Thần Chủ Ở Rể

Chương 1606




Chương 1606

Tháp Linh truyền âm nói: “Tiểu tử, cậu cũng ác thật đấy, lần trước mới gài bấy hại chết cả đám người nhà họ Lâm, bây giờ lại muốn giăng bẫy nữa sao? Nếu Lâm Thiên Thành biết được thân phận thật của cậu, tôi thấy cậu không cần động thủ thì tự ông †a cũng đã tức chết rồi.”

Khuôn mặt Vương Bác Thần lộ ra sát khí: “Đây mới chỉ là bắt đầu thôi” –

Lâm Thiên Thành đi nhanh, về cũng rất nhanh.

“Thần y Lâm, lão tổ đồng ý rồi, bây giờ có thể chữa bệnh cho ông ấy rồi.”

Vương Bác Thần nói: ‘Thẳng thắn lắm, ông đây thích qua lại nhất với những người thẳng thắn như vậy. Tôi cũng nói luôn, nếu như y thuật của tôi không có tác dụng thì tôi không nhận một chút thù lao nào.”

Nói xong, cùng Tháp Linh đi theo Lâm Thiên Thành đi vào hậu viện.

Vương Bác Thần truyền âm đến: “Tiền bối, bên phía của ông không có vấn đề gì chứ?”

Tháp Linh trả lời: ‘Không vấn đề gì.”

Vương Bác Thần không lo lắng nữa, chỉ cần bên phía Tháp Linh không có vấn đề gì thì hôm nay nhà họ Lâm diệt vong chắc rồi!

“Lão tổ ở bên trong.”

Lâm Thiên Thành dẫn Vương Bác Thần và Tháp Linh vào trong phòng.

Sắc mặt lão tổ nhà họ Lâm xanh đen, ông ta tùy tiện nhìn qua Vương Bác Thần và Tháp Linh một cái, chỉ là hai Thần Kiều Cảnh, rồi nói: “Ngồi đi, cậu bé, sư phụ cậu là vị y đạo đại gia nào? Nói không chừng lão phu quen biết đấy.”

Trong lòng Vương Bác Thần sinh nghị, không phải nói rằng lão tổ nhà họ Lâm bị thương nặng sao?

Sao bây giờ trông có vẻ như không có việc gì vậy?

“Sư phụ của tôi không nổi tiếng, cũng không muốn để người khác biết đến. Hơn nữa, tôi tới là để chữa bệnh, ông hỏi sư phụ của tôi là ai làm gì? Sợ tôi chạy mất hay sao?”

Nghe thấy những lời bất kính như vậy, sắc mặt Lâm Thiên Thành hơi thay đổi, đang định quát mắng thì đã bị lão tổ ngăn lại.

Lão tổ vuốt râu cười lớn: “Quả nhiên là cuồng vọng bất kham, xem ra sư phụ của cậu cũng không đơn giản. Những điều tâm đắc trong tu luyện của lão phu để ở trên bàn này, nếu cậu chữa không được thì cũng phải bỏ ra một chút đồ đấy.”

Vương Bác Thần không vui, nói: ‘Là các ông mời tôi đến chữa bệnh, ông nói như vậy là có ý gì? Bớt nói nhảm đi, mặc dù ông là cường giả Thông Thần Cảnh nhưng tôi cũng không sợ ông đâu. Nếu tôi đã dám nhận lời thì đương nhiên là phải chắc “nm chăn.

Lão tổ nhà họ Lâm nheo nửa mắt, định xem xem Lâm Diệp kế thừa ai nhưng hoàn toàn không thể nhìn ra.

Lâm Diệp dám nói những lời như vậy trước mặt ông ta chứng tỏ sư phụ của Lâm Diệp nhất định cũng là một cường giả Thông Thần Cảnh.

Nếu không, cũng không dám ngông cuồng như vậy trước mặt ông ta.

Ngược lại ông ta vô cùng tò mò, không biết lão già nào đã dạy ra một đồ đệ như vậy.

Nếu có thể thông qua Lâm Diệp, liên hợp với ông già kia thì tương lai cũng là một sự trợ giúp.

“Gan không nhỏ nhỉ, vậy thì cho ta xem y thuật của cậu rốt cuộc thế nào!”

Lão tổ nhà họ Lâm đẩy bí kíp tu luyện của mình đến trước mặt Vương Bác Thần.

Vương Bác Thần lật qua vài trang, sau khi xác định không có vấn đề gì thì mới lấy châm bạc ra, bảo lão tổ cởi áo, chuẩn bị điều trị.

Cố ý nói: ‘Bệnh của ông là do sức lực cạn kiệt, với tu vi của tôi thì rất khó một mình hoàn thành được.”