Thần Chủ Ở Rể

Chương 1575




CHƯƠNG 1575

““Cút ra!”

Lâm Thiên Thành đột nhiên bừng tỉnh, vội vàng cúi đầu, chém ra một đao.

Da đầu của ông ta bị mất đi một mảng lớn, nếu như phản ứng chậm một chút, lúc này đầu đã lìa khỏi người rồi!

Mà một đao này của ông ta cũng chém đứt một cánh tay của Lâm Đạo!

“Đáng chết, tại sao lại mạnh như vậy chứt”

Vương Bác Thần thâm mắng một tiếng, cường giả Thần Kiều cảnh thực sự quá khó giết.

Giết lâu như vậy mà Lâm Thiên Thành vẫn không bị trọng thương.

Anh có thể nhìn ra được, Lâm Thiên Thành không hề muốn giết mấy người Lâm Đạo.

Nếu không mấy người Lâm Đạo sẽ không thể chống cự được đến bây giờ.

Lâm Đạo mất đi một cánh ta, đã trở nên tuyệt vọng.

Bọn họ đã làm đến mức này, vẫn không thể giết chết Lâm Thiên Thành sao?

Vương Bác Thần âm thầm cảm khái.

Lâm Thiên Thành quá mạnh!

Đều đã như vậy, thế mà còn không giết được.

Mấy người Lâm Đạo này đã vận dụng toàn lực, thế nhưng cũng chỉ tạo ra vết thương nhẹ cho Lâm Thiên Thành.

Cứ như vậy thì không thể được.

“Ba, con đau quá, một chưởng của người kia, đánh con đau đầu quá.”

Hồn phách của Lâm Cảnh bay đến trước mặt Lâm Thiên Thành.

“Cảnh, xin lỗi, không phải ta cố ý, ta không muốn giết con. Con là con trai ta, con là người nối nghiệp của ta, ta chưa từng muốn giết con.”

Lâm Thiên Thành cực kỳ hối hận, hối hận vì mình quá bá đạo, nếu là lui một bước, thương lượng với bọn họ, thì sẽ không xuất hiện chuyện bi thảm như vậy.

Tính cách bá đạo của ông ta, khiến ông ta có được thành tựu hiện tại, nhưng đồng thời cũng hại ông ta.

Quá bá đạo, dẫn tới không thể tiếp nhận bất kỳ phản bác nào.

Nếu không, mưu kế của Vương Bác Thần sẽ không thành công.

“Ba, con đau đầu quá, con đau quá, đầu con muốn nổ tung rồi.”

Lâm Cảnh khóc lóc kể lể, đột nhiên, đầu anh ta hướng về phía mặt Lâm Thiên Thành, lại lần nữa nổ tung.

“Cảnh!”

Lâm Thiên Thành vươn tay, muốn bắt lấy gì đó, nhưng tay ông ta lại xuyên qua thân thể của Lâm Cảnh, không bắt được gì cả.

Chỉ nhìn thấy đầu của Lâm Cảnh, nổ tung trước mặt ông ta lần thứ hai.

“Cảnh!!!”

Trong mắt Lâm Thiên Thành chảy ra huyết lệ.

Ngửa mặt lên trời hét lên giận giữ.

Nhưng vần không ngăn cản được như cũ.

Thân thể Lâm Cảnh chầm chậm tiêu tán.