Thần Chủ Ở Rể

Chương 378




CHƯƠNG 378

Triệu Thanh Hà vui vẻ nhận lấy, lại nhìn sang Vương Bác Thần, cười nói: “Anh ấy ấy à, tính khí xấu, không sao đâu.”

Vương Bác Thần buồn bực rồi.

Cô vợ này không thể cần nữa rồi, anh chưa nói gì thì em đã bị một chữ ký của người ta mua đứt rồi?

Có tin anh cho em một chữ ký, chỉ cần nói cầm chữ ký của anh thì có thể tìm anh làm một việc, có tin bán qua tay có thể bán được cái giá hàng trăm tỷ không?

“Không dám không dám, cô xem như này đi, mợ Vương, ngày mai đạo diễn Bạch mời Vương đại sư ăn bữa cơm, xin lỗi Vương đại sư…”

Tôn Liễu cẩn thận nhìn Vương Bác Thần, sợ anh trực tiếp lật mặt.

Triệu Thanh Hà liếc nhìn Ngô Kỳ Long, nghĩ đến lộ tuyến phát triển về sau, sợ Vương Bác Thần sẽ đắc tội với người ta, cô vội nói: “Cái này không thành vấn đề, tôi thay anh ấy đồng ý. Con người của anh ấy là có tính khí không tốt, mọi người tuyệt đối đừng so đo với anh ấy, nếu đụng chạm mọi người, tôi thay anh xin…”

Triệu Thanh Hà còn chưa nói xong, Vương Bác Thần trực tiếp ôm eo của cô đi, không khách sáo mà nói: “Em là vợ của anh, không biết cao quý hơn bọn họ bao nhiêu lần, em như vậy khiến anh rất mất mặt.”

Ngô Kỳ Long lau mồ hôi trên trán, nhìn đám người Bạch Liên Thành, lạnh lùng nói: “Đạo diễn Bạch, các ông nên cảm thấy may mắn khi gặp được Triệu tổng, nếu không các ông cho dù quỳ xuống cầu xin, cũng không có tư cách khiến cậu Vương tha thứ cho các ông. Triệu tổng định phát triển ở giới giải trí, ông nếu muốn có được sự tha thứ của cậu Vương, vẫn là nghĩ xem làm sao để Triệu tổng phát triển tốt ở giới giải trí.”

Sắc mặt của Bạch Liên Thành đã thay đổi, nhíu mày nói: “Ngô tổng, Vương đại sư này rốt cuộc có lai lịch gì?”

Ngô Kỳ Long lạnh nhạt nói: “Chuyện của cậu Vương, bớt nghe ngóng, biết chưa? Đạo diễn Bạch, nói câu ông không thích nghe, cậu Vương không đếm xỉa đến ông là vì ông không xứng để cậu ấy chú ý, không có tư cách để cậu ấy quan tâm. Nếu cậu Vương thật sự để ý ông, ông không chịu nổi đâu, hiểu chứ?”

Nói xong, Ngô Kỳ Long cất bước đi vào đại sảnh.

Đám ngu xuẩn này, coi khinh người khác, còn coi mình là nhân vật ghê gớm.

So với thần chủ, các người tính là cái quái gì?

Cũng là thần chủ khinh thường so đo với các người, nếu không một câu của thần chủ thì có thể khiến các người vạn kiếp bất phục.

Ngô Kỳ Long lắc đầu, sau này ấy, vẫn là bớt qua lại với cái tên ngu đần như Bạch Liên Thành, chuyện muốn tìm ông ta hợp tác vẫn là bỏ đi, tránh sớm muộn gì cũng bị tên đần này chơi chết.

Còn cả tất cả hợp tác liên quan tới Tôn Liễu, đều phải dừng lại, poster đại diện đã đăng cũng phải gỡ xuống.

Những kẻ ngu đần này, ngay cả người mình đắc tội là ai cũng không biết.

Sắc mặt của Bạch Liên Thành cực kỳ khó coi, cũng vô cùng mờ mịt.

Ông ta đã cảm nhận được, Vương Bác Thần này tuyệt đối không đơn giản, có thể trở thành sư phụ của Thần y Hoa, vậy ở giới y học nhất định có vai trò cực kỳ quan trọng.

Nhưng ông ta vừa hỏi rồi, giới y học căn bản không có Vương đại sư hoặc thần y Vương gì cả, hơn nữa đối phương còn rất không khách sáo nói đầu óc ông ta có bệnh, sư phụ của Thần y Hoa đã chết bao nhiêu năm rồi.

Bạch Liên Thành bây giờ mây mù quấn quanh, hoàn toàn không rõ Vương Bác Thần rốt cuộc là ai, mấu chốt là Ngô Kỳ Long đã nói như vậy rồi, khiến ông ta càng thêm sợ hãi.