Thần Chủ Ở Rể

Chương 1593




Chương 1593

Hay là nói, có người lừa bọn họ?

Việc này còn cần phải điều tra, nếu Thiên Đình bên kia thật sự cho rằng có được Thần huyết là có thể thành thần, vậy nên phải cho bọn họ rõ ràng vị trí của bọn họ là gì.

Nhưng hiện tại, Vương Bác Thần không có tâm tư này: “Trước tiên mặc kệ những thứ khác, chúng ta ra ngoài trước. Tôi phải xác nhận lại một chuyện.”

Vương Bác Thần hít sâu một hơi, tâm tình cực kỳ bực bội.

Anh rất lo lắng cho Triệu Thanh Hà.

Cuối cùng lúc gần chết, anh hoảng hốt thấy được Triệu Thanh Hà, khóc lóc chạy về phía mình, gọi tên mình.

Anh biết rõ ràng đây là có chuyện gì.

Nếu Thanh Hà không xảy ra chuyện gì, vậy cứu mình là một người khác.

Nếu Thanh Hà…

Vương Bác Thần không dám tiếp tục nghĩ nữa, anh sợ hãi suy đoán kia.

“Cảnh giới bây giờ của cậu chưa ổn định.

Nếu đã xảy ra chuyện gì đó, bây giờ đi ra ngoài cũng đã chậm rồi. Hơn nữa lối ra Chiến trường của Thần cứ cách một thời gian sẽ thay đổi một lần, Tháp ta phải định vị lại một lần nữa. Một khi làm sai, có thể phải chết ở đây. Cần đến khoảng ba ngày.”

Vương Bác Thần gật gật đầu, nhưng nội tâm càng ngày càng bất an.

Nhạc Ẩn Long rất hiểu Vương Bác Thần, căn răng nói: “Anh Thần, đợi đi ra ngoài, chúng ta tàn sát đám chó má đói”

Cảnh giới tu vi thực sự của Vương Bác Thần ban đầu chỉ ở Thần Kiều Cảnh nhị trọng.

Sau đó, trong trận chiến với lão tổ của nhà họ Lâm, mặc dù đốt cháy sinh mệnh lực và đạt đến Thần Kiều Cảnh bát trọng, nhưng đó chỉ là ngoại lực, các huyệt đạo chỉ là bị ép mở ra, không lắng đọng lại gì.

Chỉ có thể xem là bát trọng tạm thời.

Trong ba ngày này, Vương Bác Thần đã liên tiếp khai thông bốn huyệt Tử C ung, Hoa Gái, Tuyền Ky và Thiên Đột, ổn định ở Thần Kiều Cảnh lục trọng.

Thần huyết của Hiên Viên tộc thức tỉnh, hoàn toàn hoàn thành quá trình đổi máu trong cơ thể anh, chú thể đạt tới trăm lần.

“Bách Chú Pháp” do Lâm lão đầu để lại mới thực sự luyện thành.

Mà thực lực của Nhạc Ẩn Long, sau khi đi theo Tháp Linh mấy tháng, đã đột phá đến Linh Đài cảnh bát trọng đỉnh phong.

Trong nháy mắt đã ba ngày trôi qua, Vương Bác Thần sốt ruột lao ra ngoài.

Nhanh chóng liên lạc với Triệu Thanh Hà.

Tuy nhiên, Triệu Thanh Hà không nhận điện thoại.

Vương Bác Thần lòng như lửa đốt, liên lạc tiếp với mẹ vợ, nhưng vẫn không có ai trả lời.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Càng lo lắng cái gì thì cái đó sẽ càng xảy ra.

Vương Bác Thần lại gọi cho Vương Kinh Hồng, cuối cùng cũng kết nối được.

Anh còn chưa nói chuyện, đầu bên kia điện thoại, Vương Kinh Hồng vô cùng áy náy, giọng nói đau khổ nói: ‘Bác Thần, ông, ông có lỗi với con, ông không bảo vệ tốt cho Thanh Hà.”