Thần Chủ Ở Rể

Chương 1572




CHƯƠNG 1572

“Lâm ĐạolI”

Lâm Thiên Thành hét lên, trong mắt lóe lên một tia tuyệt vọng, vội vàng ngăn cản, nhưng rõ ràng có chút khó khăn.

Lâm Thiên Thành cố găng chống cự, ông ta biết rõ hơn ai hết uy lực của ngũ hành khốn long trận của nhà họ Lâm mạnh đến mức nào.

Bây giờ chỉ là Lâm Đạo với thực lực Thần Kiều cảnh nhất trọng là chủ trận pháp, sức mạnh bộc phát ra có thể giết chết cường giả Thần Kiều cảnh ngũ trọng.

Sắc mặt của Lâm Thiên Thành rõ ràng đã trở nên tái nhợt.

Mũi đao màu đỏ nhạt không ngừng đè xuống, Lâm Thiên Thành thất khiếu chảy máu, bộc phát toàn bộ sức lực.

Lúc này, huyệt toàn cơ của Lâm Thiên Thành đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt.

Sau đó là huyệt thiên đột.

Thần Kiều cảnh lục trọng!

Hai mắt Vương Bác Thần co rút lại, nhìn chằm chằm vào Lâm Thiên Thành.

Quả nhiên, lão già này vấn che giấu thực lực thật sự.

May mà anh không để lộ thân phận trước, nếu không sẽ không phải là đối thủ của Lâm Thiên Thành.

Mấy lão già này, người này còn nguy hiểm hơn người kia, tất cả đều che giấu thực lực thật sự.

“Thần Kiều cảnh lục trọng! Lâm Thiên Thành, quả nhiên ông còn che giấu thực lực!”

Vẻ mặt của Lâm Đạo và những người khác lập tức thay đổi.

Ngũ hành khốn long trận do ông ta chủ trì, mạnh nhất có thể giết chết Thần Kiều cảnh ngũ trọng.

Nhưng bây giờ, thực lực thật sự của Lâm Thiên Thành là Thần Kiều cảnh lục trọng!

Nguy hiểm rồi!

“Giết!”

Lâm Đạo không ngờ đến, Lâm Thiên Thành lại là cường giả Thần Kiều cảnh lục trọng.

“Nên kết thúc rồi, đám ngu ngốc các người!”

Lâm Thiên Thành một đao chém gấy mũi đao màu đỏ máu dài ba mươi mấy mét kie, lau máu trên mặt, nói: ‘Lâm Đạo, Lâm Ngọc Thành, Lâm Lâm, ba tên ngu ngốc các người, nên chết đi!”

“Giết ông tal”

Trong mắt Lâm Ngọc Thành và những người khác lộ ra sự sợ hãi, nếu như hôm nay không giết chết Lâm Thiên Thành, ba người bọn họ nhất định sẽ phải chếtI Người nhà của bọn họ, cũng sẽ bị Lâm Thiên Thành giết chết.

Lâm Thiên Thành nhảy lên, đá một chân ra.

Cùng với uy áp đáng sợ, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một chiếc chân khổng lồ, dài ba mươi mấy mét.

Đạp mạnh lên người Lâm Đạo.

Phụt!

Lâm Đạo phun ra một ngụm máu tươi, hai tay cầm đao, nửa quỳ ở giữa không trung, chăn luồng uy áp này, cơ thể không ngừng bị đè xuống.

“Dốc toàn bộ sức lực vào!”

Lâm Ngọc Thành là Lâm Lâm hét lên mộ tiếng, truyền toàn bộ sức mạnh trên người đều cho Lâm Đạo.