thấy Harvey đang từ phía dưới đi tới từng bước một, sắc mặt kia, quả thực so với Tử Thần, không, so với Nữ thần Quang Minh biến thành lão xấu xí còn đáng sợ hơn!

Nó hơi rụt đầu lại, thật nhanh chạy đi một hướng khác.